Q.1 - Chương 339: Nói Hay Hơn Hát 03
Lão phu nhân gật đầu, lời này vừa vặn hợp tâm ý của bà.
Đem người bên cạnh bọn nhỏ thay bằng tay chân của mình, tóm gọn tâm tư động tĩnh của bọn nhỏ ở trong tay, còn có thể mau chóng biết sự tình trong cung.
Không có điều gì trọng yếu hơn chuyện này.
Từ trước đến nay các bậc trưởng bối luôn như vậy cai quản bọn nhỏ.
Người duy nhất khó quản nhất chính là Tô Mạt.
Vương phu nhân lại nói:“Chọn vài người đắc lực, thỉnh các cô cô trong cung đến chỉ đạo dạy dỗ, sau đó mới tiến cung được thuận lợi.”
Tô Mạt chỉ biết đây là nhằm vào chính mình, bởi vì trừ bỏ nàng ra thì bọn nha hoàn đều là người bên cạnh của lão phu nhân.
Nàng bưng ly trà, thong thả nhìn về phía Tô Nhân Vũ.
Vừa vặn chiếu đúng tầm mắt của hắn, hắn thật giống như luôn luôn chờ nàng nhìn hắn vậy, nhìn nàng cười nói:“Ngũ nha đầu sẽ không muốn thay đổi. Hai tỷ muội kia là do Tĩnh thiếu gia đưa tới, Kim Kết, Hoàng Oanh và bọn họ đều là tay chân đắc lực .”
Lão phu nhân sắc mặt trầm xuống, hừ một tiếng, nhưng cũng không phản đối,“Ngươi nếu đã nói như thế thì cứ như vậy đi.”
Tô Mạt nhẹ nhàng thở ra, mặc kệ là lúc nào, nếu muốn hoàn thành công việc, một người cũng rất có hoàn thành , không có tâm phúc đắc lực là bất thành .
Cho nên khi đối phó với bất kỳ ai, trước tiên là trừ bỏ đi phe cánh của hắn là biện pháp đúng đắn nhất.
Vương phu nhân lại nói:“Về sau bọn nhỏ vào cung, mọi chuyện phải dựa vào ý tứ của đại ca mà hành sự. Nghe đại ca dạy bảo, không thể ngông cuồng sinh sự. Càng không thể lấy tùy ý kết giao với hoàng tử.”
Lúc nói chuyện, bà ta giống như vô tình liếc nhìn Tô Mạt một cái,“Nhất là Ngũ hoàng tử.”
Tô Mạt cúi đầu, nhướng mi, chẳng lẽ không biết lại không biết rằng biết người biết ta, bách chiến bách thắng sao?Nếu là nàng, nàng càng muốn tiếp cận ngũ hoàng tử, như vậy mới có thể hiểu rõ mọi chuyện xung quanh ngũ hoàng tử.
Bất quá, nàng cũng không tưởng cuốn vào sự tranh đấu giữa thái tử cùng ngũ hoàng tử.
Nàng chỉ cần cùng Tĩnh thiếu gia bên nhau thì tốt rồi.
Lão phu nhân nói:“Lời này mẫu thân các ngươi nói có lý. Ở trong cung, phải cần cẩn thận từng bước, dè dặt bước từng bước một không thể đi sai một bước. Một câu vô ý, liền có thể lưu lại nhược điểm, để lại hậu hoạn, liên lụy gia tộc. Khi đó sẽ không còn là mất đầu đơn giản như vậy.”
Mấy người dạ vâng.
Lão phu nhân lại nói:“Đại tiểu thư cũng sắp trưởng thành rôig, từ giờ trở đi, không thể lại giống như tiểu oa nhi nữa. Chi phí ăn mặc, nô bộc hầu hạ, đều phải đều sẽ tăng lên hai cấp bậc.”
Vương phu nhân mừng khấp khởi dạ vâng .