Chương 62: Giao dịch

Một vật hình dạng kỳ lạ, vừa quen thuộc, vừa xa lạ bị Hàn Lập lôi ra, án theo sự khả nghi của hắn mà được phân bố thành từng nhóm.

Hắn dần dần có chút kinh thán, tạp vật trên người Mặc đại phu quả không ít, trong đó có rất nhiều vật có thể dễ dàng lấy đi mạng người.

Một bộ Kiến huyết phong hầu tụ tiễn.

Một túi độc sa tẩm qua nọc rắn độc.

Hơn mười thanh Hồi toàn phiêu vô cùng sắc bén.

Theo đà tăng của số lượng vật phẩm, nhịp hô hấp của Hàn Lập cũng tăng theo, hắn càng cẩn thận dò tìm, càng cảm thấy kinh hãi.

Lúc này hắn mới hiểu rõ, lúc đầu cùng Mặc đại phu động thủ, hắn đã vô cùng may mắn. Nếu như không phải Mặc đại phu muốn bắt sống hắn thì e rằng cái mạng hắn đã ô hô ai tai rồi.

Lau mồ hôi lạnh trên trán đi, Hàn Lập tự cười nhạo một phen: ‘Mình còn sống sờ sờ ra, thế mà bị một kẻ đã chết dọa cho đến mức này.’

Sau khi lôi hết ra, Hàn Lập bắt đầu nghiên cứu. Trong đám này, có ba vật phẩm hắn nghi ngờ nhất.

‘Cái bình nhỏ có nhiều hoa văn lạ này, tựa hồ là giải dược, hẳn nhiên là không có quan hệ.’

‘Cái binh khí kỳ quái này, như thế nào mà trông giống cái bánh xe nhỏ nhỉ, tuy không biết cách sử dụng thế nào nhưng đại khái có lẽ không quan hệ đến tên cự hán kia, ném qua một bên trước vậy.’

‘Về phần túi hương này…’

Hàn Lập vừa phân loại vật phẩm, vừa lầm bầm một mình, có vẻ rất hăng hái. Giờ phút này, trên tay hắn đang cầm một túi hương tẩm hương hoa Bạch Quyên.

Trên lý thuyết, một cái túi hương như vậy thì chẳng có gì để đáng ngờ. Có điều, Hàn Lập lại cho rằng, nếu đặt túi hương này trên một người bình thường thì đúng là không sao, tuy nhiên, cái túi hương này lại đặt trên người Mặc đại phu, một tay kiêu hùng, thì điều này lại không bình thường nữa rồi.

Hàn Lập giơ tay cầm túi hương lên, nâng nâng thử cái túi, cảm thấy nó khá nhẹ, hẳn là không thể dấu vật phẩm gì khác trong này rồi, sau đó hắn xiết nhẹ một cái, ngón tay hắn cảm giác trong cái túi có gì khác lạ, chắc hẳn trong này có ẩn chứa cái gì đây.

Hàn Lập chấn chỉnh tinh thần, hắn mở túi hương ra, không có điều gì bất thường xảy ra, chỉ có vài trang giấy trong đó hiện ra.

Hàn Lập thoáng liếc mắt, là bút tích của Mặc đại phu lưu lại, trong lòng hắn có vài phần nghi hoặc. Nhìn kỹ lại lần nữa, Hàn Lập liền ngạc nhiên, không ngờ đây lại là di thư của Mặc đại phu viết cho hắn.

Hàn Lập trong lòng có chút buồn bực, lòng hiếu kỳ nổi lên. Hắn cầm lấy mấy trang tín thư này, đọc kỹ một lần.

Sau khi xem xong, Hàn Lập ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, sau đó nhăn mày nhíu mắt, tâm sự trở nên nặng nề.

Hắn đưa hai tay ra sau lưng, trông bộ dạng như lão đầu tử, bắt đầu đi đi lại lại một cách vô thức. Mỗi khi đi được hai bước, hắn lại ngừng lại suy tư một lúc, sau đó, xem chừng không có nghĩ ra được chủ ý nào, hắn lại bước tiếp, cứ như vậy, hắn chìm vào suy tư.

Cứ như vậy, trong tình trạng vô thức, Hàn Lập cứ như một con lừa, vòng quanh thi thể Mặc đại phu mà đi lại, mà trên mặt hắn, vẻ mặt biến đổi liên tục, một hồi hưng phấn, một hồi thất vọng, lúc lại kích động, cảm xúc của hắn không còn khống chế như thường ngày nữa.

Bộ dáng tâm thần bất định này không ngờ cũng phát sinh nơi Hàn Lập, nếu như để Lệ Phi Vũ biết được, sợ rằng sẽ lập tức lớn tiếng cười nhạo không thôi.

Hàn Lập sở dĩ biến thành bộ dạng đó cũng đều là do trên di thư nói cho hắn một cái tin tức rất xấu và một con đường rất khó khăn, buộc hắn phải lựa chọn. Viên giải dược ‘thi trung hoàn’ chính là có độc, mà còn là loại độc vô cùng hiếm thấy, theo như lời trên di thư để lại, có thể giải loại độc này thì cũng chỉ có ‘noãn dương bảo ngọc’ mà thôi. Ngoài nó ra, không còn biện pháp nào có thể giải được nó, cho dù là những thánh dược trị độc trong truyền thuyết cũng là vô pháp giải độc này.

Bởi vì thông qua mấy trang giấy này, Mặc đại phu nói cho Hàn Lập biết một cách rõ ràng. Di thư này cùng thuốc độc lão sử dụng trước đây chính là chiêu bài cuối cùng của lão, vạn nhất nếu lão đoạt xá thất bại, xảy ra cái gì đó ngoài ý muốn, vậy thì kẻ sống sót, tám đến chín phần sẽ là Hàn Lập. Vì để chuyện sau này của mình không bị bỏ rơi, trong thư lão nói muốn cùng Hàn Lập hợp tác làm một cái giao dịch đơn giản có thể khiến song phương đều vui mừng, chẳng những có thể giải tỏa được những lo lắng của lão mà cũng là làm cho Hàn Lập đạt được một cơ hội tốt và nhiều tiền của.

Chỉ là Dư Tử Đồng tồn tại đến sau cùng Mặc đại phu cơ bản chưa có nghĩ đến, trong thư, hắn đàm luận về Dư Tử Đồng với khẩu khí hết sức khinh miệt, cho rằng đó là một kẻ khắc bạc, ham sống sợ chết, chỉ có một điểm thông minh nho nhỏ mà thôi. Cho dù là người tu tiên, nhưng cũng không thể làm được cái gì to tát cả. Kẻ hưởng thụ tất cả, tuyệt sẽ không phải là kẻ này.

Hàn Lập xem đến đây, trong lòng liền cười khổ, Mặc đại phu tâm kế đến mức đó nhưng cũng không thể lường được rằng, cuối cùng lão cũng chỉ là một kẻ phàm nhân, nếu không phải là do mình ẩn dấu thực lực, tám chín phần là sẽ cùng Mặc lão đồng quy vu tận, lãng phí công sức để tên Dư Tử Đổng kia chiếm tiện nghi rồi. Đương nhiên cái này cũng là do Mặc đại phu bị giấc mộng tu tiên làm cho mụ mị đầu óc mất rồi, làm cho lão quên mất những việc liên quan. Xem ra, bất luận kẻ tu tiên trong ra sao, cũng không thể coi thường được.

Trong phong thư, Mặc đề phu đề xuất giao dịch rất đơn giản, lão muốn Hàn Lập trong vòng một, hai năm phải đi đến nhà hắn một chuyến. Thứ nhất, độc tố trong người hắn trong vòng hai năm sẽ phát tác, thứ hai, trong nhà lão còn thê thiếp, con cái và một cơ nghiệp không nhỏ, tuy rằng Mặc đại phu trước khi rời đi đã có bố trí, tung hỏa mù, nhưng nếu đi một thời gian dài mà không về, chỉ sợ những kẻ dưới tay lão kiêu ngạo khó thuần hoặc cừu gia nổi lên sự nghi ngờ, sẽ ra tay bất lợi cho thân nhân lão. Bởi vậy Hàn Lập phải tới trước khi có chuyện xấu xảy ra, đem các nàng an bài thỏa trí, tốt nhất là đưa họ rời xa giang hồ, sống cuộc sống bình thường mà cũng không cần lo lắng đến những vấn đề mưu sinh khác.

Mà cái giá hắn đưa ra để đền bù hành vi ám toán Hàn Lập, và cũng là để Hàn Lập không vì hiềm khích khi xưa mà ra tay viện thủ cho lão, lão tình nguyện đem một cô con gái cho Hàn Lập làm vợ, của hồi môn là một nửa gia sản của hắn cùng với viên ‘Noãn dương bảo ngọc.’

Mặc đại phu trước khi ly khai đã đưa bảo ngọc cho vợ lão, nói rõ bảo ngọc được sử dụng làm của hồi môn của con gái, do vậy, nếu Hàn Lập còn muốn cái mạng của mình, cho dù hắn không muốn cưới cũng phải cưới.

Đương nhiên lão cũng nói luôn cừu gia, địch nhận của lão rất cường đại, thủ hạ dưới tay bọn chúng cũng không dễ đối phó, với bản lãnh bây giờ của Hàn Lập mà trực tiếp đối phó, sợ rằng không thể nào làm được. Vì thế lão đã an bài, cấp cho Hàn Lập hai cái thân phận giả và tín vật, chứng thơ kèm theo để làm rõ thân phận hắn, để cho Hàn Lập tự lựa chọn một trong hai thân phận đó, đồng thời, trong thư lão cũng chỉ cho Hàn Lập biết những người thân cận của lão mà Hàn Lập có thể tin dùng, những kẻ thù mà Hàn Lập phải tránh.

Cuối cùng, để chứng tỏ đây là di thư của lão, lão đã đưa ra phương pháp không chế, sử dụng ‘Cự hán thiết nô’ và ‘Vân sí điểu’ cho Hàn Lập.

Để cho Hàn Lập có chút mạc danh kỳ diệu là, Mặc lão mơ hồ chỉ ra thiết nô đúng là một tên thi nhân không có hồn phách, chỉ là một cái thi thể có thể cử động được mà thôi, hồn của gã thiết nô này thực sự đã sớm đầu thai chuyển thế rồi. Cái này làm cho Hàn Lập có chút ảo não. Chuyện này hắn không có nghĩ tới, chẳng lẽ mình trông giống kẻ có tình cảm sao.

Bất quá, chưa nói đến trong mình mang kỳ độc, có cơ hội trở nên giàu có, bảo rằng hắn không động tâm thì chỉ là nói dối. Hắn vốn luôn luôn mẫn cảm với tiền bạc, thật sự là đối với giao dịch của Mặc đại phu đề ra, hắn rất hứng thú. Về mặt cưới con gái Mặc đại phu làm vợ, với tuổi thanh niên của Hàn Lập, trong lòng hắn cũng có tư vị khác thường, dù sao, căn cứ vào khuôn mặt Mặc đại phu, có thể chắc chắn rằng con gái lão không thể xấu xí được.

Nhưng những hiểm nguy phải đối mặt trong đó cũng không hề ít, nếu không cẩn thận, ngay cả mạng nhỏ của mình cũng không giữ được. Có thể làm kẻ địch của Mặc đại phu, hẳn không thể là kẻ dễ đối phó được.

Mặc đại phu đem hậu sự an bài một cách chu toàn, dùng tính mạng, mỹ nữ cùng một khoản tài phú lớn cùng một lúc, lão đã buộc sự an nguy của gia đình lão vào thân Hàn Lập. Xem ra, Hàn Lập phải nhắm mắt nhắm mũi mà ăn viên độc dược tẩm mật này rồi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện