Chương 379: Tinh Không Đạo Cực Tông
Dịch giả: Tiểu Băng
Phía trên trung du Thông Thiên Hà là Đông mạch Thông Thiên Hà, mênh mông rộng lớn, sông rộng nhìn không thấy đầu cuối, dù cả trung du Tu Chân Giới chung vào một chỗ cũng vẫn thua xa.
Nếu đi ngược dòng theo con sông này, sẽ tới nơi giao Giang Hải!
Điểm giao này là một thác nước cực khổng lồ, thác cao còn hơn núi lớn, độ rộng của thác không thấy đầu cuối, chỗ thác nước chảy xuống bên dưới mới là Đông mạch Thông Thiên Hà, thế nên, bên trên thác nước, chính là Thông Thiên Hải!
Nơi đây Linh khí rất đậm đặc, không từ nào tả nổi, sơn môn Tinh Không Đạo Cực Tông chính là nằm ở nơi đây.
Song không phải là đặt ở dưới đất, mà ở bên trong hơi nước do thác nước tạo thành có một cái cầu vồng khổng lồ, chia làm ba tầng.
Tầng cao nhất chỉ có một cái, tầng thứ hai chia làm hai cái chia làm hai bên trái phải, bốn màu cuối đều ở tầng thứ ba, nằm song song với nhau...
Tinh Không Đạo Cực Tông chính là ba tầng cầu vồng đó!
Từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy rất nhiều thân ảnh đang bay lên bay xuống ba tầng cầu vồng!
Mà cái này cũng chỉ là một phần của Tinh Không Đạo Cực Tông mà thôi, ở đằng kia của cầu vồng, phía bên kia thác nước, có một chiến thuyền khổng lồ cổ xưa như ẩn như hiện!
Chiến thuyền một màu đen kịt, tỏa ra khí tức mạnh mẽ và lạnh lẽo, thấp thoáng u ảnh bên trong.
Dưới thác nước, hai bên bờ Thông Thiên Hà, là bốn thành trì siêu cấp!
Mỗi một tòa thành đều to gấp nhiều lần tông môn ở trugn du, đủ để dung nạp mấy ngàn vạn người sinh hoạt.
Tất cả, mới là Tinh Không Đạo Cực Tông!
Dưới thác nước, có tứ đại thành trì.
Trên thác nước, có cầu vồng bảy màu.
Sau thác nước, là chiến thuyền!
Từ trong hư không, một cự nhân đột ngột xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần ở trên đầu cự nhân, nhìn toàn cảnh hùng vĩ của Tinh Không Đạo Cực Tông mà rung động. Hắn cảm nhận được linh khí ở nơi đây rất đậm đặc, như sệt hẳn lại, vì Linh lực quá nồng, khiến hắn hơi khó thở vì chưa thích ứng.
Mọi người xôn xao.
"Cái này làm sao làm được, cầu vồng là vật không có thật, nhưng... Nhưng Tinh Không Đạo Cực Tông, lại xây dựng ở trong cầu vồng!" Thần Toán Tử không thể tưởng tượng nổi.
"Cầu vồng quả thực là vật không có thật, nhưng có cường giả bán thần tuyệt thế, đương nhiên có thể làm cho vật không có thật trở thành có thật, và tồn tại vĩnh hằng!" Trần Mạn Dao khẽ trả lời.
"Chú ý, trong cầu vồng này có phân chia cấp bậc, từ dưới lên trên theo thứ tự là tinh không đạo cực nhân địa thiên!"
"Tầng cầu vồng cao nhất chính là Thiên, hai tầng phía dưới là Địa và Nhân, bống tầng cầu vồng song song dưới cùng mới là tinh không đạo cực!
Chúng ta tới từ Nghịch Hà Tông, chứ không phải Không Hà Viện, nên màu cầu vồng thứ hai của tầng thứ ba mới là chỗ chúng ta nên tới!" Trần Mạn Dao giải thích tất cả những gì mình biết.
"Bốn tòa thành bên đưới kia… chỉ là ngoại môn của Tinh Không Đạo Cực Tông mà thôi, sự phân chia bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông khác với sự phân chia cấp bậc trong tông môn chúng ta." Trần Mạn Dao tiếp tục nói, ngay cả Công Tôn Uyển Nhi cũng tò mò nhìn sang, nghiêm túc lắng nghe.
"Tiểu nữ oa biết không ít." Đồng tử mở mắt, nhìn Trần Mạn Dao.
"Tiền bối chớ trách." Trần Mạn Dao hết hồn.
"Không sao, dù sao ngươi biết cũng giúp giảm bớt thời gian giới thiệu cho các ngươi dùm lão phu. Các ngươi nghe cho kỹ, Tinh Không Đạo Cực ta phân chia hoàn toàn khác với tông môn các ngươi, mà thật ra cũng chẳng việc gì phải giống."
"Tinh Không Đạo Cực Tông, không phân ngoại môn nội môn hạch tâm truyền thừa, mà chia thành bảy tầng màu đỏ - cam- vàng- lục - xanh thẫm-xanh da trời và tím, bất kì ai vào trong Tinh Không Đạo Cực Tông, chỉ cần là dưới Nguyên Anh thì đều phải làm đệ tử từ tầng màu đỏ mà lên, ở đây không nhìn tu vi, chỉ nhìn điểm cống hiến!"
"Điểm cống hiến đã đủ, có thể tấn chức, người mới tới, không có tư cách vào ở trong cầu vồng, chỉ có đệ tử áo vàng mới được phi thăng lên cầu vồng, rời khỏi mặt đất." Đồng tử lạnh nviên nói, cự nhân dưới thân đã đi vào trong tòa thành thứ hai bên bờ trái của thác Thông Thiên Hà.
"Được, nơi này là Không Thành, là chỗ các ngươi ở lại. Từ nay trở đi, mọi việc thế nào thì phải xem tạo hóa của mỗi người. Cầm ngọc giản này, vào trong thành sẽ tự có người sắp xếp cho các ngươi." Đồng tử đứng dậy, ném cho Bạch Tiểu Thuần một cái ngọc giản, phất tay, đẩy đám Bạch Tiểu Thuần ra khỏi cự nhân, cự nhân xé hư không, nhảy vào trong đó, biến mất.
Còn đồng tử, thì xuất hiện trên tầng cầu vồng thứ hai!
Bạch Tiểu Thuần nhìn tòa thành, người ra vào tấp nập, lại ngẩng đầu nhìn cầu vồng trên thác nước, hơi thở dần ổn định lại.
Nơi đây quá lớn, làm hắn tha61yr ất lạ lẫm, mọi người đứng cô đơn ngoài thành, đầy cảm giác của kẻ tha hương.
"Tứ đại thành trì, theo thứ tự là Tinh Thành, Không Thành, Đạo Thành và Cực Thành, ở đây... đừng coi thường một ai, có nhiều người tu vi rất mạnh, song chỉ vì điểm cống hiến chưa đủ, nên vẫn chỉ là đệ tử áo cam, không lên được cầu vồng."
"Tinh Không Đạo Cực Tông, dưới Nguyên Anh thì đều là đệ tử, chẳng phân biệt tu vi, chỉ nhìn màu áo, bảy màu áo này chính là thất sắc nổi danh của Tinh Không Đạo Cực Tông!" Trần Mạn Dao tiếp tục giới thiệu.
Có cô, đám Bạch Tiểu Thuần cũng dần biết được một ít điều cơ bản về Tinh Không Đạo Cực Tông.
"Tầng một và hai của cầu vồng, cần có tư cách gì mới lên đó ở được?" Công Tôn Uyển Nhi đột nhiên hỏi.
Trần Mạn Dao đối với Công Tôn Uyển Nhi cực kỳ kiêng kị, nghe hỏi lập tức trả lời ngay.
"Tầng cầu vồng thứ nhất là Thiên Thải Hồng, đó là chỗ lão tổ bán thần duy nhất của Tinh Không Đạo Cực Tông cư trụ, hai cái bên dưới, trái Địa phải Nhân, trong đó Địa Thải Hồng là chỗ của Thiên Nhân Cảnh, Nhân Thải Hồng là chỗ ở của chưởng môn Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng là nơi thí luyện."
"Đáng sợ nhất, là chiến thuyền cổ đằng sau thác nước. Tứ đại tông môn đầu nguồn mỗi tông có một chiếc, là Thông Thiên Hải tạo thành, rất thần bí, uy lực khó đoán!" Trần Mạn Dao nói đến đây, nhìn Bạch Tiểu Thuần, không nói gì tới chuyện Man Hoang.
Việc này chỉ có cô và Bạch Tiểu Thuần biết, Bạch Tiểu Thuần như đang ngẫm nghĩ, Công Tôn Uyển Nhi mỉm cười, không hỏi gì thêm.
"Đi thôi, nếu đã tới đây, cũng nên vào trong." Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu, dẫn mọi người tới cửa thành.
Vừa mới tới gần, đã có một gợn sóng vô hình lướt qua bảy người, ngọc giản đồng tử đưa cho Bạch Tiểu Thuần rực sáng lên, bảy người lập tức được truyền tống vào trong thành.
Họ xuất hiện trong đại điện của một tòa nhà ở ngay giữa thành, bảy người còn chưa kịp nhìn rõ chung quanh, một giọng nói lạnh băng đã vang lên.
"Con tin Bạch Tiểu Thuần, con tin Công Tôn Uyển Nhi, đây là lệnh bài thân phận của các ngươi, và áo bào đỏ, lệnh bài thân phận và vật cần thiết cho những người hộ đạo đều ở bên trong."
"Từ nay, các ngươi là đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông!" Hai túi trữ vật trống rỗng xuất hiện, bay tới chỗ Bạch Tiểu Thuần và Công Tôn Uyển Nhi.
Hai người vừa cầm lấy, còn chưa nhìn kĩ, đã bị một lực đẩy cuốn ra khỏi đại điện, đứng ngoài đường.
Bạch Tiểu Thuần mờ mịt, Hứa Bảo Tài và Trương Đại Bàn bị liên tục Truyền Tống, làm mặt trắng cả ra, Tống Khuyết và Thần Toán Tử khá hơn một chút, chỉ có Trần Mạn Dao là như đã quen, chẳng vấn đề gì.
Song không ai quen được với cái kiểu tiếp đãi lạnh lùng này của Tinh Không Đạo Cực Tông...
"Ta là con tin!" Bạch Tiểu Thuần bất mãn, hướng về phía đại điện rống to.