Chương 267: Tôi cho phép cô thích tôi
Anh liếc cô, đôi mắt thâm đen giống như là xoáy nước, “Nghe nói, cô thích tôi?”
lưng Hoắc Vi Vũ cứng còng, đôi mắt mở to, tim đập mạnh.
Người đàn ông kia, thật sự nói sao?
Anh không thấy được câu cuối cùng cô nói sao!!!!
Hoắc Vi Vũ cười khổ một tiếng, giải thích nói: “Tôi……”
Cô vừa nói ra một tiếng, Cố Cảo Đình như là biết cô muốn nói cái gì, cúi đầu, ngăn chặn môi cô, không cho cô nói ra.
Hoắc Vi Vũ thối lui.
Anh ngăn chận cái ót cô, không cho cô cử động.
lưỡi tiến vào trong miệng cô, quét lưỡi cô, hàm răng khẽ cắn môi cô.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy giống như có sâu nhỏ bò, ngứa khó chịu.
hơi thở anh tiến vào bên trong phổi cô, cô đều mau hít thở không thông rồi.
Cô đẩy anh, đẩy không ra.
Dư quang, nhìn thấy người đi tới, hình như là Tần Vi.
Hoắc Vi Vũ kinh hồn bạt vía, nếu để Tần Vi nhìn thấy, cô thật sự thất nghiệp.
“um, um, um.” Hoắc Vi Vũ kháng nghị.
Cố Cảo Đình trong mắt xẹt ra một tia sáng, dễ như trở bàn tay bế lên cô, đi vào buồng vệ sinh nam, kèn kẹt mở ra cánh cửa cuối cùng.
Hoắc Vi Vũ hoàn toàn nổi giận, mặt đỏ bừng, hướng tới đầu lưỡi của anh cắn tới.
Anh nhanh hơn một bước rời đi, gợi lên khóe miệng, nâng lên cằm cô, ánh mắt thật sâu nhìn cô.
“Hoắc Vi Vũ, tôi cho phép cô thích tôi, nhưng mà không cho phép cô đã được tôi cho phép còn đổi ý.”
Cố Cảo Đình nói những lời này quá lòng vòng, trong đầu Hoắc Vi Vũ nhất thời không có phản ứng.
Lặng im một hồi, minh bạch.
Cô còn không có nói chuyện đâu.
Cố Cảo Đình một lần nữa hôn cô, cánh tay mạnh mẽ đem cô cố định ở trong lòng ngực mình.
Ngực cùng ngực dính nhau.
tim anh đập so với cô mạnh hơn.
làm tim cô đập cũng nhanh lên.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy khô nóng, xoắn eo mình phải rời khỏi.
tay anh nguyên bản ở trên eo cô dời di, tới mông cô.
“ưm.” Hoắc Vi Vũ kêu rên một tiếng.
Cô cảm giác được rõ ràng anh đã căng cứng cơ thể.
Mang theo nhiệt lượng, cương cường, có thể phá tan hết thảy chướng ngại, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
“A.” Một giọng nói nũng nịu.
lưng Hoắc Vi Vũ cứng còng.
Không phải giọng cô vọng lại, cô thực xác định.
Cô quên mất giãy giụa.
“Nhanh lên, nhanh lên, chịu không nổi.” Ô vuông ngoài cửa vang giọng nói của người phụ nữ.
“Này liền chịu không nổi, ha hả.” Lại giọng một người người đàn ông vang lên.
Cố Cảo Đình cũng ngừng lại, hơi hơi đẩy cửa ra một chút.
Hoắc Vi Vũ hướng tới cửa nhìn ra ngoài.
Một người đàn ông đang cởi quần áo người phụ nữ……
Cô thu hồi tầm mắt, xấu hổ chịu không được.
Làm chuyện xấu còn có thể đụng tới địa bàn đồng dạng làm chuyện xấu.
WC, quả nhiên là một nơi truyền kỳ.
Bên ngoài thanh âm không ngừng vang bên tai, càng ngày càng quá phận, đem không khí trong phòng vệ sinh làm cho khẩn trương.
Hoắc Vi Vũ liếc trộm Cảo Đình.
Anh thâm mắt liếc cô, hơi hơi nhếch miệng, tà tứ lợi hại.
khuôn mặt tuấn tú chậm rãi tới gần cô.
Hoắc Vi Vũ thối lui về sau, thẳng đến lưng đụng phải vách tường.
Anh ở bên tai cô, hạ giọng nói: “cô đoán xem, tôi và anh ta cùng tư thế, cùng tần suất, cái nào mau hơn làm bạn gái cao *.”
Hoắc Vi Vũ vừa thẹn vừa bực.
Đều là tại anh, lúc trước trực tiếp đem cô buông ra không phải tốt sao, một hai phải kéo vào đây.
Hiện tại thì sao, tiến thối lưỡng nan, xấu hổ muốn chết.
Cô ném một cái tát tới trên mặt anh.
Cố Cảo Đình cầm cổ tay cô.
Cô muốn rút ra, anh không cho.
Cô rút không ra, anh còn cười, nụ cười đẹp cuốn hút, gương mặt hấp dẫn, tao nhã tuyệt mỹ ……