Chương 463: Bi kịch của Tứ trưởng lão (2)
Editor: Tiểu Ly Ly.
Nghe được hai chữ Y Các này, nam nhân trung niên ngược lại tin tưởng lời nói của Vân Lạc Phong, ánh mắt hắn sắc bén lạnh lùng nhìn về phía Tứ trưởng lão, trầm giọng nói: “Tứ trưởng lão, ngươi thật là thật to gan, ta đã sớm dặn dò với ngươi, ngươi nên khách khí với người Vân gia một chút, nhưng ngươi làm trái lời ta, lại có thể trực tiếp đả thương Vân Thanh Nhã của Vân gia, chờ lão gia tử trở về, ta xem ngươi làm sao cho hắn một cái công đạo!”
Tứ trưởng lão hừ lạnh một tiếng: “Vân Thanh Nhã kia không có ý tốt, vọng tưởng dụ dỗ nha đầu Ninh Hân! Hơn nữa, nếu không phải hắn, nha đầu Ninh Hân cũng sẽ không bị thương, ta chỉ là quá tức giận, nhưng mà……”
Bốp!
Không đợi Tứ trưởng lão nói xong, nam nhân trung niên hung hăng quăng một cái tát xuống, trực tiếp đánh hắn tới váng đầu hoa mắt, mắt xẹt đầy sao.
“Ngươi còn dám từ chối! Lão gia tử rất yêu thích người của Vân gia, ngươi làm như vậy, để lão gia tử ở chỗ nào? Còn hôn sự của Hân nhi, đã có ta làm chủ, không tới phiên ngươi nhọc lòng! Huống chi, Hân nhi cũng là vì lão gia tử có vẻ tán thưởng Vân gia, mới có thể bảo vệ Vân Thanh Nhã, đều không phải là cái gì dụ dỗ trong miệng ngươi”
Nam nhân nói làm Vân Lạc Phong không nhịn được nhíu nhíu mày, lạnh lẽo liếc nhìn hắn một cái, chợt thu hồi ánh mắt.
Đừng nhìn gia chủ Ninh gia này là giải vậy vì Vân Thanh Nhã, kỳ thật hắn đã nói rõ ràng một chuyện, Ninh Hân sẽ không gả cho Vân Thanh Nhã!
Dù cho Vân Lạc Phong biểu hiện ra y thuật siêu nhiên, nhưng nàng không có năng lực sánh vai với Vân gia, bởi vậy, cũng khó trách gia chủ Ninh gia không muốn giao Ninh Hân cho Vân gia!
Trừ phi nàng gia nhập Y Sư Hiệp, có Y Sư Hiệp làm hậu thuẫn, người đời sẽ có phần nịnh bợ.
Nhưng khả năng này sao?
Nàng không có khả năng gia nhập bất kỳ thế lực gì, chỉ bằng thực lực của chính mình vì Vân gia tạo ra một bầu trời riêng!
“Nhưng mà, gia chủ, dù sao ta cũng là trưởng lão Ninh gia, nha đầu này làm sao lại to gan lớn mật tới Ninh gia tìm ta tính sổ, giống như đang đánh vào mặt của Ninh gia?”
Tứ trưởng lão hung hăng trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong.
Cho dù hắn phạm vào nhiều sai lầm lớn, chỉ cần không uy hiếp đến Ninh gia, Ninh gia liền không khả năng trừng trị hắn! Cho nên, hắn mới có dũng khí thẳng thắn nói ra những lời như vây với nam nhân trung niên.
Vân Lạc Phong tà tà liếc mắt nhìn Tứ trưởng lão, khóe môi dần dần giơ lên, gợi lên một nụ cười, ý cười của nàng lạnh lẽo, tựa như một trận gió lạnh từ khuôn mặt thổi qua.
“Ngược lại ta cho rằng, hành động của Ninh gia các ngươi, mới chính là đánh vào mặt các ngươi!” Một nửa thân thể nàng dựa một bên đại thụ, cười như không cười nói: “Hiện tại ta có trog tay ngọc bội của Ninh lão, Ninh gia các người, người nào dám không phục từ mệnh lệnh của ta!”
“Ha ha ha!” Tứ trưởng lão điên cuồng cười to vài tiếng: “Vân Lạc Phong, ngươi có suy nghĩ kỳ lạ! Chỉ bằng khối ngọc bội kia liền muốn đối phó ta? Trừ phi Ninh lão tự mình trở về, bằng không, gia chủ cũng không có tư cách sung quân* ta!”
Sung quân*: đi đày.
“Phải không?” Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, nàng cười tà nhìn về phía các trưởng lão còn lại của Ninh gia, nói: “Hiện tại, ta lấy thân phận Ninh lão mệnh lệnh các ngươi, đánh chết hắn cho ta!”
“Vân Lạc Phong, ta đã sớm nói qua, ngươi……”
Tứ trưởng lão vốn định tiếp tục châm chọc vài tiếng, lại vào lúc này, bỗng nhiên phát hiện ra mấy người Đại trưởng lão đi về phía hắn.
“Các ngươi muốn làm gì?” Trong mắt hắn lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể theo bản năng lui về phía sau vài bước.
“Lão tứ, chúng ta cũng không có cách nào, nha đầu này cầm ngọc bội của lão gia chủ, liền đại biểu cho bản thân lão gia chủ, chúng ta không thể không phục tùng mệnh lệnh của nàng, nếu không, chính là bất trung với lão gia chủ.”