Chương 1240: Chiến đấu (5)

Editor: Tiểu Ly Ly.

Kỷ Ngôn bĩu môi, trong lòng rất là tiếc hận, vì sao lúc lại lựa chọn đi linh sư học đường như vậy? Mà trong linh sư học đường bồi dưỡng nhiều đệ tử ưu tú, đều là do linh đường ban cho……

Đáng tiếc, quá thật là đáng tiếc.

Một thiên tài như vậy, chính mình lại lỡ mất dịp tốt.

……

Gió.

Âm thanh gào thét càng lúc càng lớn.

Vốn dĩ vẻ mặt của Hồ Li không cho là đúng, sau khi nhìn đến công kích chính mình bị Vân Lạc Phong tránh thoát đi, trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên vẻ khiếp sợ.

Nhóm quần chúng vây xem cũng ngây ngẩn cả người, bọn họ vốn tưởng rằng Vân Lạc Phong nhất định sẽ bị đánh bại bởi chiêu đầu tiên mà rơi xuống đài, nhưng không nghĩ tới, nàng thế nhưng lại tránh thoát?

Nhất định là hoa mắt!

Vân Lạc Phong sao có thể tránh thoát công kích Hồ Li?

Mọi người vội vàng xoa xoa đôi mắt, dùng sức mở, nhưng bọn hắn nhìn đến lại là thiếu nữ bạch y hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở trên lôi đài.

Lúc này đây, thiếu nữ dứt khoát xé ống tay áo của mình xuống, cột vào trên hai mắt của mình.

Khóe môi nàng gợi lên đường cung tà khí: “Tốt, chúng ta tiếp tục.”

Ba tháng rèn luyện Thiên Linh Cảnh kia, đối với nàng mà nói cũng không phải là không có tác dụng gì.

Đối với thế nhân mà nói, đôi mắt quan trọng nhất, nếu không cí cách nào thấy rõ để chiến đấu, tất nhiên sẽ thất bại thảm hại mà về.

Nhưng đối với nàng mà nói, lúc này đôi mắt đã thành trói buộc……

Đôi mắt thực dễ dàng đã bị cảnh tượng bên ngoài mê hoặc, nhìn đến cũng chưa chắc là thật sự, nhưng mà lỗ tai, vĩnh viễn đều có thể đủ phân rõ phương hướng chính xác……

“Vân Lạc Phong!” Hồ Li nhẹ nhàng nheo mắt hồ ly lại, cười đến rất là âm hiểm xảo trá, “Ngươi và ta nhìn thấy bất kì kẻ nào, đều không giống nhau! Mà ngươi càng như thế, ta liền càng muốn cho ngươi trở thành tuỳ tùng của ta.”

Nói xong lời này, Hồ Li lại lần nữa di chuyển……

Thân ảnh hắn vẫn như cũ nhanh như tia chớp, phía sau kéo theo hàng loạt tàn ảnh.

Vân Lạc Phong cảm nhận được tiếng gió gào thét, thân mình một bên, hiểm trở tránh thoát công kích Hồ Li, cùng lúc đó, kiếm trong tay nàng từ trên trời giáng xuống, chém xuống dưới.

Oanh!

Lôi đài, tại đây trong khoảnh khắc bị chém thành hai đoạn, tro bụi tràn ngập.

Vân Lạc Phong nhanh chóng vọt đến phía sau Hồ Li, trường kiếm lại lần nữa chém xuống, Hồ Li phát hiện uy hiếp phía sau, xoay người, dùng kiếm ngăn trở chém xuống trường kiếm.

Phanh!

Phong ba từ trên người hai người khuếch tán mà đến, mạnh mẽ khiến cho các đệ tử xung quanh lôi đài đều xốc bay đi ra ngoài, chật vật ngã trên mặt đất.

Bước chân Vân Lạc Phong lui về phía sau hai bước, một ngụm máu tanh từ trong yết hầu truyền ra tới, nàng liên tiếp nuốt xuống, tươi cười bên môi hàm chứa một tia lạnh bạc.

Mặc dù nàng phá giải tốc độ Hồ Li, nhưng thực lực giữa hai người vẫn như cũ chênh lệch rất lớn.

Tiếp tục kéo dài, nàng khẳng định không phải đối thủ của Hồ Li!

Giống vậy, ở dưới phong ba kia, Hồ Li cũng lui về phía sau hai bước, hắn lắc lắc cánh tay có chút tê dại, mắt hồ ly nhẹ nhàng nheo lại. Ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng.

Xem ra là hắn xem thường nha đầu này, thực lực của nàng, tuyệt không phải là Thánh Linh Giả cao cấp!

……

Trên khán đài, Mộ Nhiên nhìn đến hai người thấp kém, mày nhẹ nhíu: “Kỷ Ngôn, ngươi nói hai tên gia hỏa này ai có thể thắng lợi?”

Kỷ Ngôn trầm mặc, hắn lắc lắc đầu: “Nếu là tỷ thí lúc trước, ta khẳng định sẽ nói là Hồ Li, giữa Thánh Linh Giả và Thánh vương, không có bất kì hiềm nghi gì, nhưng hiện tại, ta phát hiện ta có chút nhìn không rõ……”

Nghĩ đến đây, Kỷ Ngôn cười tự giễu, hắn sống nhiều năm như vậy, lại không cách nào phân biệt ra, giữa Thánh Linh Giả và Thánh vương ai thắng ai bại.

Nói ra, đoán chừng rất nhiều lão gia hỏa sẽ cười nhạo hắn……

Hai người chiến đấu, hấp dẫn không ít người vây xem.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện