Chương 1714: Vân Tiêu phúc hắc (4)

Edit: Bé"ss Heo"ss

Nửa Bước Hư Không……

Mấy chữ này, làm châu chủ hít một ngụm khí lạnh.

“Ở đại lục chúng ta hình như còn không có cường giả nửa bước hư không đi? Sớm nhất cũng là ở mấy trăm năm trước, ta vẫn luôn tưởng sẽ đột phá cái cảnh giới kia, nhưng cũng chưa thể đột phá.”

“Tam đại trưởng lão của Thánh Nữ tộc, ở vài thập niên trước đã đến đạt

Thánh Quân cao giai, vị tộc trưởng Thánh Nữ tộc trong truyền thuyết kia thực lực sẽ không kém đi?”

Không sai, tam đại trưởng lão Thánh Nữ tộc đều tới Thánh Quân cao giai rồi, tộc trưởng Thánh Nữ tộc chẳng lẽ còn thấp hơn bọn họ?

“Nếu nàng còn ở đây, ta chắc chắn tin tưởng nàng là Nửa Bước Hư Không, đáng tiếc, nàng đã mất tích mười mấy năm……” Châu chủ lắc lắc đầu, nói.

“Phụ thân, tuy nàng mất tích nhưng tam đại trưởng lão vẫn còn ở đây, tam đại trưởng lão cũng đã bế quan mười mấy năm, nói không chừng đã sớm đột phá.”

Trên thực tế, nhiều năm như vậy, mấy châu lục đều ôm tâm tình sợ hãi đối với Thánh Nữ tộc, nguyên nhân không phải là tam đại trưởng lão.

Mà là, vị tộc trưởng trong truyền thuyết của Thánh Nữ tộc, rất nhiều người sớm đã suy đoán nàng đã tới Nửa Bước Hư Không, nhưng không ai có thể chứng thực thôi……

Mặc dù hiện giờ nàng mất tích, nhưng cũng không có người nào dám bất kính với Thánh Nữ tộc.

“Cha……” Trên mặt Lăng Song hiện lên một tia sát khí, “Vân Lạc Phong giết đệ đệ, lại phế đi con, thù này hận này, giết ả cũng không đủ, cho nên, chỉ có xuống tay với người bên cạnh ả, mới có thể làm cho ả thống khổ.”

Châu chủ nhíu chặt mày lỏng rồi rời ra.

“Vậy con muốn làm cái gì?”

Lăng Song cười lạnh một tiếng: “Cha cũng biết, con cùng ả tranh cãi, là bởi vì Hoàng Oanh Oanh, lúc ấy con không biết Vân Lạc Phong cùng

Bắc Châu có thù oán, cũng không biết Hoàng Oanh Oanh là thị nữ, vì thế mới có thể khiến cho hai bên mâu thuẫn! Nếu ả để ý Hoàng Oanh Oanh như vậy, thì con nhất định phải có được Hoàng Oanh Oanh!”

“Song nhi!” Châu chủ sắc mặt đại biến, “Con tuy bị Vân Lạc Phong phế đi, nhưng vẫn là công tử của Bắc Châu, hiện nay con là người thừa kế duy nhất, ta nhất định sẽ tìm được danh y chữa khỏi bệnh cho con!Con tuyệt đối không thể nghênh thú nữ nhân Hoàng Oanh Oanh kia, thân phận của nàng căn bản là không xứng với ngươi!”

“Cha, người đừng suy nghĩ nhiều, bây giờ ta không phải muốn nghênh thú nàng, mà là muốn nàng làm thiếp! Không! Làm thiếp nàng cũng không đủ tư cách, ta chơi đùa nàng một thời gian là đủ rồi!”

Nghe được lời này, trong lòng Châu chủ nhẹ nhàng thở ra, hắn nghĩ nghĩ, lại tiếp tục nói: “Vậy con cũng đừng để Hoàng Oanh Oanh rời đi, nữ nhân Vân Lạc Phong kia rất trọng tình nghĩa, ngươi giữ lại Hoàng Oanh Oanh là có thể uy hiếp nàng.”

Lăng Song tươi cười mang theo một tia âm ngoan, đáy mắt tràn đầy hận ý.

Hoàng Oanh Oanh, lúc trước ta đối với ngươi tốt như thế, ngươi lại bỏ ta mà đi, hiện giờ, ngươi đừng mơ tưởng lại được ta đối xử tốt.

Ta đối với ngươi, chỉ có hận!

“Song nhi, con đi xuống nghỉ ngơi, ta sẽ phái người đi tìm Hoàng Oanh Oanh.”

“Dạ, phụ thân.” Lăng Song cáo từ rời đi.

Châu chủ nhìn bóng dáng Lăng Song, mày càng nhăn chặt.

Nếu không phải hắn chỉ có hai nhi tử, hơn nữa một đứa đã chết, hắn cũng đã sớm từ bỏ phế vật này!

Đáng tiếc, hiện giờ phế vật này là nhi tử duy nhất của hắn, hắn nhất định không tiếc bất cứ thứ gì, cũng muốn chữa khỏi hắn!

“Vân Lạc Phong, nhiều người giúp ngươi thì thế nào? Ta có Thánh Nữ tộc làm hậu thuẫn, còn sợ một tiểu nha đầu như ngươi?” Nhớ lại chuyện quá khứ, châu chủ liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Ai giúp ngươi, đều khó thoát khỏi cái chết!”

Từ chuyện hôn sự của hắn và Hồng Loan dẫn đến phân tranh, thì hai bên đã chú định rằng không thể đội trời chung!

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện