Chương 264: Thức tỉnh

Đ ao giả, bá giả! Đao vực từ trên xuống dưới, mỗi người đều tu luyện đao đạo. Đao đạo càng sâu, khí tức bá đạo lại càng nồng. Bất kể là Đao Đế, Đao Hoàng hay Đao Quân, tất cả đều có một loại bá khí.

Từ sau khi Phong Vân Vô Kỵ đến Thái Cổ, lực lượng của kiếm mới bắt đầu quật khởi. Đối với cao thủ đao đạo mà nói, chuyện này giống như là một thảm họa. Ngay cả Đao Đế cũng phải chịu nhục, khiến cho tính tình của hắn biến đổi. Nhưng đao giả, bá giả thì vĩnh viễn không hề thay đổi.

Không ai ngờ được, sau lưng Đao Thần, chúa tể của toàn bộ Đao vực tồn tại mấy chục ức năm lại là một thiếu niên trẻ tuổi nho nhã như vậy. Không những chẳng hề có một chút bá khí, ngược lại có dáng vẻ của người trí thức, giống như một tên thư sinh không hề có võ công. Nếu như không có đôi lông mày pha lẫn chút trắng bạc kia, đám người Chiến Tế tuyệt không thể tin đây lại là chủ nhân chân chính trong truyền thuyết của Đao vực.

“Nhất Niệm Luân Hồi” Quân Thiên Thương!

Quân Thiên Thương chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt có một sự bình tĩnh giống như đã nhiều lần trải qua phong ba bão táp, phảng phất thế gian này chẳng có chuyện gì có thể khiến cho hắn động dung.

Trong tay trái của Quân Thiên Thương lại đang cầm một quyển sách cổ có bìa ngoài màu xanh. Hắn không nhanh không chậm vươn một ngón tay chỉ về không trung, lãnh đạm nói:

- Từ xa đến là khách! Nếu như đã đến thì hãy để tại hạ chiêu đãi một phen, sau đó đi cũng không muộn!

Trên bầu trời, hai cao thủ Chiến tộc đang giao đấu cùng với ba cao thủ Đao vực lập tức biết không ổn, tâm niệm vừa động đã nhanh chóng bay về phía xa…

Mấy chục cao thủ Thần cấp của Đao vực vừa bước ra vẫn không hề cử động, chỉ có chút hờ hững nhìn về phía xa. Khóe miệng của Quân Thiên Thương mỉm cười, đầu ngón tay khẽ rung động. Trong hư không, từng cỗ ba động vô hình bỗng nhiên lan ra. Trước mắt của Chiến La, một không gian thông đạo thẳng tắp bỗng cắt ngang hư không, thông đến một nơi xa vô tận…

Trong nháy mắt, hai người Chiến Tế đã chạy ra xa ngàn dặm đột nhiên lại xuất hiện cách đầu ngón tay của Quân Thiên Thương không xa, sau đó biến mất không thấy nữa.

Chiến La biến sắc, những đệ tử Chiến tộc đứng bên dưới cũng đều hoảng sợ.

“Đùng!”

“Đùng!”

Hai tiếng nổ giòn giã vang lên. Chiến Tế và Chiến Lễ đã biến mất đột nhiên từ hư không phía trước đầu ngón tay Quân Thiên Thương rơi xuống, không hề nhúc nhích. Lồng ngực của bọn họ vẫn chậm rãi phập phồng như trước, cánh mũi vẫn hô hấp bình thường, thế nhưng…

- Tất cả Chiến tộc mau lui!

Trên ngọn núi xa xa, Chiến La quát lên một tiếng. Hàng vạn đệ tử Chiến tộc lập tức nhanh chóng lui về phía xa một cách trật tự, giống như thủy triều đang rút.

Chiến La liếc nhìn hai người Chiến Tế đang nằm trên đất, trầm giọng nói:

- Ngươi rốt cuộc đã làm gì bọn họ?

Quân Thiên Thương thản nhiên nhìn Chiến La, mở miệng nói:

- Ngươi cứ việc mang người đi! Nếu như Chiến tộc đã có dã tâm muốn nhất thống Thái Cổ, vậy thì đế quân của các ngươi đương nhiên phải giải quyết được việc nhỏ này… Tha cho ngươi một mạng là để ngươi trở về báo cho đế quân của ngươi biết… Thái Cổ nếu như dễ dàng thống nhất như vậy, từ ức năm trước ta đã làm rồi.

Chiến La nhìn chằm chằm vào Quân Thiên Thương một lát, cuối cùng chắp tay gằn giọng nói:

- Cáo từ!

Bàn tay của hắn vung lên, Chiến Tế và Chiến Lễ đang nằm trên mặt đất cách đó khoảng chừng ngàn trượng đột nhiên biến mất, khi xuất hiện thì đã nằm trong vòng hai khuỷu tay của hắn. Chiến La cẩn thận liếc nhìn Quân Thiên Thương ở phía xa, sau đó nhún người một cái, như sao băng bay về phía xa…

oOo

Sau khi chúa tể chân chính sau màn của Đao vực là Quân Thiên Thương xuất hiện, thế lực của Đao vực lại nhanh chóng mở rộng ra. Chỉ trong một đêm, Đao vực đã thu hồi đến một nửa địa bàn đã mất. Từ khi một số đông cao thủ chân chính xuất hiện, Đao vực trong mắt chúng nhân lại thể hiện một bộ mặt hoàn toàn khác.

Những đệ tử tinh anh từ bên dưới hạch tâm Đao vực đi ra, nhân số cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng vài vạn người, thế nhưng bất luận là thực lực hay khí thế đều vượt xa so với những đệ tử Đao vực đã từng xuất hiện trong mắt thế nhân.

Đao giả, bá giả! Mấy vạn tinh anh dưới trướng của Quân Thiên Thương, thực lực đã đạt đến đỉnh phong của Thái Cổ. Không ít người thậm chí đã đạt đến Hoàng cấp, nhưng bọn họ vẫn như trước lẩn vào trong đám chiến sĩ tinh nhuệ, không hề tách riêng.

Đao vực cùng với sự xuất hiện của đông đảo cao thủ Thần cấp, còn có rất đông cao thủ Đế cấp. Trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là Đao Đế hay Đao Hoàng, địa vị đều rơi xuống một cấp bậc đáng xấu hổ. Trong số ba vị vực chủ trước kia, ngoại trừ Đao Thần vẫn còn giữ được một địa vị nhỏ nhoi, hai người còn lại hôm nay đã trở thành đệ tử bình thường.

Quyền lợi của Đao Đế và Đao Hoàng đã hoàn toàn bị thu hồi. Thế lực của Đao vực lại được tiến hành thanh tẩy, tất cả quyền lực lại trở về trong tay “Nhất Niệm Luân Hồi” Quân Thiên Thương. Đao khí bao phủ toàn bộ Đao vực, sau khi Quân Thiên Thương hoàn thành việc thanh tẩy đột nhiên tăng vọt. Đao khí thẳng đến tận trời, khuấy động khói mây, cho dù cách xa mấy ngàn dặm vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng.

Thực lực tiềm tàng của Đao vực đã vượt ra khỏi dự liệu của Chiến tộc. Trước đó bởi vì chiến sự thuận lợi, Chiến tộc đã phái một bộ phận thế lực khác đi đến Ma Vực, đồng thời tấn công từ hai phương. Tuyến thứ ba của Chiến tộc thậm chí đã đến cách Kiếm vực không đầy mấy ngàn dặm. Khi đang lên đường, một con tuyết ưng từ Chiến Đế phong xuất phát, suốt đêm bay đến tay của Chiến Tâm. Triệu hồi Chiến Tâm và những Chiến tộc mà hắn dẫn dắt trở về.

Đồng thời, Chiến tộc cũng triệu hồi tất cả đệ tử trở lại. Chỉ trong một đêm, phạm vi thế lực của Chiến tộc đã thu hẹp lại chỉ còn vài ngàn dặm chung quanh Chiến Đế phong.

oOo

Tại Chiến Đế phong.

Chiến Đế trên người mặc đế bào màu trắng ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhìn về đại môn của Chiến Đế cung. Ngồi trên mặt băng bóng loáng, y có thể nhìn thấy rõ ngọn núi nhấp nhô và mây đen dày đặc bên ngoài mấy ngàn dặm.

Đông đảo đệ tử Chiến tộc bày trận bên dưới ngọn núi, ánh mắt hướng về địa phương bên ngoài Chiến Đế phong. Tất cả những kẻ lạ mặt xông vào nhất định sẽ bị phát hiện.

Hai bên đại môn của Chiến Đế cung, mấy chục chiến tướng thân mặc y phục màu trắng ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai mắt khép hờ giống như đang minh tưởng. Nơi đại môn, một gã Chiến tộc mặc áo trắng quỳ xuống, đầu đặt giữa hai tay cúi sát đến tận mặt đất lạnh băng.

- Những chiến tướng còn lại phải dung hợp bao lâu?

Chiến Đế vẻ mặt bình tĩnh, cặp môi mở ra lên tiếng hỏi.

- Bẩm đế quân! Còn khoảng mười ngày nữa, tất cả chiến tướng sẽ có thể hoàn toàn dung hợp lực lượng và ký ức trước khi ngủ say. Đến lúc đó, năng lực của bọn họ chắc chắn sẽ còn gia tăng.

Tên Chiến tộc quỳ sát mặt đất cung kính nói.

- Đao vực Quân Thiên Thương có hành động gì mới không?

- Những khu vực mà tộc ta chiến lĩnh, trong vòng một ngày toàn bộ đều bị mất. Thực lực của Quân Thiên Thương quá mức kinh khủng, tộc của ta trước sau đã có hơn mười vị chiến tướng bị hắn làm cho bất tỉnh. Chẳng biết đế quân…

- Ừm!

Chiến Đế nhẹ giọng nói:

- Sau đó, tất cả những nơi mà Quân Thiên Thương đi đến, đệ tử Chiến tộc đều nhượng bộ lui binh. Chiến sự tạm thời dừng lại phải không?

- Đúng thưa đế quân!

- Ngươi lui ra đi!

- Vâng!

Tên đệ tử Chiến tộc truyền tin kia vẫn giữ nguyên tư thế, nhanh chóng lùi về phía sau. Chờ đến khi ra khỏi Chiến Đế cung, hắn mới đứng dậy, lao ra bên ngoài như tia chớp…

- “Nhất Niệm Luân Hồi” Quân Thiên Thương?

Chiến Đế quay đầu lại nhìn về những chiến tướng bên trái, lên tiếng:

- Các ngươi có ấn tượng gì về người này không?

Đám chiến tướng nghe vậy liền mở mắt ra, trong mắt phát ra một chùm tia sáng khiến cho bên trong Chiến Đế cung nhất thời sáng lên không ít.

- Quân Thiên Thương?… Trước khi ngủ say, có rất nhiều cao thủ tồn tại, trong đó không thiếu những người vốn thuộc về một thế lực đồng nhất. Có điều trong Thần cấp, cao thủ rất đông, chỉ sợ rất ít người chú ý đến sự tồn tại của bọn họ. Quân Thiên Thương này có lẽ cũng là người cùng thời với chúng ta. Cho dù có sai lệch, chỉ sợ cũng không sai lệch bao nhiêu. Có điều thuộc hạ cũng chưa từng nghe nói đến người này…

Rất nhiều chiến tướng vẫn duy trì trầm mặc, trên mặt lại lộ ra vẻ suy tư, giống như đang tìm tòi tư liệu về người này trong ký ức vừa hoàn toàn dung hợp. Chỉ có người thứ ba bên trái lên tiếng.

- Người này nắm giữ công pháp Thần cấp rất đặc thù. Nhìn tình huống của đám người Chiến Tế, không khác gì bị câu mất hồn phách, quả thật giống như đã vào luân hồi. Nắm giữ loại công pháp bậc này, theo lý Quân Thiên Thương kia hẳn đã sớm nổi danh, nhưng trẫm cũng chưa bao giờ nghe nói đến hắn.

Chiến Đế suy nghĩ một chút, chậm rãi nói.

- Người này chỉ sợ lúc đó vẫn chưa đạt đến Thần cấp. Bộ công pháp này của hắn có lẽ là sau khi chúng ta ngủ say mới ngộ ra. Có điều hắn chắc là người cùng thời đại với chúng ta, bằng không thì cũng không thể nào thành lập Đao vực tại Thái Cổ. Nhìn tình huống của Đao vực, dường như đã tồn tại hơn cả ức năm. Nếu như hắn là cao thủ đồng cấp năm đó, vậy thì…

Một gã chiến tướng bên phải mở miệng nói. Người này có mái tóc nửa bạc nửa đen, giữa trán có một vết sẹo khó coi chia khuôn mặt ra thành hai nửa. Nửa khuôn mặt bên trái dữ tợn đáng sợ, thế nhưng nửa mặt bên phải thì lại hiền lành điềm đạm.

- Chiến Ma, ngươi nói rất có lý!

Chiến Đế gật đầu:

- Tình huống của Quân Thiên Thương chỉ có thể như vậy… Theo như lời ngươi nói, ta cũng chợt nhớ đến một người. Lúc đó hình như quả thật có một thiếu niên như vậy. Khi mọi người quyết định ngủ say…

Trên mặt Chiến Đế lộ ra vẻ suy tư, một lát sau bỗng nhiên bừng mình, quay sang nói với Chiến Ma:

- Trước khi những người khác hoàn toàn khôi phục, chiến sự với Đao vực sẽ do ngươi điều khiển!

- Tuân lệnh đế quân!

Chiến Ma vén trường bào quỳ sát xuống đất, sau đó bỗng nhiên đứng dậy đi nhanh ra bên ngoài. Sau khi hắn rời đi không lâu, từ nơi mà hắn vừa ngồi, một đạo hư ảnh đột nhiên xuất hiện, phát ra những tiếng kêu gào khiến cho người nghe sởn gai ốc. Toàn bộ bên trong Chiến Đế cung đột nhiên nổi lên từng cơn gió lạnh, sau đó hư ảnh mờ nhạt kia gào thét lao ra bên ngoài…

Những người bên trong Chiến Đế cung, bao gồm cả Chiến Đế dường như đã sớm biết trước dị tượng này. Tất cả giống như chưa từng nhìn thấy, chậm rãi nhắm mắt lại. Phía trên Chiến Đế cung, xuyên qua mây đen dày đặc, tại một nơi trong hư không vô tận, những ngôi sao sáng rực không ngừng nhấp nháy, sắp xếp theo một thứ tự nhất định, vị trí dường như tương ứng với chúng nhân đang ngồi xếp bằng trong Chiến Đế cung.

Bên dưới Chiến Đế phong, Chiến Ma không hề vận công, đứng thẳng tắp bên trong tuyết đọng dày đặc. Hắn giơ tay lên quá đầu, hô lớn:

- Tất cả Chiến tộc, một trăm Đế cấp, năm mươi Thần cấp nhanh chóng tập hợp!

Thanh âm vừa dứt, trên phiến tuyết đọng trước người Chiến Ma, nhất thời bóng người chuyển động. Một trăm cao thủ Đế cấp, năm mươi cao thủ Thần cấp, không hơn không kém một người xuất hiện trước mặt Chiến Ma.

Ánh mắt của Chiến Ma đảo qua những người này, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, cao giọng nói:

- Rất tốt! Đế quân có lệnh, trong vòng mười ngày các ngươi sẽ do bổn tọa chỉ huy. Có vấn đề gì không?

- Rõ!

Tổng cộng một trăm năm mươi cao thủ nghe vậy liền quỳ một chân xuống, tay phải chống trên đầu gối, đồng thanh đáp lời.

- Ha ha ha…

Chiến Ma cười lớn khiến cho vết sẹo trên mặt rung lên. Trong tiếng cười của hắn, ở phía sau, một đạo hư ảnh mờ nhạt dần dần trở nên ngưng thật…

- Xuất phát!

Chiến Ma ra lệnh một tiếng, dẫn theo một trăm năm mươi cao thủ tiến về phương xa, phía sau là mấy trăm đội ngũ Chiến tộc…

oOo

Đối với chiến sự giữa Chiến tộc và Đao vực, trong khoảng thời gian ngắn Trì Thương cũng không nghĩ ra chủ ý. Sau khi hỏi ý kiến của Tây Môn Y Bắc, Tây Môn dường như cũng có chút do dự, bởi vì chuyện này vốn không thuộc sở trường của hắn. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn mới lên tiếng: “Ngồi xem kỳ biến!”

Trì Thương nghe vậy đầu óc đột nhiên trở nên thanh tỉnh không ít. Cẩn thận đánh giá lại, dựa vào thực lực của các vực hiện nay, chỉ sợ Kiếm vực căn bản không phải là đối thủ, cũng không thể so sánh được về thế lực tiềm tàng. Quan trọng hơn là vực chủ hiện không có mặt, Độc Cô Vô Thương thì lại đang bế quan, lúc can dự vào tranh đấu giữa hai bên không thể nghi ngờ chính là tìm chết. Ngồi xem kỳ biến chính là phương pháp duy nhất.

Trì Thương sau khi có quyết định, liền phái đệ tử Kiếm các ngày đêm cẩn thận quan sát biến hóa của hai bên. Trong lúc này, một thanh âm đã rất lâu không xuất hiện đột nhiên vang lên bên trong Kiếm các:

“Trì Thương, tìm giúp ta một bộ quần áo đến đây!”

- Sư tôn!

Dựa vào sự bình tĩnh của Trì Thương, nghe được giọng nói này cũng phải buột miệng hô lên…

------*------

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện