Q.4 - Chương 61: Nguồn Gốc Của Nguyền Rủa
Đúng lúc này, bỗng nhiên Diệp Tưởng nói:
-Thoát được rồi..........Quỷ hồn ở tầng 15 đã thoát được rồi...
-Vậy sao?
Vũ Sóc lại mỉm cười:
-Quá tốt rồi.
-Vậy chúng mình.....
-Em đang đợi thời điểm này.
Suy nghĩ của Vũ Sóc cũng rất giống Diệp Tưởng . Nàng đã chán chơi trò trốn tìm với quỷ hồn này rồi. Hiện tại, cũng nên chấm dứt mọi chuyện.Nhưng trước tiên phải kết thúc bộ phim này!
-Em có thể cảm ứng được bất cứ thứ gì có dính huyết dịch của linh môi! Chúng ta lên tầng 15 thôi anh ! La Phong,em nghĩ chúng ta có thể tìm ra Lâm Lam Huyên đang trốn ở chỗ nào !
Bộ phim này vẫn còn lâu mới kết thúc. Nhưng bây giờ bọn họ có thể sớm kết thúc mọi chuyện.
Lúc này,tinh thần của Vũ Sóc tương đối tốt. Dù sao,lúc này cũng là thời khắc quan trọng để vạch trần chân tướng của mọi chuyện. Bọn họ cũng tìm được đáp án cho chuyện vì sao Mạc Thu Thực, không, Phương Tư Ảnh vì sao lại trở thành như vậy.
Nhân vật chính Nghiêm Tuấn Hùng không làm được, nhưng nhân vật phụ La Phong và Lâm Thiên Thu, lại có thể làm được ! Trên thực tế, Diệp Tưởng và Vũ Sóc lúc này giống như nam nữ nhân vật chính của bộ phim này hơn.
-Em muốn dùng huyết dịch linh môi để điều tra xem quỷ hồn đang trốn ở đâu à?
-Đương nhiên rồi. Em nghĩ mãi cũng không hiểu vì sao em lại không cảm ứng được sự tồn tại của quỷ hồn mà nhất định phải đợi đến lúc gặp nguy hiểm thì em mới cảm ứng được.
Đây là nỗi băn khoăn chôn giấu trong lòng của Vũ Sóc từ rất lâu rồi. Nhưng nỗi băn khoăn đó sắp được giải toả rồi !
Vật bị người chết nguyền rủa......
Rốt cục đã có thể tìm ra xem nó là thứ gì !
Từng bước, từng bước...... Hai người không ngừng đi tới. Rốt cục bọn họ đã tới tầng 15!
Lúc này là lúc vô cùng khẩn trương.
-Em cảm ứng được gì không?
Diệp Tưởng có chút khẩn trương hỏi.
-Em có cảm ứng được.
Vũ Sóc tỏ ra vui mừng.
Rốt cục đã tìm ra rồi !
Cũng chỉ có linh môi sư mới có thể cao hứng đến như vậy khi cảm ứng được quỷ hồn. Hiện tại,đang là lúc sống còn. Bọn họ có thể sống sót hay không phải xem lúc này thế nào.
Lúc này Lâm Lam Huyên đang ở đâu đây?
Vũ Sóc nhìn hành lang trống trải. Cảnh tượng của mấy ngày trước khi bọn họ tiến vào tầng 15 của khách sạn vẫn in sâu trong đầu nàng. Hiện tại, nơi này đã biến thành nơi “sinh sống” của ác linh cực kỳ khủng bố.
Lâm Lam Huyên......
Chỉ e cô ta đang ở đây.
-Đi theo em đi La Phong!
Tuy rằng có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trong lòng của Vũ Sóc lúc này cũng khá là khẩn trương. Khi bọn họ càng tiếp cận với nguồn gốc của nguyền rủa thì nguy hiểm cũng đua nhau kéo tới. Thời điểm khi nhân vật tiếp cận vật bị nguyền rủa trong phim lúc nào cũng là lúc nguy hiểm nhất. Bọn họ lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ có hy sinh. Dù sao, trong phim kinh dị, chuyện chết chóc cũng là chuyện thường xuyên xảy ra.
Lúc này, Vũ Sóc nắm chặt tay của Diệp Tưởng. Người đàn ông này hoàn toàn xứng đáng để bồi dưỡng. Vì “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 13, nàng nhất định phải bồi dưỡng hắn thành tài!
Đây chính là suy nhĩ của Vũ Sóc lúc này. Vì thế cho nên nàng tuyệt đối không thể để hắn chết trong bộ phim này. Cho dù phải trả giá đắt 1 chút thì Vũ Sóc cũng cảm thấy đáng giá.
Thật ra thì hạt giống đầu tiên xứng đáng để Vũ Sóc bồi dưỡng chính là Tiêu Mộng Kì. Chỉ tiếc là lý trí của cô ấy lúc này hoàn toàn bị thù oán che phủ. Vì trả thù cô ấy có thể hy sinh tất cả.
-Rốt cuộc nó đang ở chỗ nào?
Diệp Tưởng lại hỏi lại một lần nữa. Hắn cảm thấy tương đối khó hiểu lúc này.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Vũ Sóc thò tay vào trong túi của Diệp Tưởng lôi ra 1 thứ!
Là 1 diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 thì tốc độ tay phải nhanh là chuyện đương nhiên. Diệp Tưởng gần như còn chưa kịp phản ứng thì Vũ Sóc đã lấy ra thứ đó.
Thứ đó....Hoá ra là......
1 mảnh gương vỡ!
-Là thứ này!
Dùng ánh sáng từ chiếc điện thoại di động, nàng rõ ràng có thể nhìn thấy trong gương có 1 nữ quỷ tóc tai bù xù đang đứng phía sau nàng và Diệp Tưởng!
-Gương......
-Thi thể của Lâm Lam Huyên đang ở trong gương !
Đúng lúc này, trong đầu của Nhạc Khang Hùng xuất hiện 1 đoạn ký ức.
Hắn chưa từng trải qua đoạn ký ức đó, nhưng nó lại hiện lên trong đầu hắn vào lúc này !
Tối hôm đó......
-Nói tóm lại thì đây không phải là ý của tao, nhưng mày vẫn phải thực hiện.
“Dương Thiết Nham” đã nhận được 1 cuộc điện thoại tối hôm ấy.
-Giết cô ta sau đó ngụy trang thành tự sát là được. Tiếp đó sẽ có người giúp mày dọn dẹp, nên mày đừng lo mình sẽ bị nguy hiểm.
-Thật sự phải giết cô ta sao?
“Dương Thiết Nham” lúc ấy do dự hỏi lại:
-Thật ra có thể......
-Chuyện này không dính dáng gì đến tiền nong cả. Chủ yếu là chúng ta không được phép để lại sơ hở. Cô ta có thể phục chế bao nhiêu phần video mà chả được, cho dù có lấy điện thoại di động cũng có tác dụng gì chứ? Biện pháp tốt nhất vẫn là trừ khử cô ta đi.
-Được rồi! Con đã hiểu.
Khi hắn tới gõ cửa, Lâm Lam Huyên lúc ấy vẫn đóng cửa im ỉm. “Dương Thiết Nham” khi đó mới nói:
-Tôi đồng ý với yêu sách của cô.Chi phiếu 50 triệu đang ở trên người tôi!
-Thật sao?
Lâm Lam Huyên thở phào nhẹ nhõm rồi đi ra mở cửa:
-Vậy thì...... vào đi. Chỉ có mình anh thôi sao?
-Đúng vậy.
-Anh...... anh đừng làm bậy đó. Chỉ có tôi mới biết chiếc điện thoại đó đang ở đâu.
Sau khi vào cửa, “Dương Thiết Nham” đóng cửa lại. Sau đó y đột nhiên xông tới rồi cầm 1 chiếc khăn tay đã được tẩm cloroform bịt miệng của Lâm Lam Huyên! Cha y đã có nói sẽ có người thay y xử lý hậu sự nên y không cần phải lo lắng.
Hắn lạnh lùng nói:
-Cô đừng trách tôi! Có người ra lệnh cho tôi phải làm vậy, nếu không thì tôi cũng chẳng muốn phải giết cô.
Lâm Lam Huyên ngất đi. Sau đó “Dương Thiết Nham” dùng dao nhỏ dắt cổ tay của Lâm Lam Huyên rồi vặn nước đổ đầy bồn tắm. Sau khi làm xong mọi chuyện, hắn lau sạch đi mọi dấu vân tay lưu lại ở hiện trường. Thẳng thắn mà nói thì chắc chắn vụ án giết người này cũng không phải là vụ án giết người trong phòng kín,nên cảnh sát cũng không thể kết luận là vụ tự sát được. Nhưng, Nghiêm Hoành Quốc chỉ cần tạo áp lực cho cấp dưới, chẳng hạn như nói “Vụ án tự sát cũng nên nhanh chóng khoá sổ,nếu cứ kéo dài không kết án sẽ ảnh hưởng đến thành tích của địa phương” vân vân là có thể thay đổi kết luận của phía cảnh sát. Có 1 số thi thể chẳng hạn bị đâm mấy dao dẫn đến tử vong mà cảnh sát còn có thể đưa ra kết luận là nạn nhân “tự sát” được chứ đừng nói tới vụ án mà kẻ gây án còn bố trí hiện trường thành nạn nhân tự sát?
Để tay còn lại của Lâm Lam Huyên cầm lấy cây dao, “Dương Thiết Nham” nhanh chóng lau sạch dấu vân tay ở hiện trường. Dù sao khi gây án nếu y mang bao tay thì chắc chắn Lâm Lam Huyên sẽ cảnh giác. Cuối cùng, khi y đi tới trước cửa phòng tắm, y phát hiện một chuyện cực kỳ khủng bố !
Thi thể của Lâm Lam Huyên lúc này đang nằm gục trước bồn rửa mặt, mặt dán sát vào gương !
“Dương Thiết Nham” sợ vỡ mật, chân tay trở nên mềm nhũn như cọng bún ngã bệt xuống đất. Y vội vàng chạy ra khỏi đó, nhưng y bỗng nhiên nghĩ làm sao người chết rồi mà còn chuyển động được? Chẳng lẽ trong phòng này lại có người? Hắn quay lại phòng tắm. Khi tới trước cửa hắn nhìn thấy......
chuyện còn đáng sợ hơn.
Bên trong phòng tắm đã không còn ai cả !
Nhưng điều đáng sợ là, trong gương...... Trong gương......
Lâm Lam Huyên toàn thân máu me bê bết đang đứng trong gương!
“Dương Thiết Nham” sợ mất mật vội vàng cắm đầu cắm cổ chạy ra ngoài!
Ngày hôm sau, Lâm Lam Huyên cứ như vậy “mất tích” . Thi thể thì tìm không thấy, trong phòng tắm cũng không có dù chỉ 1 vệt máu nhỏ nhất. Cho nên,cảnh sát cũng kết luận đây là 1 vụ án mất tích.
Khi trong đầu của Nhạc Khang Hùng hiện ra đoạn ký ức này, hắn mới biết người sát hại Lâm Lam Huyên không phải ai khác lại chính là “Dương Thiết Nham” do hắn thủ vai! Vậy chẳng phải hắn là đối tượng bị lấy mạng cuối cùng hay sao? Đương nhiên, con trai của Nghiêm Hoành Quốc – “Nghiêm Tuấn Hùng” cũng chẳng trốn thoát được ! Vì báo thù, nên Lâm Lam Huyên nhập vào người của bạn gái “Nghiêm Tuấn Hùng” -- Phương Tư Ảnh hay sao?
Vũ Sóc hoàn toàn hiểu ra vì sao ngày đó, hình ảnh trong gương của Mạc Thu Thực lại là Lâm Lam Huyên. Hoá ra là như vậy!
Diệp Tưởng nhớ lại ngày đó Mạc Thu Thực bỗng nhiên cảm thấy buồn nôn. Sau khi nàng nôn thốc nôn tháo vào bồn cầu, nàng bèn soi gương. Nếu cẩn thận ngẫm lại thì ngay lúc đó Mạc Thu Thực đã bị nguyền rủa khi đứng trước gương!
Hình ảnh trong gương của Mạc Thu Thực là quỷ hồn của Lâm Lam Huyên!
-Là tấm gương đó… Chính là nó!
Diệp Tưởng nhớ lại tất cả những nơi bọn họ bị tập kích cũng đều có gương. Trong bãi đỗ xe ngầm có đỗ nhiều xe như vậy nên đương nhiên sẽ có rất nhiều gương chiếu hậu. Sau khi biến mất, Mạc Thu Thực “trở lại” bằng cách trồi lên khỏi mặt nước.Nước cũng có thể coi là “gương”. Mà hắn còn chẳng biết gì đem theo 1 mảnh gương vỡ nữa chứ!
Như vậy thì máy ảnh ma quái của Nhạc Khang Hùng sở dĩ không chụp được hình ảnh của Mạc Thu Thực là vì...... khi đó nàng đang ở trong thế giới trong gương ! Diệp Tưởng đột nhiên nhớ tới trong căn phòng nhận đặc tiệc loại nhỏ kia có rất nhiều cốc thủy tinh,mà cốc thuỷ tinh cũng có thể trở thành “gương”!
Tấm gương trong phòng 1505 chắc chắc là vật bị nguyền rủa rồi! Chính là nó !
Nếu khi đó bọn họ chạm trực tiếp vào tấm gương thì chẳng phải là bọn họ sẽ biết nó chính là vật bị người chết nguyền rủa hay sao? Nhưng đáng tiếc là bọn họ lại không làm chuyện đó!
Tất cả các manh mối đều được xâu chuỗi lại với nhau.
Bọn họ có thể phá giả nguyền rủa được rồi !
Hình ảnh người phụ nữ người bê bết máu tóc tai bù xù trong gương cũng biến mất. Mạc Thu Thực đang ở trong gương, vậy lần sau khi nàng xuất hiện bọn họ phải làm sao?
-Thiên Thu, chúng ta đi !
Diệp Tưởng biết bọn họ không thể kéo dài được nữa. Lúc này là thời cơ tốt nhất để sớm kết thúc bộ phim kinh dị lần này!
-Được, chúng ta đi !
Đi tới trước cửa phòng 1505, Diệp Tưởng đẩy cửa đi vào.
Sau đó bọn họ đi thẳng vào phòng vệ sinh.
Hiện tại Vũ Sóc nghĩ tới lúc ấy quỷ hồn cũng xuất hiện từ trong phòng vệ sinh. Khi quỷ hồn thiếu chút nữa giết chết Long Ny Nhi,rồi lấy đi vòng tay xương người của nàng ta cũng là lúc nó đang ở trong gương. Lúc ấy vì sao nàng lại không liên tưởng đến “gương” cơ chứ?
Tiếp đó, hai người đi tới trước gương.
Đây là một tấm gương cực kỳ bình thường.
Nhưng Vũ Sóc rõ ràng cảm ứng được huyết dịch linh môi của mình đang ở trong gương! Nàng hoàn toàn có thể kích hoạt huyết dịch linh môi dù nó đang ở trong gương ! Nàng cũng có thể cảm ứng được vị trí của quỷ hồn!
Vũ Sóc đưa tay chạm vào gương. Nhưng nàng vẫn chưa nhận được thông báo của kịch bản về vật bị người chết nguyền rủa.
Không phải sao?
Không lẽ lại không phải tấm gương này?
Nàng đưa tay sờ soạng 1 hồi. Rốt cục, khi nàng sờ tới 1 vị trí gần bồn rửa mặt, nàng mới nhận được cảm ứng.
Tấm gương này chính là vật bị người chết nguyền rủa trong bộ phim “Khách sạn ma ám” ! Chính là nó!
Nếu không phải nhờ vào huyết dịch linh môi thì Vũ Sóc làm sao có thể biết hoá ra vật bị người chết nguyền rủa đang ở chỗ này?
Vũ Sóc tiếp đó ấn chặt vào chỗ này. Nàng biết, nếu nàng dám đập vỡ tấm gương này thì hậu quả sẽ ra sao. Khi sử dụng vật bị nguyền rủa để lấy vật bị nguyền rủa khác thì hiệu quả của vật bị nguyền rủa được sử dụng sẽ ở mức thấp nhất. Hai vật bị người chết nguyền rủa cũng tương khắc với nhau!
Nhưng Vũ Sóc vẫn muốn lấy được nó ! Bởi vì nàng vẫn muốn cứu Mạc Thu Thực!
-La Phong, anh chuẩn bị đi.
-Sao cơ?
-Lâm Lam Huyên đang ở phía đối diện của tấm gương.
-Sao? Nhưng sao anh không nhìn thấy?
-Không phải lúc nào mình cũng có thể nhìn thấy mọi thứ!
Lúc này, Vũ Sóc cũng hiểu rất rõ nếu đập vỡ tấm gương này thì nàng sẽ phải trả giá thế nào......
Nhưng nàng không hề do dự.
Nàng nắm bàn tay thành nắm đấm sau đó đấm mạnh vào phần gương đã được nàng đánh dấu trong đầu!