Chương 1399: Thủ đồ Của Thiên Tôn! (2)

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hơi thở trở nên dồn dập. Nữ hài tử này nói ra tin tức, thật sự khiến cho hắn quá mức chấn động kinh ngạc. Hắn muốn biết, rốt cuộc cường giả Bán Thần Hàn Môn này, làm chuyện gì, lại kheién cho Thiên Tôn có thể không nể tình thầy trò, giết chết nàng. Rõ ràng bị giết chết, vì sao còn có nữ hài nhi này giống như tàn hồn lưu lại!

Dường nữ hài nhi này phát hiện ra được suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần. Nàng trầm mặc một lát, bỗng nhiên mở miệng.

- Tiểu tử, cho ngươi một lần tạo hóa tuyệt thế, ngươi có dám nhận hay không?

- Có nguy hiểm sao?

Bạch Tiểu Thuần có chút do dự, thử dò xét hỏi.

Những lời này vừa ra, sau nửa nén hương âm thanh của nữ tử kia hài nhi vẫn chưa đáp lại. Hồi lâu sau, giọng nói của nàng mang theo dao động, vang vọng ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần.

- Ta rất nghi ngờ, Linh Khê Tông làm sao có thể giao chỗ quan tài của ta cho ngươi...

Bạch Tiểu Thuần có chút xấu hổ, vội vàng giải thích một chút.

- Cái này... có khả năng chính bởi vì ta làm việc tương đối ổn thỏa. Ha ha...

Bạch Tiểu Thuần cười gượng vài tiếng.

- Năm đó Thiên Tôn muốn giết ta, ta cũng sớm có sự chuẩn bị. Cho nên bản tôn dù chết, nhưng lại có lưu lại phần hồn... Đoạt xác thân thể Chân Linh, mới xóa đi tất cả khí tức, khiến cho Thiên Tôn không phát hiện.

Nữ hài nhi không để ý tới câu trả lời của Bạch Tiểu Thuần, hờ hững mở miệng.

- Mà năm đó ta chuẩn bị, cũng cũng không phải là một thân thể Chân Linh, còn có một thế giới chi bảo!

- Đáng tiếc năm đó này thế giới chi bảo này còn chưa có hoàn toàn uẩn hóa. Nếu không, có thể trận chiến ấy lấy tu vi Thiên Tôn lúc đó, thắng hay bại còn chưa biết được!

- Thế giới chi bảo?

Bạch Tiểu Thuần nhịn không được, hỏi một câu.

- Lấy toàn bộ mặt đất bắc mạch làm cơ sở, ở sâu bên trong hàn băng, luyện hóa mặt đất bắc mạch. Có thể nói, toàn bộ mặt đất bát ngát vô hạn của bắc mạch, chính là bản thể của bảo này... Bảo vật như vậy, ta gọi nó là thế giới chi bảo. Ngươi có thể hiểu được không?

Giọng nói của nữ hài nhi chậm rãi truyền ra. Bên trong giọng nói này mang theo một sự bá đạo, còn có uy nghiêm vô thượng!

Tròng mắt Bạch Tiểu Thuần cũng sắp muốn rơi xuống đất. Thiếu chút nữa hắn đã la thất thanh.

- Chế luyện mặt đất bắc mạch thành một bảo vật? Nhưng... Bắc mạch này lớn như vậy...

Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn bối rối. Hắn biết bắc mạch to lớn, tương đương với Đông Mạch. Có thể nói đây là một mảnh đại lục.

Mà hiện tại, theo như lời nữ hài tử này nói, năm đó nàng muốn luyện bắc mạch thành pháp bảo. Mặc dù còn chưa hoàn thành, nhưng bộ dạng lại hoàn thành hơn phân nửa...

Cho dù hắn là Thiên Nhân, điều này đối với Bạch Tiểu Thuần cũng giống như nửa đêm nói chuyện phương tây.

- Trời ạ, ta chỉ là buồn chán tìm người giải buồn mà thôi, không nghĩ tới đi lại thám thính được tin tức lớn như vậy.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy trong đầu chấn động. Thật ra đối phương nói về pháp bảo này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Hắn không khỏi cúi đầu nhìn về phía mặt đất.

- Hiện tại, ta có thể cảm nhận được, trải qua bao nhiêu năm sau, pháp bảo này... đã thành hình.

- Ta cần sự trợ giúp của ngươi, khiến cho ta cùng với pháp bảo này tiến hành dung hợp cuối cùng, ta trở thành khí linh của bảo này. Để báo đáp, pháp bảo này thuộc về ngươi... Nhận ngươi làm chủ!

- Yêu cầu của ta chỉ có một... giết chết Thiên Tôn!

- Bảo này có uy lực vô cùng. Một khi dao động, liền có thể phân chia bắc mạch ra khỏi thế giới Thông Thiên, đột ngột từ mặt đất nhô lên, hóa thành một thanh đại kiếm băng hàn!

- Mà tất cả tu sĩ bắc mạch, những thứ có sinh mạng, tất cả những người sinh ra ở nơi này bao nhiêu năm, bọn họ sẽ không chết, mà sẽ sống ở bên trong thế giới của pháp bảo này. Ngươi trở thành chủ nhân của pháp bảo này, như vậy gián tiếp... cũng liền trở thành chủ nhân của bọn họ!

- Đồng thời... Ở trong quá trình ta dung hợp với thế giới chi bảo này, linh khí thiên địa ở bên trong pháp bảo này, cũng vì này năm tháng vô tận, tích lũy đã lâu... Nhưng bị ngươi hấp thu tu luyện, có thể khiến cho tu vi của ngươi... Ở trong khoảng thời gian ngắn, bạo phát đến mức tận cùng... Trở thành Bán Thần, cũng không phải là không khả năng!

- Đây là hai tạo hóa lớn ta cho ngươi... Như vậy hiện tại ngươi nói cho ta biết, tạo hóa này, ngươi có dám nhận hay là không?

Giọng điệu của nữ hài nhi chắc như đinh đóng cột, giống như tính cách bản thân nàng, chính là người cực kỳ quyết đoán!

Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần chợt trở nên gấp gáp vô cùng, trong con mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt.

Vừa nghe đến hai tạo hóa lớn này, trong đầu Bạch Tiểu Thuần nhất thời lại huyễn tưởng ra cảnh tượng, tay mình nắm thanh đại kiếm do mặt đất bắc mạch hóa thành, quét ngang thiên hạ. Vô số cường giả tu vi yếu hơn mình, đều tràn ngập kính nể hoặc là cuồng nhiệt nhìn mình.

Vậy đơn giản chính là cuộc sống đỉnh phong. Bạch Tiểu Thuần tin tưởng khi đó mình nhất định sẽ ngửa mặt lên trời cười to, sau đó tay áo khẽ vung lên, hất cằm lên, hờ hững nói một câu... Bạch Tiểu Thuần ta phất tay áo, thiên địa tất cả tan thành mây khói...

Sau đó, hình ảnh trong đầu hắn lại biến đổi, chuyển thành cảnh tượng sau khi bản thân mình trở thành chủ nhân của thế giới chi bảo bắc mạch, chân đạp Vân Lôi Song Tử, tức giận chỉ Phùng Trần. Đồng thời thiếu niên Bán Thần bắc mạch ở bên cạnh mình, hai tay cắm vào trong ống tay áo, biết vâng lời...

Tất cả những điều này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần không khỏi kích động. Thần sắc hắn hưng phấn, nhưng lại có chút do dự. Thật ra, hắn cảm thấy không hỏi rõ về loại chuyện trên bầu trời có cái bánh nhân thịt rơi xuống. Hắn luôn cảm thấy không ổn thỏa. Mặt khác Bạch Tiểu Thuần cảm thấy, loại chuyện này, mình không thể khiến cho người ta cảm giác quá vội vàng. Chắc hẳn phải rụt rè một chút mới đúng.

Vì vậy hắn ho nhẹ một tiếng, ở trong đầu truyền ra ý thức.

- Chuyện này, Bạch mỗ...

Bạch Tiểu Thuần vừa nói đến đây, giọng nói của nữ t hài ử kia nhi trực tiếp cắt ngang lời hắn.

- Ta không có cách nào thức tỉnh quá lâu, cần ngủ say một khoảng thời gian mới có thể lại thức tỉnh...chờ lần sau khi thức tỉnh, lại nói cho ta biết sự lựa chọn của ngươi...

Nói xong, giọng nói của nữ hài nhi dần dần yếu ớt, rất nhanh giống như trước đây vậy, biến mất vô ảnh...

- A?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Ở trong đầu, hắn thầm kêu vài tiếng, nhưng trước sau không thấy nữ hài nhi đáp lại. Hắn gãi đầu một cái, xác định nữ hài tử này thật sự

lại hôn mê.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện