Chương 1006: Đấu bán kết (1)
Edit: Sahara
Nữ nhân này, dù là thiên phú hay y thuật cũng đều không tầm thường như vậy, khiến thế nhân kinh hãi.
"Khụ khụ!" Lý tướng quân ho khan hai tiếng, đằng hắng lấy giọng, nói: "Trận đấu vòng loại đã kết thúc, đạt được năm trăm điểm tổng cộng có mười lăm quốc gia, mười lăm quốc gia này có thể tiến vào bán kết. Bây giờ ta sẽ giải thích một chút về quy tắc của trận đấu bán kết..."
"Đấu bán kết, mỗi đội thi đấu sẽ phái ra năm người tham gia tỷ thí, vì để cho công bằng, năm người tham gia thi đấu bán kết sẽ không được tham gia vào trận đấu chung kết. Cho nên, khi chọn ra người thi đấu bán kết, chư vị nên suy nghĩ cho kỹ càng trước khi đưa ra quyết định!"
Mọi người tức thì liền trầm mặc.
Theo lý mà nói, trận tỷ thí này, chiếu lý nên chọn ra những thành viên mạnh nhất trong đội để dự thi, như vậy mới có thể đảm bảo được phần thắng lớn nhất về mình.
Tuy nhiên lúc này lại nhảy ra thêm một cái quy tắc, chính là đội viên thi đấu bán kết không được tham gia trận chung kết.
Vì vậy mà những đội được tiến vào trận bán kết đang phải phát sầu, rốt cuộc thì nên cử thành viên nào đi tham gia tỷ thí trận bán kết này đây?
Mạnh nhất chắc chắn là không được, bởi vì cần giữ lại cho trận chung kết phía sau, nhưng cử người yếu ra, lại sợ không qua được trận bán kết, nói gì đến vào chung kết...
"Bổn tướng quân cho các người thời gian để thương lượng với nhau, tốt nhất các người nên bàn bạc cho kỹ một chút!" ánh mắt của Lý tướng quân lúc này sắc bén vạn phần: "Ngoài ra, trước khi các người chọn ra được người tham gia tỷ thí, các đội ngũ khác sẽ không thể biết được tuyển thủ của các người."
Ngụ ý, các quốc gia tiến vào trận bán kết sẽ không được biết các tuyển thủ tham gia thi đấu là ai, điều này càng làm tăng thêm độ khó cho cuộc tỷ thí.
Lúc này, giọng nói uy nghiêm của Lý tướng quân lại lần nữa vang lên.
"Các người có thời gian một khắc để tiến hành lựa chọn đội viên, sau một khắc, lập tức nộp lên tên của những đội viên được chọn đi ứng thí."
"Mặt khác, sau khi trận bán kết kết thúc, chỉ có năm quốc gia đứng đầu là được tiến vào chung kết. Chư vị nên thận trọng mà suy xét!"
Sau khi lời này của Lý tướng quân rơi xuống, trong đội ngũ của các quốc gia vào được bán kết liền vang lên tiếng nghị luận to nhỏ. Bọn họ đều không dám nói chuyện quá lớn, sợ sẽ bị những các đối thủ khác biết được tuyển thủ của đội mình.
"Đệ muội, để ta đi đi!" Diệp Hi Mạch nhíu mày, nói.
Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: "Trận bán kết này không cần đến huynh tham gia!"
Dứt lời, tầm mắt Vân Lạc Phong liền chuyển hướng sang mọi người đang chờ đợi ở một bên, nhướng mày, nói: "Đàm Thụ, Thù Hoành Nghiệp, Cố Lập, Dư Đồng Đồng, còn có.... Tiểu Bạch, năm người các ngươi đi tham gia trận tỷ thí này đi."
Trong những người này, ngoại trừ Lâm Nhược Bạch đã đột phá đến Địa Linh Giả cao giai ra, thì thực lực của những người khác đều là Địa Linh Giả sơ giai và trung giai! Cũng là những người có thực lực yếu nhất trong quân đoàn.
Diệp Hi Mạch hơi sửng sốt một chút, sau đó lại nhíu nhíu mày: "Đệ muội, bọn họ đều là Địa Linh Giả, chỉ sợ là không ổn, không bằng để cho ta lên đi, ta nhất định sẽ giành được quán quân về cho muội!"
"Huynh cần đối mặt với trận chung kết cuối cùng, lúc này không cần phải lên sân khấu! Huống chi....." Vân Lạc Phong cong môi cười: "Ta rất có lòng tin vào người của mình!"
Ta rất có lòng tin vào người của mình!
Nghe thấy một câu này của Vân Lạc Phong, những đội viên được điểm danh thi đấu đều ngẩng đầu ưỡn ngực, ý chí chiến đấu dâng trào.
"Tiểu thư, chúng ta nhất định sẽ không làm cho người thất vọng!"
Vân Lạc Phong không hề hạ thấp âm thanh khi nói giống như những người khác, cô chưa từng che giấu những thuộc hạ dưới tay mình.
Cho nên, lúc này đây, ánh mắt của tất cả mọi người trong toàn bộ hội trường đều chuyển hướng hết về phía Vân Lạc Phong.
Một người trẻ tuổi trên người mặc một bộ hoa phục của Thiên Hồi Đế Quốc khẽ đảo mắt vài cái, không biết hắn ta suy nghĩ cái gì mà khóe môi chợt gợi lên một nụ cười âm lãnh.
"Vân cô nương..." Thanh Mộc nhìn đội ngũ mà Vân Lạc Phong đã tuyển chọn ra, chần chừ hết nửa ngày, cuối cùng cũng nói: "Ta thấy cô nên phái ra một hai người ở cảnh giới Thiên Linh Giả ra ứng thí, nếu không, trận đấu này sợ là sẽ có chút nguy hiểm."
"Không cần!"
Vân Lạc Phong biết Thanh Mộc cũng là có lòng tốt, cho nên liền mỉm cười đáp lại.