Chương 1685: Hù dọa (1)
Bạch Tiểu Thuần lập tức lại tò mò. Điều càng làm cho hắn cảm giác hứng thú, vì Thanh nhi này thân là tu sĩ của Tà Hoàng Triều, lại có thể sùng bái đối với luyện linh sư như vậy. Về điểm này khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm giác có chút không thể tưởng tượng nổi.
- Người cảm thấy hứng thú đối với luyện linh giống như nàng, nhiều tới mức nào vậy?
Bạch Tiểu Thuần không nhịn được hỏi một câu.
- Nhiều lắm. Hiện tại địa vị của luyện linh sư cực cao. Ở Tà Hoàng Triều chúng ta, luyện linh sư mặc dù không nhiều lắm, nhưng bất kỳ một người nào chỉ cần đứng ra, đều sẽ được người theo đuổi nâng đỡ.
- Luyện linh này thật sự huyền diệu vô cùng nhất từ trước tới nay, có thể hóa mục nát thành thần kỳ. Đáng tiếc ta không phải là người có huyết mạch Thông Thiên. Nếu không, ta cũng nhất định phải đi học tập phương pháp luyện linh!
- Chỉ có điều ta đã nghĩ xong. Sau đó tìm kiếm đạo lữ, nhất định phải tìm một vị luyện linh sư!
Thanh nhi nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ lên.
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, trong lòng lúc này rất chấn động. Hắn cảm thấy ở thời điểm trước khi mình bế quan, hình như luyện linh sư còn không có được người khác hâm mộ như vậy. Nhưng không nghĩ tới, chỉ là thời gian mấy tháng, lại có thể biến thành cái dạng này.
- Tuy rằng trước đây Đại Thiên Sư từng đề cập qua, phải lấy Vân Hải Châu làm cơ sở, nâng lên địa vị luyện linh sư của toàn bộ thế giới Thông Thiên. Nhưng hắn cũng thật sự lợi hại. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, lại có thể làm được tới mức này!
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy kinh ngạc. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của Thanh nhi này, trong lòng hắn cũng dâng lên một ít đắc ý.
Chỉ có điều hắn cũng nghĩ đến, sở dĩ tu sĩ nơi đây được như vậy, nguyên nhân là bởi vì giáp ranh cùng Vân Hải Châu. Nếu như đổi lại là Tiên Vực khác, sợ là hiệu quả sẽ không được rõ rệt giống như ở nơi đây.
Nhưng đây là một bắt đầu tốt. Tâm tình Bạch Tiểu Thuần lập tức tốt lên. Nhất là đối với loại tâm tư hướng về phía luyện linh sư của tu sĩ Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nếu như có thể lại tăng thêm một chút, vậy thì càng hoàn mỹ hơn.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy hứng thú đối vị Chu đại sư thần bí kia. Hắn suy nghĩ người này ở chỗ này luyện linh, đối với việc tăng cao địa vị của luyện linh sư, cũng đưa đến tác dụng không nhỏ. Trong lòng hắn cũng dâng lên suy nghĩ phải đi gặp người này một lần.
- Thanh nhi, nàng nói vị Chu đại sư này, có thể gặp mặt ra hay không? Không bằng nàng dẫn ta đi xem thử?
Bạch Tiểu Thuần cười nói.
Vừa nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, ánh mắt Thanh nhi lập tức nhất thời sáng lên. Trên thực tế nếu không có Công Tôn Uyển Nhi triệu hoán nàng tới an bài cuộc sống hàng ngày cho Bạch Tiểu Thuần, kế hoạch ban đầu của nàng vốn chính là ngày hôm nay vào thành, nhìn Chu đại sư luyện linh.
- Tốt. Vừa lúc hôm nay là ngày vị Chu đại sư kia công khai luyện linh. Nếu như Thiên Tôn đại nhân cảm thấy hứng thú, Thanh nhi dẫn đường cho đại nhân.
Thanh nhi vội vàng gật đầu, trong lòng vui mừng nhảy nhót giống như chim sẻ. Bộ dạng đơn thuần này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần đột nhiên cảm giác được, tu sĩ Tiên Vực của Vĩnh Hằng, cũng không phải đều thuộc dạng hung tàn không thể nói lý.
Lại như vậy, sau đề nghị của Bạch Tiểu Thuần, Thanh nhi hưng phấn dẫn theo Bạch Tiểu Thuần rời khỏi hành cung, lao thẳng đến thành trì dưới chân núi. Nàng thân là thị nữ của Quỷ Mẫu Thiên Tôn, tự nhiên nắm giữ đặc quyền ra vào thành trì.
Chỉ có điều Bạch Tiểu Thuần cũng không muốn để lộ ra thân phận của mình. Dù sao nơi này là lãnh địa của Tà Hoàng Triều. Cho nên ở dưới sự thi pháp của hắn, chuyện hắn tiến vào thành trì, ngoại trừ Công Tôn Uyển Nhi có phát giác ra, những người khác hoàn toàn không hay biết chút nào.
Hắn đi ở trên đường phố trong thành trì. Lúc này tuy là hoàng hôn, nhưng bên trong thành trì vẫn ồn ào náo nhiệt. Tuyệt đại đa số những người này, trên thực tế đều là gia tộc tu chân của châu này. Đối với bọn họ mà nói, Tà Hoàng Triều cũng tốt, Thánh Hoàng Triều cũng được, không có gì khác biệt quá lớn. Đù sao bọn họ đời đời đều ở lại trong nơi này.
Cho nên cho dù hôm nay là Tà Hoàng Triều thống trị nơi đây, nhưng cuộc sống cùng tu luyện của bọn họ, không biến hóa quá lớn. Đồng thời còn có một bộ phận tu sĩ, lại là do Quỷ Mẫu Thiên Tôn từ Tiên Vực khác di chuyển đến. Mục đích chính là khiến cho Tà Hoàng Triều, có thể hoàn toàn cắm rễ ở bắc bộ Tiên Vực thứ hai của Thánh Hoàng Triều này.
Vì vậy ở đây náo nhiệt khác thường. Bốn phía xung quanh đều có cửa hàng khai trương. Mọi người lui tới, ra ra vào vào. Thỉnh thoảng còn có tiếng cười, tiếng thét to từ phía xa truyền đến.
Thậm chí trong giây lát, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm giác không phân biệt được rõ ràng sự khác biệt giữa Tà Hoàng Triều cùng Thánh Hoàng Triều. Đi ở bên trong đoàn người, bên tai mặc dù truyền đến những tiếng động náo nhiệt, nhưng tâm tư Bạch Tiểu Thuần đã từ từ bình tĩnh trở lại. Hắn nghĩ đến thế giới Thông Thiên, nghĩ đến tông môn, nghĩ đến thôn trang dưới Mạo Nhi Sơn, cũng có một thôn trấn, nơi đó mỗi lần đến thời điểm cuối năm, cũng rất náo nhiệt.
Thanh nhi không chú ý tới vẻ hoảng hốt của Bạch Tiểu Thuần. Đối với nơi này nàng đã quá quen thuộc. Lúc này nàng dẫn đường cho Bạch Tiểu Thuần, đi vào mấy đường nhỏ ở bên trong thành trì này, sau đó xuất hiện ở trên một chỗ quảng trường.
Phía bên phải của quảng trường này, có một tòa phủ đệ giống như mới xây dựng ra. Ngoài cửa lại có mấy trăm người hội tụ ở nơi đó. Mỗi một người mặc dù châu đầu ghé tai nói chuyện, nhưng âm thanh đều rất nhỏ. Trong mắt bọn họ phần lớn đều lộ ra vẻ chờ mong, nhìn về phía cửa lớn của phủ đệ.
Cửa lớn phủ đệ này mở rộng, có thể nhìn thấy được nội điện bên trong cũng có khoảng mười người mỗi một mang theo vẻ cung kính đứng thẳng, xếp hàng. Đồng thời, ánh mắt bọn họ cũng giống như những người đang đứng ở ngoài cửa, đều nhìn về phía chỗ cao nhất ở trong điện này, nơi giờ khắc này có một người nam tử trung niên đang khoanh chân tĩnh tọa.
Nam tử trung niên này mặc đạo bào, có chút gầy gò, nhưng trong mắt lại lấp lánh có thần. Toàn thân hắn thoạt nhìn tiên phong đạo cốt. Lúc này đang có một vị cường giả Bán Thần ôm quyền về phía trước mặt hắn, chậm rãi gật đầu.
Rõ ràng chỉ là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng vị Bán Thần kia ở trước mặt hắn, bất luận là tư thế hay thần thái, rốt cuộc đều rất khách khí. Lúc này hắn đang chắp tay mở miệng.