Chương 1710: Sinh Tử Hiện Tại Kinh (2)
Hễ là người từ sinh môn vọt tới, cũng sẽ ở trong quá trình đi tới, nhanh chóng già yếu, giống như một người từ bình minh, đi tới hoàng hôn!
Từ sinh ra đến chết đi, còn có thể tùy ý chuyển biến, uy lực to lớn. Bạch Tiểu Thuần chỉ là đem thứ hắn vừa cảm ngộ được sáng tạo ra, đã thật kinh hãi. Mà thật sự có thể sáng tạo ra Sinh Tử Hiện Tại Kinh này, Chúa Tể Sinh Tử Đạo Nguyên, mới là trọng yếu nhất!
Bạch Tiểu Thuần chậm rãi hít vào một hơi. Hắn cảm nhận trong cơ thể mình lực tu vi dồi dào. Hắn ngạo nghễ hất cằm lên, hoàn toàn không có chút dự định sẽ giấu diếm tu vi.
- Cho dù là bị người khác biết được tu vi của ta đột phá, suy đoán ra ta có cơ duyên tạo hóa, vậy thì thế nào? Ta lại ở ngoài sáng nói cho bọn họ biết, lão tử nuốt một phần sức sống bên trong một cái kén lớn sao.
Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một hồi, xác định không có vấn đề gì. Sau đó hắn rất cao ngạo, liếc mắt nhìn một chút về phương hướng sinh môn. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn giơ tay phải lên, hướng về phía nơi đó... ngoắc tay một cái.
- Ngươi tới đây.
Bạch Tiểu Thuần đắc ý nói.
Bên cạnh sinh môn, khí linh hóa thành đồng tử lúc này đang đỏ mắt. Nó nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Nếu như nó có đầy đủ quyền hạn, lúc này nhất định phải giết chết Bạch Tiểu Thuần nghìn lần vạn lần. Nhưng hết lần này tới lần khác, lúc này nó lại không thể không tránh đi.
- Khinh người quá đáng!
Toàn thân của đồng tử khí linh run lên. Nó cảm thấy cả đời này của mình, lại chưa từng thấy qua người nào vô sỉ như vậy. Lúc này hắn liên tục gầm rít. Trong lòng nó đã vô số lần thề, lần sau nhất định phải giết chết Bạch Tiểu Thuần này.
Bạch Tiểu Thuần mặc dù không nhìn thấy được đồng tử, nhưng trong cảm nhận, đối phương lại đứng ở đó bên. Lúc này đang đắc ý, hắn tất nhiên sẽ không ở lại đây tiếp tục xông qua ải. Hắn suy nghĩ chờ tới lúc đối phương đi ngủ, mình lại xông qua cũng không muộn. Nghĩ tới đây, thần niệm hắn thoáng động, thân thể chớp mắt trở nên mơ hồ, lập tức biến mất ở trên quạt tàn này.
Cho đến sau khi Bạch Tiểu Thuần, khí linh đồng tử gào thét thê lương. Lúc này hắn ở quạt tàn này bước ra. Hắn lại giống như một tiểu hài tử nổi giận, ở trên quạt tàn này bay tới bay lui, liên tục gầm thét giận dữ. Những lời kêu gào muốn tiêu diệt Bạch Tiểu Thuần, không ngừng khuếch tán ra ở khắp nơi này.
Mà giờ khắc này Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện ở trong mật thất tại châu thành của Vân Hải Châu. Hắn mới vừa xuất hiện, hắn lại lập tức nhận được tổng kết của hai người Đại Thiên Sư cùng Cự Quỷ Vương về những chuyện phát sinh ra trong khoảng thời gian hắn không có mặt ở đây.
Cầm ngọc giản, thần thức của Bạch Tiểu Thuần đảo qua. Nhưng nhìn qua một chút, hắn lại nhướng mày.
- Bảy ngày trước, Quỷ Mẫu Thiên Tôn bị Tà Hoàng triệu hồi Tà Hoàng Thành?
- Phái Tuyệt Địa Thiên Tôn đến đây trấn thủ!
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt lại, trầm ngâm. Công Tôn Uyển Nhi rời khỏi, khiến trong lòng hắn còn có chút lưu luyến. Tuyệt Địa Thiên Tôn này, hắn không biết. Nhưng hắn lại từng nghe người ta nói tới. Dù sao hiện tại ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, Thiên Tôn tổng cộng chỉ có mười hai vị. Giữa bọn họ tất nhiên sẽ tìm hiểu về đối phương.
Giống như bảy vị Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều này, Bạch Tiểu Thuần hiện tại đã gặp qua năm vị. Ngoại trừ Công Tôn Uyển Nhi cùng Thông Thiên đạo nhân ra, còn có Quảng Mục Thiên Tôn, Nguyên Yêu Tử cùng với Phệ Linh Thượng Nhân.
MÀ tin tức bên trong ngọc giản, cũng nói theo Công Tôn Uyển Nhi rời khỏi đó, buôn bán luyện linh ở bên trong mấy châu bắc bộ, cũng có giai đoạn tạm dừng xem chừng. Đại Thiên Sư cẩn thận, không tự thân xuất mã, mà tìm được một vị Bán Thần ở bắc bộ Tà Hoàng Triều, mua chuộc được hắn, sau đó để hắn nhắn nhủ vài lời tốt đẹp với Tuyệt Địa Thiên Tôn, cũng chuẩn bị lễ trọng.
Chuyện này kết quả thế nào, còn không có câu trả lời.
Cùng lúc đó, trong tin tức của Đại Thiên Sư cũng nói Công Tôn Uyển Nhi rời đi, có thể là một chuyện tốt. Tối thiểu chuyện buôn bán luyện linh, sẽ theo Công Tôn Uyển Nhi, thẩm thấu đến trên bản thổ Tiên Vực Tà Hoàng Triều. Kể từ đó, có thể khiến cho danh tiếng của Vân Hải Châu lớn hơn nữa.
Nhìn xong tất cả tin tức, Bạch Tiểu Thuần không có tìm được manh mối có liên quan tới Huyền Cửu Quận. Thật ra trong khoảng thời gian này, toàn bộ Tiên Vực thứ hai đều rất yên tĩnh. Dường như chuyện ở Huyền Cửu Quận chỉ là một hồi bất ngờ.
Nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần trước sau vẫn cảm thấy bất an. Hắn biết rõ, cánh tay với đầy mảnh vảy đỏ cuối cùng từ bên trong cái kén lớn vươn ra, cùng với lực hủy thiên diệt địa kia, Thiên Tôn cũng không thể nào chống lại được.
Đồng thời sức sống hắn lấy ra, tuy có thể làm cho đối phương xuất hiện chỗ thiếu hụt, nhưng chỗ thiếu hụt này không phải không thể hóa giải. Trong lúc Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, hắn đứng lên, đang muốn tự mình làm kiểm tra một hồi ở bên trong Vân Hải Châu này.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, thần niệm của Đại Thiên Sư từ phía xa gào thét lao đến. Lần này rõ ràng so sánh với lần hắn có ý tốt hướng dẫn Bạch Tiểu Thuần lại chân thực hơn nhiều, tràn ngập sự lo lắng. Hắn càng không nói nhảm, trực tiếp ở bên trong thần thức, liền truyền ra lời nói với Bạch Tiểu Thuần.
- Thiên Tôn, lão phu có việc bẩm báo!
- Tại bốn châu bắc bộ, sau khi Quỷ Mẫu Thiên Tôn bị điều đi, Tuyệt Địa Thiên Tôn hạ xuống. tu vi người này là Thiên Tôn sơ kỳ. Thái độ của hắn đối với người của thế giới Thông Thiên ta cực kỳ không tốt. Vị Bán Thần bị lão phu mua được, chỉ là nhắn nhủ một ý tốt, đã bị Tuyệt Địa Thiên Tôn này trực tiếp trấn áp, nhốt vào đại lao!
- Đồng thời, ở một canh giờ trước, vị Tuyệt Địa Thiên Tôn này hạ lệnh, ở trong bốn châu bắc bộ, tất cả người của thế giới Thông Thiên ta đều phải bắt lại. Phần lớn trong đó đều người chúng ta an bài ra ngoài, kinh doanh các cửa hàng!
- Hắn còn truyền lời ra, muốn đưa bọn họ đi tới Tà Hoàng Triều, hiến cho đại hoàng tử Tà Hoàng Triều, đi nghiên cứu cùng phá giải bí mật luyện linh!
- Lão phu phân tích, hắn làm vậy rõ ràng là muốn đòi lấy lợi ích lớn hơn nữa. Vân Hải Châu có thể buông tha một ít lợi ích. Chỉ có điều loại chuyện này, vẫn cần bản thân Thiên Tôn tự mình đứng ra mới có thể làm được.
Thần niệm của Đại Thiên Sư ở quanh quẩn ở bên tai Bạch Tiểu Thuần. Bản thân hắn lúc này cũng đang cấp tốc chạy tới. Sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe được tất cả những điều này, hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía bắc bộ.