Chương 1744: Đại sứ Thánh Hoàng Triều
Trước đó, đại sứ ở Tà Hoàng Triều chính là Tư Mã Vân Hoa. Chỉ có điều bình thường thời gian hắn đi tới Tà Hoàng Thành không nhiều lắm. Phân nửa thời gian đều ở lại bên trong Thánh Hoàng Thành.
Nhưng hôm nay, sau khi Tư Mã Vân Hoa đánh với Quảng Mục Thiên Tôn một trận, bị thương thế như vậy. Không quan tâm hắn có nguyện ý hay không, đều bị Thánh Hoàng mượn cơ hội này kéo xuống chức vụ của hắn, đặt ở chỗ của Bạch Tiểu Thuần!
Trên thực tế, đây chính là một ý niệm Thánh Hoàng trước sau đã chuẩn bị sẵn. Từ sau khi Vân Hải Châu quật khởi, đối với Thánh Hoàng mà nói, Vân Hải Châu này chính là một bảo địa. Bạch Tiểu Thuần tồn tại, khiến cho hắn rất đau đầu.
Hết lần này tới lần khác thân phận của Bạch Tiểu Thuần lại đặc biệt. Thánh Hoàng muốn ở trong lòng tất cả tu sĩ thế giới Thông Thiên dựng lên đại nghĩa, không cho phép trên người gánh một ít danh xấu cùng vấy bẩn.
Như vậy tất nhiên, điều Bạch Tiểu Thuần đi, đưa tới Tà Hoàng Triều, mượn đao giết người cũng tốt. Khiến cho Bạch Tiểu Thuần rời đi trong khoảng thời gian ngắn ngủi cũng được, đều hoàn toàn phù hợp với ý nghĩ của Thánh Hoàng.
Nhất là lần này Bạch Tiểu Thuần lập được công lao, còn khiến cho quan hệ cá nhân giữa hắn và mấy Thiên Tôn đạt tới trình độ nhất định. Điều này khiến cho Thánh Hoàng cảnh giác, đồng thời cũng hạ quyết tâm!
Thánh chỉ này không uy hiếp, chỉ là bổ nhiệm. Đồng thời, cho Bạch Tiểu Thuần một kỳ hạn đi tiền nhiệm. Nhưng xuyên qua thánh chỉ, Bạch Tiểu Thuần dường như thấy được ánh mắt lạnh lùng mang theo sự dối trá của Thánh Hoàng này.
- Đây rõ ràng chính là đang uy hiếp, nếu như ta không tuân theo, sợ là còn có thể có nhiều thủ đoạn hơn nữa xuất hiện.
Bạch Tiểu Thuần cầm thánh chỉ, thở dài. Hắn cho gọi Đại Thiên Sư cùng đám người Cự Quỷ Vương tới, đưa thánh chỉ cho bọn họ.
- Thánh Hoàng này khinh người quá đáng. Tiểu Thuần trước đó còn vì hắn lập được công lớn. Nhưng bao nhiêu tháng nay, hắn đối với ngươi lại vẫn bình thường như vậy!
Cự Quỷ Vương nhất thời lại nổi giận.
Bạch Tiểu Thuần cũng nhăn mặt, nhíu mày. Hắn biết Tà Hoàng Thành rất nguy hiểm. Nguy hiểm này không phải tới từ chỗ sáng, mà là âm thầm ràng buộc cùng âm mưu.
Nhất là chuyện phân thân Chủ Tể trước đó, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ mình đã gần như đắc tội tất cả cường giả của Tà Hoàng Triều một lần.
- Chỉ có điều Tà Hoàng Thành này, nếu cẩn thận một chút, ngược lại cũng không phải là đầm rồng hang hổ!
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Hắn chỉ có thể an ủi mình như thế. Thật ra Thánh Hoàng uy hiếp không tiếng động, khiến cho hắn hiểu rõ, nếu như cự tuyệt, sợ là trong Vân Hải Châu này vừa xây dựng lại, sẽ phải đối mặt với chèn ép đến từ Thánh Hoàng.
- Cho dù là Tiểu Thuần ngươi thật sự đi, lẽ nào Thánh Hoàng này cũng sẽ không động thủ đối với Vân Hải Châu sao?
Cự Quỷ Vương nhìn ra được Bạch Tiểu Thuần do dự. Hắn ở một bên hừ lạnh nói.
- Có thể... Đây là một cơ hội!
Cầm thánh chỉ, nhìn kỹ hồi lâu, Đại Thiên Sư trước sau không nói gì, bỗng nhiên ngẩng đầu mở miệng.
Lời nói của hắn vừa ra, Cự Quỷ Vương cùng Bạch Tiểu Thuần đều nhìn sang. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần còn lộ ra sự chờ mong. Tâm cơ Đại Thiên Sư thật sự sâu. Bạch Tiểu Thuần có thể cảm nhận sâu đậm. Hắn biết gia hỏa này so với lão hồ ly tu luyện mấy nghìn năm còn muốn giảo hoạt hơn.
- Điểm thứ nhất, đi tới Tà Hoàng Thành, nhìn như nguy hiểm, nhưng trên thực tế không phải như vậy. Thiên Tôn thân là đại sứ của Thánh Hoàng Triều. Thân phận như vậy, được toàn bộ chúng sinh của Thánh Hoàng Triều quan tâm. Một khi xảy ra vấn đề, như vậy thì giữa hai đại hoàng triều chính là chiến tranh cùng chuyện lớn!
- Cho nên trên trình độ nào đó mà nói, thân phận này, cũng khiến cho bản thân những người của Tà Hoàng Triều lại có điều kiêng kỵ!
- Thứ hai chính là lợi ích. Chúng ta không thể không thừa nhận một điểm, số lượng người thế giới Thông Thiên lưu lạc ở Tà Hoàng Triều vượt qua Thánh Hoàng Triều. Dù sao Tà Hoàng Triều phạm vi quá lớn.
- Nếu Thiên Tôn đi nơi đó, có lẽ có thể tham dự vào, đưa những người đó trở về!
- Còn nữa, bên trong Thánh Hoàng Triều, ở dưới loại ngăn chặn này, nhìn như sau này tốt đẹp, nhưng trên thực tế đã không có tiềm lực quá lớn. Nếu Thiên Tôn có thể ở bên trong Tà Hoàng Triều khai sáng một mảnh thiên địa, tất cả lại khác!
- Cuối cùng, lúc này xảy ra trước mặt Thiên Tôn, đã không có lựa chọn nào khác. Nếu quyết định không đi, chúng ta đơn giản cũng không cần ở lại Vân Hải Châu nữa. Không bằng tìm nơi nương tựa từ Tà Hoàng Triều!
- Nếu như lựa chọn đi, lão phu kiên nghị Thiên Tôn đưa ra một lá thư, gửi cho Thánh Hoàng đòi một lời hứa hẹn. Chí ít cho Vân Hải Châu, thời gian mười năm hoàn toàn tự chủ!
Đại Thiên Sư hít một hơi thật sâu. Sau khi nói xong, hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, chờ đợi Bạch Tiểu Thuần lựa chọn.
Cự Quỷ Vương ở một bên cũng trầm mặc.
Bạch Tiểu Thuần nhìn hai người một chút, lại nhìn thánh chỉ một chút, trong lòng cũng thở dài. Hắn cảm thấy từ sau khi đến Tiên Vực của Vĩnh Hằng u, mình lại không tự do bằng lúc còn ở thế giới Thông Thiên.
Áp lực trên người lớn, ràng buộc cũng nhiều. Làm bất cứ chuyện gì, cũng rất khó có thể giống như trước kia, có thể tùy ý lựa chọn. Lúc này hắn trầm ngâm một hồi. Sau đó, trong mắt hắn có tơ máu. Sau khi so sánh một hồi, hắn hung hăng cắn răng lấy ra ngọc giản truyền âm, lại trực tiếp gửi về phía Thánh Hoàng, đưa ra điều kiện của mình!
Hiện tại, hắn đã có tư cách nhất định, có thể nói một ít yêu cầu cùng Thái Cổ.
Cũng không lâu lắm, Thánh Hoàng bên kia lại truyền đến đáp án chắc chắn. Đến lúc này giữa bọn họ, cũng không cần phải lừa dối lẫn nhau. Thánh Hoàng trực tiếp yêu cầu Bạch Tiểu Thuần rời khỏi Vân Hải Châu mười năm!
Trong vòng mười năm, hắn không động tới Vân Hải Châu. Mười năm sau, Vân Hải Châu quay về Thánh Hoàng Triều!
- Mười năm, ở Tà Hoàng Triều đánh ra ra một mảnh thiên địa khác sao...
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Sau đó hắn quyết định, lựa chọn đi tiền nhiệm, trở thành đại sứ!
Mấy ngày sau, lúc Bạch Tiểu Thuần rời đi chỉ nói cho đám mấy người Đại Thiên Sư biết, không gióng trống khua chiêng. Ở lúc hoàng hôn, hắn bỗng nhiên rời đi.
Lấy thân phận của hắn, không cần vượt qua biển Vĩnh Hằng, mà là đi tới chỗ thủ phủ của Linh Cửu Thiên Tôn ở Tiên Vực thứ hai. Ở chỗ này, hắn cùng với Linh Cửu Thiên Tôn ôn chuyện một hồi. Sau khi biết Bạch Tiểu Thuần bổ nhiệm, Linh Cửu Thiên Tôn muốn nói lại thôi, cuối cùng lắc đầu.