Chương 1080: Hàn Ly thượng nhân
Đột nhiên thân hình Phong Ly thú chợt lóe, sau khi vào trong cửa đá liền không thấy bóng dáng, phảng phất như biến thành vô hình thân thể.
Hàn Lập sửng sốt, chưa kịp có phản ánh gì thì trên cửa đá quang mang chợt lóe, phát ra tiếng oanh long long rồi lập tức khai mở. Lộ ra một thông đạo, trên vách tường của thông đạo này tất cả đều bị bao phủ bởi một tầng sương lạnh, phảng phất như lối vào của một tòa băng quật.
Phong Ly thú lúc này đang đứng tại thông đạo, quay đầu nhìn Hàn Lập, thân thể lúc này cũng đã hiện ra.
"Hàn đạo hữu, mời đến đi. Lão phu có chút không tiện, thứ lỗi không thể đứng dậy ra đón." Một tiếng cười nhẹ vang lên bên tai Hàn Lập.
Hàn Lập hai hàng lông mày hơi co lại, không nói lời nào liền đi nhanh về phía trước, Phong Ly thú vừa thấy Hàn Lập đi tới, lập tức xoay người lại, chạy dọc theo thông đạo. Hàn Lập cũng theo sát phía sau hai con thú, rẽ ngang vài lần, trong lòng cảm thấy hàn khí bên trong thông đạo càng lúc càng lạnh, hơn nữa có vẻ như đang bắt đầu đi xuống phía dưới.
Hắn trong lòng cảm giác như vậy nhưng vẫn không ngừng bước, không chút do dự hướng phía dưới đi tới.
Một lát sau, Hàn Lập phát giác nhiệt độ ở chung quanh cơ hồ có thể làm cho đất cũng hóa thành băng, lúc này rốt cục hắn đã tới cuối thông đạo, Phong Ly thú chợt nhào vào trong một gian đại sảnh.
Gian đại sảnh này đều chỉ dùng một loại vật liệu trông giống ngọc thạch bán trong suốt. Mặt ngoài tản ra hàn mang nhè nhẹ, có vẻ như chỉ dùng huyền băng ngàn năm để xây dựng.
Hàn Lập vừa bước vào trong gian đại sảnh này, cũng không khỏi rùng mình một cái, lập tức tử diễm lưu quang chuyển động bên ngoài thân đề phòng bất trắc.
"Quả nhiên không giả, hàn đạo hữu thật sự là người mang hàn băng chi diễm." Một thanh âm có chút kinh hãi từ trong đại sảnh gian truyền ra, Hàn Lập cả kinh, ánh mắt chớp động đánh giá, kết quả thất thanh kêu lên một tiếng. "Kiền lam băng diễm!"
Trong đại sảnh, bốn góc đều có một cây tinh trụ thật lớn, ở giữa lại có một cự đỉnh màu lam, từ trong đỉnh toát ra một ngọn lửa màu lam nhạt, cái loại... nầy kỳ hàn, cái loại... nầy linh áp, đúng là Kiền lam băng diễm mà Hàn Lập cực kỳ quen thuộc, điều này làm cho lão giả trong sảnh càng thêm giật mình.
Một tiếng hô kinh ngạc vang lên, tiếp theo một bóng người chớp lên, một gã thân cao ba thước từ phía sau cánh cửa đi ra. Trên mặt đầy nếp nhăn, râu dài trắng như tuyết, một thân lam bào, ánh mắt đang nhìn về phía Hàn Lập.
"Đạo hữu là Hàn Ly thượng nhân" thần sắc Hàn Lập chỉ trong chớp mắt đã khôi phục như lúc ban đầu, hai tay chắp lại, thi lễ hỏi.
"Không sai. Lão phu đích xác chính là Hàn Ly, bất quá cái tên Hàn Ly thượng nhân, chỉ là tôn xưng cho Đại trưởng lão trong Tiểu cực cung, lão phu vốn tên là Sư Tương, những người biết tên thật của lão phu thật ra cũng không có bao nhiêu." Lão giả nhìn Hàn Lập nói xong, lập tức song thủ giương lên, bốn đạo pháp quyết đánh lên bốn cây tinh trụ.
Nhất thời bạch quang chợt lóe, mấy chỗ trên mặt đất trong đại sảnh ánh sáng bùng lên, hiện ra mấy bồ đoàn màu trắng.
“Bởi vì ta ở nơi này có rất ít khách nhân, bình thường cũng không chuẩn bị nên có gì sơ xuất, mong đạo hữu thứ lỗi " lão giả nói.
"Sư đạo hữu khách khí rồi, chúng ta là tu đạo người vốn không cần phải nói như thế." Hàn Lập mỉm cười, thong dong đi tới, khoanh chân ngồi lên một tấm bồ đoàn, ánh mắt vô tình lại nhìn về phía đại đỉnh.
Hắn mới phát giác ra, cự đỉnh này hình dạng cũng giống Hư Thiên đỉnh của hắn đến bảy tám phần. Kiền lam băng diễm uy lực đều bị đỉnh này trói buộc bên trong, uy năng không tiết ra ngoài chút nào. Nếu không gian đại sảnh này đã sớm bị đóng băng. Nhưng cũng chính điều này đã làm cho hắn càng thêm nghi hoặc.
"Mặc dù ta và Hàn đạo hữu chưa từng gặp mặt, nhưng cảm giác đã nói cho ta biết, mười phần thì tám chín phần đạo hữu chính là người mà lão phu đã khổ tâm tìm kiếm nhiều năm " Hàn Ly chọn một tấm bồ đoàn đối diện Hàn Lập ngồi xuống, trên mặt lộ vẻ thành khẩn nói với Hàn Lập.
"Thượng nhân đã nói như vậy, Hàn mỗ quả thực chưa rõ, đạo hữu có thể nói ra tỉ mỉ được không? Thượng nhân mời tại hạ đến đây là có dụng ý gì?" Hàn Lập cố dẹp bỏ nghi vấn trong lòng, chậm rãi nói.
"Hàn huynh không cần quá căng thẳng, tại hạ mời đạo hữu đến, chính là do tại hạ nghe mọi người nói đạo hữu có khả năng liên tiếp nuốt chửng hai khỏa Băng linh quả mà không xảy ra chuyện, trong lòng tại hạ cũng nổi lên sự nghi vấn. Nhưng hôm nay chứng kiến đạo hữu tu luyện Hàn băng chi diễm, tự thấy cũng không cần tái kiểm tra làm gì. Đạo hữu thật sự chính là người mà tại hạ một mực tìm kiếm lâu nay." Hàn Ly thượng nhân vẻ mặt tươi cười nói.
"Thì ra đạo hữu muốn tìm người, lời này có dụng ý ra sao?" Hàn Lập hỏi.
"Có thể cho tại hạ biết tên của tử diễm trên người Hàn huynh được không? tại hạ mặc dù cũng biết vài loại linh diễm màu tím, nhưng băng thuộc tính thì chưa bao giờ được nghe qua, hy vọng đạo hữu có thể chỉ giáo ít nhiều." Hàn Ly thượng nhân nghiêm sắc mặt, trang trọng hỏi.
" Hàn diễm trên người tại hạ là do tu luyện mà có, chánh thức thì chưa có tên. Nhưng để cho thuận tiện nên Hàn mỗ đã gọi nó là Tử la cực hỏa. Có lẽ không cách nào so sánh với Kiền lam băng diễm. Nhưng là uy lực thì cũng không kém." Hàn Lập trên người chớp động tử diễm, điềm đạm nói.
Đã không hiểu rõ dụng ý của đối phương, hắn như thế nào có thể để lộ uy lực của Tử la cực hỏa. Nhưng Hàn Ly thượng nhân sau khi nghe được Hàn Lập nói như vậy, lại tựa hồ như cực kỳ hài lòng, liền cười nói; "Lời ấy thật ra cũng không giả, ta xem Tử la cực hỏa này mặc dù nhìn như dung hợp từ vài loại hỏa diễm. Nhưng trên thực tế linh lực băng hàn có chút hỗn tạp, đích thật là đã trải qua chuyên môn công pháp để tinh luyện, nếu không uy lực không có khả năng tăng lên một tầng."
“Tăng thêm một tầng? Ngọn lửa này ban đầu là do ta luyện hóa, như thế nào lại gọi là tinh luyện?" Hàn Lập sửng sốt, có vài phần ngạc nhiên.
"Ha ha, xem ra hàn huynh đối với hàn băng chi diễm cũng chưa hiểu rõ rồi. Loại hàn diễm này tồn tại trên thế gian cũng không nhiều. Nhưng là mỗi một loại ngoại trừ khi mới bắt đầu luyện hóa, đều có thể sử dụng đặc thù bí thuật để tinh luyện cho thuần khiết, để có thể làm cho nó tiến từng bước tăng lên uy lực. Đương nhiên đến cuối cùng uy lực của hỏa diễm tăng lên nhiều hay ít, lại phụ thuộc vào trình độ tinh luyện của hàn diễm cũng như uy lực của bản thân, nhưng không thể không nói, Kiền lam băng diễm nếu tinh luyện đến mức tận cùng, uy lực có thể tăng lên mấy lần." Lão giả nhìn cự đỉnh một cái, sau đó nói.
"Mấy lần uy lực? Đạo hữu nói như vậy chẳng lẽ đã từng luyện hóa hỏa diễm?" Hàn Lập hít một ngụm lương khí, tựa hồ như nghĩ tới một cái gì, đột nhiên dơ một ngón tay, lập tức một ngọn lửa màu tím hiện ra, chớp động không thôi.
" Hàn diễm này đích thật là đã trải qua tinh luyện, chỉ là hình như vẫn chưa hoàn toàn tinh thuần. Đạo hữu mới chỉ dùng pháp lực để áp súc. Cách làm như thế chẳng những tổn hao pháp lực rất lớn, hơn nữa phỏng chừng cũng chỉ có thể tinh luyện ra một ít tinh thuần chi hỏa mà thôi." Hàn Ly thượng nhân cũng không cảm thấy bất ngờ, thản nhiên trả lời.
"Đa tạ đạo hữu đã chỉ điểm. Đạo hữu có thể nói cho tại hạ được biết, rốt cuộc là có chuyện gì đi." Hàn Lập im lặng trong chốc lát, ngước mắt nhìn lão giả nói.
"Trước khi trả lời vấn đề này, tại hạ vẫn còn có một chút nghi vấn muốn hỏi đạo hữu. Kiền lam băng diễm rất ít người biết, đạo hữu chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra, chẳng lẻ đạo hữu đã từng gặp qua?" Nói xong Hàn Ly thượng nhân hai mắt tinh quang chớp động, không nháy mắt nhìn chằm chằm Hàn Lập.
Nghe đến đó, trong lòng Hàn Lập dấy lên một trận quay cuồng, nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh trả lời: "Tại hạ chỉ là trên một quyển điển tịch đã từng đọc qua một số ghi chép về Kiền lam băng diễm, bởi vì thấy nó tương đối đặc thù, nên vẫn ghi tạc trong lòng."
Chính vì bản thân hắn cũng không rõ Tiểu cực cung có quan hệ gì với Hư Thiên điện hay không, mà hắn lại mang trong người Hư Thiên đỉnh, làm sao dám dễ dàng tiết lộ việc này.
Tận mắt thấy Hàn Lập trả lời dứt khoát như thế. Hàn Ly thượng nhân hơi ngẩn ra, nhưng lập tức cười khẽ một tiếng: "Như thế là bổn thượng nhân đã quá đa tâm rồi. Kiền lam băng diễm này kỳ thật cũng chỉ có tại Tiểu cực cung, đích xác là không thể gặp băng diễm này ở chỗ khác. Đã như vậy, tại hạ cũng xin nói thẳng. Kỳ thật rất đơn giản, đạo hữu hẳn là đoán được ít nhiều. Bây giờ tại hạ phải mượn hàn diễm của Hàn huynh để trợ giúp tại hạ một tí lực."
Hàn Ly thượng nhân nói đến đây, vẻ mặt thận trọng, Hàn Lập vẫn lẳng lặng lắng nghe. Hắn cũng biết không không cần phải hỏi, đối phương cũng sẽ chủ động nói với hắn.
Nhưng Hàn Ly đột nhiên lại chuyển chủ đề, ánh mắt lộ ra một tia dị sắc hỏi: "Hàn huynh thử đánh giá xem tu vi của tại hạ như thế nào, có hơn nguyên anh hậu kỳ tu sĩ bình thường, có thể nhìn ra có điểm gì khác nhau không?"
"Khác nhau? Đạo hữu bây giờ dám chắc có thực lực nguyên anh hậu kỳ tu sĩ, đây là điều không thể nghi ngờ, nhưng so với các đại tu sĩ mà Hàn mỗ trước kia đã gặp qua, thần niệm cùng tu vi của đạo hữu đều lớn hơn rất nhiều. Từ phương diện này suy ra, nếu đem đạo hữu so sánh với nguyên anh tu sĩ bình thường thì có chút hạ thấp thân phận rồi." Một khi đối phương đã nói như thế, Hàn Lập cũng không khách khí liền sử dụng thần niệm, cẩn thận xem xét đối phương một lần, tựa hồ phát hiện ra một cái gì đó liền ngập ngừng trả lời.
"Lão phu bây giờ quả thật tu vi đã tới nguyên anh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ còn cách hóa thần tu vi có nửa bước mà thôi. Nhưng trên thực tế lão phu dậm chân tại cảnh giới này thấm thoát đã ba trăm năm, đã từng phục dụng các loại linh đan, sử dụng các loại thủ đoạn bí thuật để phá vỡ bình cảnh, cuối cùng cũng chỉ mới bước được nửa bước vào cánh của hóa thần kỳ. Lão phu hôm nay chính là không muốn tiếp tục như vậy nữa." Hàn Ly thượng nhân tỉnh táo nói.
"Nguyên lai là như thế, đạo hữu đã tìm hiểu tới một ít thần thông của cảnh giới hóa thần kỳ." Hàn Lập có chút khiếp sợ.
"Hắc hắc! Không cần có bộ dáng như thế, lão phu không dễ dàng buông tay, một mực dốc lòng khổ tu, nghiên cứu phương pháp đột phá hóa thần. Nhưng trước sau vẫn còn một tầng trở ngại, không cách nào đả thông. Bất quá, mấy năm khổ công của tại hạ cũng không có uổng phí, tại hạ rốt cục từ trên một thượng cổ điển tịch tìm được một phương pháp. Chỉ cần chiếu theo phương pháp này, chí ít cũng có ba thành nắm chắc, có thể giúp ta đột phá bình cảnh, tiến vào trong hàng ngũ hóa thần kỳ."
"Là phương pháp mượn lực của hàn cực chi diễm sao? Nếu là như thế, tu sĩ quý cung có rất nhiều người tu luyện băng hàn thuộc tính công pháp, hẳn là không khó tìm được tu luyện hàn diễm để giúp trưởng lão. Cần gì phải tìm đến Hàn mỗ?" Hàn Lập trấn tĩnh nói.
"Chính là loại phương pháp này, tại hạ phải cần tới năm nguyên anh tu sĩ tu luyện các loại hàn diễm khác nhau trợ giúp mới có khả năng thành công. Chỉ có mượn cực hàn chi diễm kích thích như thế, mới có thể làm cho ta có tiến giai hóa thần kỳ. Trong Tiểu cực cung cũng chỉ có thể tìm được hai người tu luyện hàn diễm khác nhau mà thôi. Ở bên ngoài, chúng ta cũng đã tìm được hai vị tán tu. Nhưng còn một người cuối cùng, một tu sĩ luyện hàn băng chi diễm, lão phu đã khổ sở tìm kiếm hơn mười năm, rốt cuộc vẫn không tìm được. Bây giờ đột nhiên Hàn huynh xuất hiện ở đây, quả là ông trời không phụ ta!" Hàn Ly thượng nhân vừa nói, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn.