Q.3 - Chương 1624
Kim Kết đem những lời của Tô Mạt nói lại một lần, đơn giản là nói đây là những thảo dược vô cùng quý, chuyên dùng để bồi bổ cho vương gia, có thể giúp vương gia lo công việc mà không mệt mỏi, tinh thần luôn tốt. Lại nói bên trong bỏ không ít các loại thảo quý khác nhau.
Lưu Vân Lưu Hỏa nghe được liên tiếp gật đầu, "Đúng là như vậy."
Tỷ muội Nhạc Phong Nhi nửa tin nửa ngờ, trên đời này có dược tốt như vậy? Dược nào cũng có ba phần độc, cũng đều gây hại cho cơ thể.
Mà khi các nàng còn đang nghi ngờ, Kim Kết khinh bỉ nhìn các nàng, hừ lạnh một tiếng, tất nhiên là châm chọc các nàng không có kiến thức.
Lưu Hỏa cũng phối hợp nói: "Nhạc cô nương không cần để ý, dù là có độc, chỉ cần là tiểu thư làm, gia chúng ta đều dùng hết."
Hắn nói những lời này rất xuôi tai, Kim Kết nhìn hắn lộ ra một nụ cười sáng lạn, sau đó dẫn người đi.
Nhạc Lâm Nhi tức giận muốn chửi ầm lên, chỉ là ngại Lưu Vân và Lưu Hỏa ở bên cạnh.
Nhạc Phong Nhi nhìn bát canh xuất thần, lẩm bẩm nói: "Thật sự là kỳ diệu vậy sao?"
Nhạc Lâm Nhi hừ nói: "Nếm thử là biết thôi." Nói xong liền muốn đi lấy bát canh, liếc mắt nhìn Lưu Vân Lưu Hỏa một cái, "Hai người các ngươi nếm thử đi."
Nếu như thật sự có độc, cũng để cho bọn họ thử trước.
Lưu Vân biến sắc, lắc đầu nói: "Đa tạ hảo ý của cô nương, đây là tiểu thư làm cho vương gia, chúng ta không dám uống."
Tuy vương gia coi bọn hắn như là huynh đệ, tiểu thư cũng rất tốt với bọn họ, nhưng bọn họ vẫn biết chừng mực, nếu tự mình vượt qua, vậy chẳng phải tự đưa mình vào con đường chết sao?
Nhạc Lâm Nhi nhìn hai người với ánh mắt xem thường, dù đều là nam nhân nhưng so với vương gia, hai người hắn không là cái gì cả.
Lưu Hỏa đột nhiên nói: "A, trước kia các ngươi đưa canh cho chúng ta, có phải là canh tiểu thư nấu cho vương gia đúng không?"
Nhạc Phong nhi biến sắc, Nhạc Lâm Nhi hừ nói: "Thật sự là nam nhân vong ân bội nghĩa, tỷ tỷ ta hảo tâm nấu canh cho các ngươi uống, các ngươi lại có thể nói như vậy."
Nhạc Phong Nhi thở ra.
Lưu Hỏa bĩu môi, chính mình không dám có quan hệ gì với các nàng, xét theo lập trường của tiểu thư, Lan Nhược và Kim Kết, hắn đã sớm đem đổ hết chưa từng dùng qua.
Lưu Vân cũng làm như vậy.
Mà Diệp Tri Vân không tùy tiện ăn đồ người khác đưa qua.
Lưu Vân và Lưu Hỏa cáo từ đi về viện của sư phụ.
Chờ hai người đi rồi, khuôn mặt Nhạc Phong Nhi đầy vẻ u sầu, "Lâm Nhi, muội nói đến bao giờ chúng ta có thể nấu ra canh tốt như vậy."