Chương 47: Thịnh tình không thể chối từ!

Chương 47: Thịnh tình không thể chối từ!

Oành!

Lại một đạo Chưởng Tâm Lôi như xuất hiện từ trong hư vô, nhanh đến mức kinh người, đánh trúng Thanh Dật, làm cho pháp lực của nàng tiêu hao cực lớn.

Bởi đẳng cấp của Đường Tăng thấp hơn Thanh Dật rất nhiều, mặc dù liên tục công kích vào nàng mấy lần, nhưng cũng không thật sự làm nàng bị thương, bởi vì căn bản không phá tan pháp lực phòng ngự của nàng.

Oành!

Một tia chớp từ bên dưới xuất hiện, mục tiêu nhắm thẳng vào giữa hai chân Thanh Dật.

Thanh Dật kinh hãi đến biến sắc, theo bản năng xoay chuyển thân thể mềm mại, tránh được đạo thiểm điện kia, khiến nó bay lên trên không mấy trăm mét mới nổ tung.

Oành. . .

Lại một đạo thiểm điện xuất hiện, bổ về phía ngực Thanh Dật, lần này nàng không thể tránh thoát, bị đánh bay đi.

Nhất thời một luồng đau nhức cùng tê dại truyền đến, làm cho nàng vừa thẹn vừa giận.

Bỗng nhiên Đường Tăng đột nhiên xuất hiện ở phía sau Thanh Dật, một cước đạp vào mông Thanh Dật, một xúc cảm mềm mại co dãn truyền đến từ bàn chân, sau đó hắn không chút do dự thuấn di rời đi.

- A a a. . .

Thanh Dật sắp điên rồi, liều lĩnh phát ra ánh kiếm bổ về phía nơi Đường Tăng biến mất, không khí chỗ đó đều bị bổ ra.

Ầm!

Đột nhiên một Bạo Liệt Hỏa Cầu xuất hiện, đánh Thanh Dật rơi từ trên trời xuống đất, mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu hình người.

Sau một khắc, Đường Tăng thuấn di xuất hiện tại bên cạnh hố sâu, nhìn cả người Thanh Dật bốc lên khói đen từ bên trong bò ra ngoài, mỉm cười nói:

- Nữ thí chủ quả nhiên pháp lực vô biên, ta thừa nhận!

Đường Tăng cũng không nói lung tung, hắn liên tục đánh trúng Thanh Dật nhiều lần, nhưng đều không phá tan được phòng ngự của Thanh Dật.

Đừng nhìn Thanh Dật hiện tại rất chật vật, trên thực tế nàng căn bản không bị thương.

Nhưng mà Thanh Dật nghe xong lời Đường Tăng , lại cảm thấy như nhận được rất nhiều trào phúng cùng sỉ nhục:

- Hòa thượng chết tiệt, bản cô nương muốn giết ngươi!

Thanh Dật đột nhiên đánh về phía Đường Tăng, tốc độ cực kỳ nhanh, cơ hồ chính là lưu quang lóe lên trong nháy mắt.

Có điều trong giây lát này, Đường Tăng đã thuấn di rời đi, mặc dù tốc độ của hắn chậm hơn Thanh Dật rất nhiều, nhưng tốc độ phản ứng thần kinh đã đủ nhanh rồi.

Sở dĩ dám

một mình đấu

với Thanh Dật, cũng bởi vì có Thuấn Di Thần Thông!

Hắn nắm giữ Thuấn Di Thần Thông, chỉ cần một ý nghĩ là có thể thuấn di đến bất kì một nơi nào ở trong vòng trăm dặm.

Phốc. . .

Vị trí lúc trước Đường Tăng bị ánh kiếm xẹt qua, bổ ra một cái khe lớn dài mười mấy mét.

Oành. . .

Kết quả lại có một tia chớp từ phía sau xuất hiện, suýt chút nữa khiến cho mông Thanh Dật nở hoa.

Thanh Dật kêu thảm bay về phía sau.

Oành. . .

Tia chớp thứ hai xuất hiện, vẫn bổ về phía mông Thanh Dật, không thể tránh được.

Oành!

Tia chớp thứ ba cũng bổ trúng vị trí đó, đánh Thanh Dật rơi xuống đất, xung quanh một mảng thảm thực vật lớn đều bị lôi điện trên người nàng đánh cho cháy đen.

Cả người Thanh Dật bốc lên khói đen, thẹn quá thành giận, làm cho nàng cơ hồ muốn phát rồ.

Đồng thời pháp lực trong cơ thể nàng lưu chuyển, bảo vệ chỗ yếu hại của nàng, có thể nhìn thấy vầng sáng lưu chuyển, tiêu diệt dòng điện trên người nàng.

- A di đà Phật, nữ thí chủ quả nhiên thần thông quảng đại, bần tăng nhận thua!

Đường Tăng xuất hiện tại cách đó trăm thước, ý cười nhẹ nhàng nhìn Thanh Dật nổi giận.

Thanh Dật nghiến răng nghiến lợi, tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy, cả người pháp lực nổ tung, có xu thế tẩu hỏa nhập ma.

- Ngộ Không, phong ấn pháp lực của nàng.

Đường Tăng vội vàng kêu lên.

Tôn Ngộ Không đánh một đạo pháp lực vào trong cơ thể Thanh Dật, giam cầm pháp lực của nàng.

Nhất thời, Thanh Dật như mất đi khí lực, xụi lơ xuống, suýt chút nữa ngồi dưới đất, có điều nàng rất kiên cường, mạnh mẽ chống đỡ, không để bị ngã xuống.

Thanh Dật cũng không phải Thần Ma Luyện Thể, sau khi mất đi pháp lực, thân thể nàng cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi, lúc này nàng cảm giác mệt bở hơi tai.

- Nữ thí chủ, phải buông bỏ cừu hận mới được.

Đường Tăng nói, có điều luôn cảm thấy có chút giống chữa lợn lành thành lợn què , bởi vì Thanh Dật càng hận hắn kìa.

Thanh Dật không nói lời nào, chỉ là con mắt đỏ lên trừng mắt Đường Tăng, đồng thời nghiến răng nghiến lợi, nhìn đến mức Đường Tăng cũng thấy ngại.

- Nếu đã buông được cừu hận, vậy chúng ta tiếp tục lên đường đi.

Đường Tăng vội ho một tiếng, pháp lực quấn lấy Thanh Dật, bay lên trên lưng Long Quy:

- Tiếp tục xuất phát!

Long Quy nhất thời tiếp tục cất bước tiến lên, Tôn Ngộ Không gãi đầu một cái, đi trước mở đường.

Bỗng nhiên Thanh Dật đánh về phía Đường Tăng, một cái cắn vào cổ Đường Tăng.

Đường Tăng vội vàng ngăn trở Thanh Dật:

- Nữ thí chủ đừng như vậy, mặc dù bần tăng giúp ngươi hóa giải cừu hận, nhưng không cần nhiệt tình cảm tạ bần tăng như vậy, đây là việc bần tăng nên làm.

Thanh Dật nghe vậy, càng thêm tức giận muốn cắn Đường Tăng, nàng hận không thể uống máu Đường Tăng, ăn thịt Đường Tăng.

- Thịnh tình không thể chối từ mà!

Đường Tăng bỗng nhiên hôn lên mặt Thanh Dật một cái, Thanh Dật nhất thời như bị sét đánh, vội vàng lùi về sau, nổi giận trừng mắt Đường Tăng.

- Nữ thí chủ không cần nhiệt tình như vậy, nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi

Đường Tăng để Thanh Dật ngồi trên lưng Long Quy, đồng thời hắn ngồi vào Hồng Mộc Bảo Tọa, lại lần nữa ôm lấy Tằng Tiểu Muội để trên đùi mình.

- Đại sư phụ, người thật lợi hại!

Tằng Tiểu Muội sùng bái nhìn Đường Tăng, vừa nãy Đường Tăng ra tay, phát ra công kích mạnh mẽ, làm cho nàng cảm thấy cực kỳ đẹp trai.

- Đó là đương nhiên, đại sư phụ là cao tăng đến từ Đông Thổ Đại Đường cơ mà, chuyên môn giúp người hóa giải cừu hận.

Đường Tăng đầy kiêu ngạo nói.

Lúc này bên cạnh truyền đến tiếng răng Thanh Dật ma sát với nhau, ken két!

Tằng Tiểu Muội liếc mắt nhìn Thanh Dật, nói:

- Nhưng hình như nàng càng hận người rồi, đại sư phụ.

- Tiểu Muội ngươi nói sai rồi, nàng là quá cảm kích ta, bần tăng luôn luôn làm việc tốt không cần báo đáp.

Đường Tăng nghiêm trang nói.

- Ồ, đại sư phụ thật là tốt.

Tằng Tiểu Muội bỗng nhiên tỉnh ngộ, có điều đột nhiên nàng nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của Thanh Dật kia, sợ đến mức vội vàng lui vào trong ngực Đường Tăng.

Cao Thúy Lan ở bên cạnh nín cười, có điều nàng rất rụt rè, không hề nói gì.

Đoàn người hạ xuống ngọn núi lớn này, ở trong núi, đi qua rừng gai, vượt núi băng đèo.

Trong lúc nghỉ ngơi, Đường Tăng lấy ra đồ ăn chia cho Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội, nhưng không biêt có phải cố ý hay không mà đã quên mất Thanh Dật.

Thanh Dật vốn đã là tiên nhân, không cần ăn gì, nhưng bị phong ấn pháp lực, mặc dù sẽ không chết đói, nhưng cũng sẽ cảm thấy đói bụng, nhưng nàng rất quật cường, quyết không mở miệng nói với Đường Tăng.

Oanh ——

Lúc chạng vạng, Đường Tăng bỗng nhiên đánh ra một Bạo Liệt Hỏa Cầu, nổ tan xác một con chim nhạn từ không trung bay qua.

Thanh Dật bị sợ nhảy một cái, mạnh mẽ trừng Đường Tăng một chút:

- Đồ điên!

Đường Tăng cũng không để ý, trong miệng rù rì nói:

- Người khác cười ta điên rồ, ta cười bọn họ không biết gì!

Trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, tăng cường 10 điểm kinh nghiệm, Đường Tăng nhất thời cười nhạt, chim nhạn nhỏ nữa cũng là điểm kinh nghiệm mà!

Thanh Dật không muốn nói thêm, nàng hận Đường Tăng hận đến trong xương, lúc trước hòa thượng ghê tởm này dĩ nhiên công kích bộ vị nhạy cảm của nàng, làm cho nàng nổi giận đến hận không thể lột da rút gân tên hòa thượng ghê tởm này!

- dừng lại ở ngay đây đi.

Đường Tăng nói.

Long Quy nhất thời ngừng lại, nơi này địa thế bằng phẳng, có vài cây đại thụ che trời, thích hợp ngủ qua đêm ngoài trời.

- Ngộ Không, đi chuẩn bị chút đồ ăn.

Đường Tăng nói.

- Vâng, sư phụ.

Tôn Ngộ Không lóe lên liền biến mất rồi.

- Bát Giới, Ngộ Tịnh, các ngươi phụ trách cảnh giới.

Đường Tăng lại mở miệng.

- Vâng, sư phụ!

- Sư phụ yên tâm, lão Trư con nhất định sẽ không để bất cứ thứ gì tới gần.

Sa Tăng cùng Trư Bát Giới cũng nhanh chóng phân tán đến bốn phía.

- A Quy, ngươi tùy ý hoạt động, không cần đi xa.

Đường Tăng ôm Tằng Tiểu Muội xuống đất.

Cao Thúy Lan cũng xuống theo, chấn hưng tinh thần phấn chấn, cả ngày đều ngồi trên lưng Long Quy, mặc dù đi đứng không mệt, nhưng cũng không phải rất thoải mái.

Thanh Dật đã khôi phục tinh thần, nàng mặt lạnh đi tới một bên, con ngươi chuyển động, tìm kiếm cơ hội chạy trốn.

Đường Tăng biết Thanh Dật chắc chắn sẽ không an phận, có điều hắn cũng không để ý tới, có Tôn Ngộ Không ở đây, Thanh Dật muốn chạy trốn căn bản không có khả năng, chớ nói chi là pháp lực nàng bị phong ấn rồi.

- Trạm tiếp theo, nếu như ta nhớ không lầm, hẳn là Bạch Cốt Tinh rồi!

Đường Tăng âm thầm suy nghĩ, quyết định giúp Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội có một chút năng lực tự vệ, đến lúc đó hắn mới thuận tiện giết yêu kiếm điểm kinh nghiệm.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện