Chương 944: Người Huyền Âm Cốc tới (1)

Edit: Sahara

"Thê tử của ta chỉ có một mình nàng!" Vân Tiêu khẽ nâng khuôn mặt lãnh khốc của mình lên: "Những kẻ khác nếu dám giả mạo thê tử của ta, vậy kết cục chỉ có một!"

Chết!

Sát khí trên người Vân Tiêu bắt đầu phát ra cuồn cuộn, một thân hắc y chợt lóe một cái đã đến ngay trước mặt Hồn Vũ, trong tay Vân Tiêu không biết từ đâu xuất hiện một cây gai nhọn, nháy mắt đã đâm thẳng vào tim Hồn Vũ.

Nữ nhân của hắn chỉ có một người, người đó chính là Vân Lạc Phong!

Bất luận là thứ gì dám làm cho trong lòng Vân Lạc Phong thấy không thoải mái thì đều chỉ có một kết cục duy nhất!

Thân mình Hồn Vũ chấn động, cúi đầu nhìn cái lỗ rỗng vừa xuất hiện trên lòng ngực mình, rồi lại kinh ngạc ngước lên nhìn Vân Tiêu.

"Tốt xấu gì ta cũng cứu ngươi, tại sao ngươi.... "

Tại sao ngươi phải giết ta?

Đến chết, Hồn Vũ cũng không biết nguyên nhân gì đã đưa mình đến kết cục như thế.

Bản thân mình chưa từng làm gì thương tổn đến hắn, nhiều nhất cũng chỉ là lợi dụng lúc hắn hôn mê muốn trở thành thê tử hắn mà thôi.

Tại sao chỉ vì một chuyện nhỏ như thế mà hắn lại muốn xuống tay hạ sát mình như vậy?

Phịch!

Thân mình Hồn Vũ ngã phịch xuống đất, hai mắt trừng lớn, đến chết cũng không thể nhắm mắt.

"Ha ha ha!"

Cốc chủ Huyền Âm Cốc nhìn thấy nữ nhi của mình bị giết, chẳng những không thấy bi thương, ngược lại còn không ngừng cười lớn.

"Một đám người ngu xuẩn! Huyền Âm Cốc chúng ta năm đó vô cùng cường thịnh, ngay cả chư quốc cùng nhau liên thủ mà còn không thể đánh thắng được chúng ta! Vậy mà chúng ta lại lưu lạc đến tình cảnh như hiện nay, các ngươi có biết tại sao không?"

Cốc chủ cười lạnh một tiếng: "Bởi vì tất cả tiền bối của Huyền Âm Cốc chúng ta đều đã rời khỏi đây rồi! Trong đó còn bao gồm luôn cả người phụ thân đã đột phá phía trên Thánh Linh Giả của ta! Tuy nhiên, trước khi đi, phụ thân đã hạ một đạo cấm chú lên người của Vũ nhi, chỉ cần nó chết, phụ thân ta sẽ lập tức xuất hiện! Ta cũng thật không ngờ, các ngươi chỉ vì chuyện như thế mà thật sự giết chết Vũ nhi!"

Đấy cũng chính là nguyên nhân mà Cốc chủ không ngăn cản hành động vừa rồi của Vân Tiêu.

Hy sinh một nữ nhi, đổi về đại cục, đáng giá!

Điều duy nhất khiến ông ta cảm thấy đáng tiếc chính là, nhân vật mà tổ tiên căn dặn phải lấy lòng, hiện giờ lại kết thù với Huyền Âm Cốc.

Nếu đã không thể tạo được mối quan hệ hữu hảo, vậy thì chỉ có thể nhân lúc hắn ta còn chưa trưởng thành mà giết đi để diệt trừ hậu họa.

"Là ai giết cháu gái ta?"

Ngay lúc mà Cốc chủ vừa dứt lời, thì trên hư không, một âm thanh già nua đột ngột truyền tới, cùng lúc đó, uy áp cường đại cũng theo âm thanh kia giáng xuống đỉnh đầu những người ở đây. Tất cả khách nhân tiến đến tham gia hôn lễ đều bị uy áp kia khiến cho phải quỳ xuống ngay lập tức, ngay cả cử động một chút cũng không tài nào làm được!

"Chủ nhân, chạy mau!"

Hỏa Hỏa kinh hoảng kêu lên, dưới uy áp cường đại kia, ngay cả cô bé cũng không thể cử động, ánh mắt tức thì liền tràn đầy sợ hãi: "Người này rất mạnh, mọi người mau chạy đi!"

"Trà Sữa, Hỏa Hỏa, các ngươi mau trở về chờ ta!"

Vân Lạc Phong nhìn về phía chúng linh thú nhà mình, rõ ràng là tất cả chúng đều không thể đối kháng với đạo uy áp này, tức khắc Vân Lạc Phong liền vung tay trái lên, thu hết tất cả vào không gian thần điển.

Trông thấy hành động này của Vân Lạc Phong, hai mày Vân Tiêu càng nhíu chặt hơn.

Từ trước đến giờ, Vân Lạc Phong nàng luôn có thói quen sử dụng tay phải, nhưng mà vừa rồi khi thu lại chúng thú của mình, sao nàng lại sử dụng tay trái kia chứ?

Tại sao?

Đáng tiếc, Vân Tiêu không có nhiều thời gian để suy nghĩ, trên hư không, lão giả đã bắt đầu hướng về phía Vân Lạc Phong mà phát động tấn công.

Vân Tiêu vội vàng lao tới trước, bàn tay vòng qua ôm lấy eo Vân Lạc Phong, thân mình nhá lên, thoắt cái cả hai người đã né sang bên cạnh vài bước.

"Nàng theo phía sau ta, để ta ứng phó với lão ta!"

Vân Tiêu nghiêm túc nhìn Vân Lạc Phong, nói.

Tiếp theo, Vân Tiêu buông lỏng nữ tử trong lòng mình ra, đôi mắt lãnh khốc bắt đầu dâng lên sát ý nồng đậm.

"Phụ thân!" Cốc chủ hung tợn trừng mắt nhìn hai người Vân Lạc Phong, xong rồi mới chuyển hướng về phía lão giả: "Nam nhân này chính là người mà tiền bối Huyền Âm Cốc chúng ta đã tiên đoán từ trước!"

Thân là Cốc chủ tiền nhiệm của Huyền Âm Cốc, lão giả kia sao lại không biết tiên đoán ấy là gì?

Ánh mắt đạm nhiên của ông ta quét về phía Vân Tiêu, trong lòng thầm trầm ngâm vài phần: "Hắn chính là người kia? Vậy nam nhân này tạm thời còn chưa thể chết được! Tuy nhiên, hắn ở đây cũng thật vướng víu tay chân, ta phải nhốt hắn lại trước!"

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện