Chương 67

Chương 67: Phượng Thương phát bệnh!

Thấy Hoàn Nhan Bảo Châu tin lời của mình, trong mắt Cừu Nhi hiện lên một tia khoái ý. Công chúa Bắc Chu quốc này thật là đầu óc ngu si, chỉ nói một câu, nàng liền tin. Hay là trong hoàng cung này nữ nhân lớn lên đều được thâm thụ sủng ái, nhưng thông minh lại không đủ?

Né thật lâu, rốt cuộc tìm được một cơ hội đến gần Hoàn Nhan Bảo Châu, Cừu Nhi làm sao lại buông tha cho!

Nếu không phải bởi vì dọc theo đường đi đều có người đuổi giết nàng, nàng như thế nào lại bỏ đi dung nhanh như hoa như ngọc của mình. . . . . . Đây hết thảy cũng đều là vì Mộ Dung Thất Thất! Nếu không phải Mộ Dung Thất Thất mang đến con tiện nhân Phỉ Thúy kia, thì hết thảy những chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra, nàng hiện tại cũng sẽ hoàn hảo ngồi trên vị Tĩnh Vương trắc phi, sao lại bị như thế này chứ!

Cho nên, thù này nàng nhất định phải báo!

Cừu Nhi đắm chìm ở trong khoái cảm ảo tưởng báo thù, bỗng nhiên ngửi thấy được một cỗ mùi thuốc nhẹ, lấy lại tinh thần mới phát hiện, Vịnh Nhi cầm trong tay một hộp ngọc, bên trong có một viên thuốc trân châu lớn nhỏ đen nhánh, mùi vị kia chính là từ đây phát ra .

“Công chúa, ngài đây là ——” Cừu Nhi nheo mắt. Xem ra Hoàn Nhan Bảo Châu so sánh với Long Trạch Vũ Nhi thông minh hơn nhiều!

“Đây là quy tâm hoàn.” Lúc này, Hoàn Nhan Bảo Châu đã không còn bộ dạng xúc động như vừa rồi, nghiêng chân, ngồi ở trên ghế, bàn tay cong thành lan hoa chỉ, chậm rãi thổi trôi lá trà trong chén trà.

“Bổn cung mặc dù thương hại ngươi, nhưng dù sao ngươi cũng là người Tây kỳ quốc. Có câu nói, lòng người khó dò, ngươi nói xem bổn cung làm sao có thể tin tưởng lời ngươi nói đây? Nếu muốn lưu lại ở bên cạnh bổn cung, vậy thì ăn viên thuốc này đi, bổn cung sẽ tin tưởng ngươi, hơn nữa còn giúp ngươi báo thù.”

Thì ra là, này cô công chúa Bắc Chu quốc này cũng không phải là người ngu ngốc? Quy tâm hoàn? A, tên gọi này cũng thật là tốt, quy tâm, quy tâm, đoán chừng chính là làm cho người ta ăn, là độc dược điều khiển người ăn. Cừu Nhi quả quyết không nghĩ tới Hoàn Nhan Bảo Châu sẽ xuất ra chiêu này với mình.

Thuốc này, lẳng lặng nằm ở trong hộp ngọc, đặt ở trước mặt Cừu Nhi. “Cừu Nhi cô nương, ăn đi! Ăn xong công chúa nhà ta sẽ tin tưởng lời của ngươi!” Vịnh Nhi đứng ở bên cạnh Cừu Nhi, lẳng lặng nhìn nàng, khóe miệng cong lên, ôn nhu nói.”Tin tưởng Cừu Nhi cô nương sẽ không để cho công chúa nhà ta thất vọng !”

Đây chẳng qua là bước đầu tiên. Nếu như được trợ giúp từ Hoàn Nhan Bảo Châu, nhất định phải đầu nhập vào nàng ta.

Nhìn viên quy tâm hoàn đen nhánh tản ra sự lạnh lẽo khủng khiếp, Cừu Nhi khẽ cắn răng, cầm lên đút vào trong miệng, nuốt nước miếng, ép buộc mình nuốt xuống.

“Tốt!”

Thấy Cừu Nhi không do dự, Hoàn Nhan Bảo Châu gật đầu, “Ngươi yên tâm, bổn cung sẽ không hại ngươi! Mỗi tháng bổn cung cũng sẽ cho ngươi giải dược, để không đến nổi thống khổ. Chờ chuyện làm tốt rồi, bổn cung đạt thành mong muốn, lên làm Nam Lân vương phi, tự nhiên sẽ giải độc cho ngươi, hơn nữa, còn có thể ban thưởng lớn cho ngươi!”

“Nô tỳ đối với công chúa trung thành trời đất chứng giám, nô tỳ nhất định sẽ giúp công chúa một tay, giúp công chúa đạt thành mong muốn!” Cừu Nhi lần nữa quỳ xuống, lần này lại bị Hoàn Nhan Bảo Châu tự mình đỡ lên.

“Tốt! Bổn cung tin tưởng ngươi!”

Hoàn Nhan Bảo Châu nét mặt tươi cười như hoa, mà khuôn mặt của Cừu Nhi phía sau cái khăn che mặt, cũng mang theo nụ cười. A, ngươi tin ta? Tin ta mà cho ta độc dược? May mắn ta đã có phòng bị, bằng không sẽ thành sủng vật trong tay ngươi, gọi đến thì tới đuổi đi thì đi.

Hai nữ nhân này, bởi vì cùng chung mục đích, đạt thành hiệp nghị. Mặc dù không tín nhiệm lẫn nhau, nhưng mà mục đích của các nàng đều là Mộ Dung Thất Thất, vẻn vẹn một cái này, sẽ làm cho các nàng đứng ở chung một chiến tuyến.

Đêm nay, khí trời âm trầm, trăng sáng bị che bởi mây đen, bởi vì mùa đông bắt đầu, khí trời phát lạnh, cho nên cung nhân đóng cửa rất sớm đi ngủ. Cừu Nhi là người mới, tới lại trễ, cho nên được an bài ở gian phòng vắng vẻ .

Bất quá nàng đối với Vịnh Nhi an bài cũng không có bất kỳ ý kiến, người mới bị chèn ép, đây là chuyện bình thường, hơn nữa vắng vẻ có chỗ tốt của vắng vẻ. Tỷ như, có thể có tình lang tư tình. . . . . .

Sau khi người gõ mõ cầm canh gõ hai tiếng, một thân ảnh xuất hiện ở ngoài cửa phòng của Cừu Nhi, “Thùng thùng” hai tiếng, cửa “chi nha” mở ra, lộ ra một khe hở nhỏ, mà người cũng thuận thế lắc mình đi vào, cửa lập tức bị khép lại.

Người này đi vào, lập tức kéo lấy Cừu Nhi, vừa ngửi tóc của nàng, hai tay vừa nhắm dò vào trong vạt áo của nàng, “Tâm nhi, nhớ chết ta!”

Thấy đối phương như vậy, Cừu Nhi bắt được tay của hắn, cười từ trong ngực đối phương tránh thoát đi ra ngoài, xoay người nhìn người đó.

Đây là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, mắt to mi thô môi dày mặt chữ quốc, rất là khôi ngô cao ngất, vốn nhìn rất chính trực khí phái, nhưng lại có một đôi mắt hình tam giác khá dài, làm cho cả người nhìn gian xảo rất nhiều.

“Con khỉ cấp!” Cừu Nhi khẽ cười một tiếng, lại cũng không chán ghét việc hắn làm với mình.”Chàng nha!” Cừu Nhi ngón trỏ đâm xuống đầu hắn: “Người ta đợi chàng cũng đã lâu, chàng làm sao bây giờ mới đến nha!”

Lời nói mềm nhũn…, tựa như lông nhung, khiến cho tâm ngứa ngáy. Nam nhân lần nữa ôm lấy Cừu Nhi, làm cho nàng ngồi ở trên người mình, “Tâm nhi, nàng cho rằng hoàng cung là Vô Cực Cung của ta, có thể tới đi tự nhiên sao? Nàng ở nơi này khó tìm, ta vòng vo thật lâu, mới tiến vào, còn muốn tránh né những thị vệ này, ta cũng vậy không dễ dàng a!”

Lúc nói chuyện, tay của nam nhân đã tiến vào trong quần áo của Cừu Nhi, một lát đã kéo váy xuống dưới, lộ ra hai chân thon dài

“Đừng nóng vội!” Thấy đối phương gấp gáp muốn tìm hoan, Cừu Nhi lần nữa bắt được tay của hắn, mặc dù nàng đã cảm thấy hắn xuẩn xuẩn dục động, vẫn là đem dục vọng của hắn áp lại: “Nhìn gương mặt hiện tại của ta, chàng cũng có hứng thú? Sẽ không hoảng sợ?”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện