Chương 65: Công Chúa Nước Bảo Tượng Bị Sợ Són Tiểu
Chương 65: Công Chúa Nước Bảo Tượng Bị Sợ Són Tiểu
- Loài người: cấp 5!
Đây là tin tức của nữ nhân này, tu vi chỉ có cấp 5, coi như là thể xác phàm tục.
Bộ dạng nữ nhân này tầm hai bảy hai tám tuổi, nhưng lại vô cùng xinh đẹp, trên người có loại mị lực của nữ nhân thành thục, khiến Đường Tăng cũng không nhịn được nhìn thêm mấy lần.
- Chẳng lẽ nữ nhân này chính là công chúa nước Bảo Tượng?
Đường Tăng thầm nghĩ trong lòng.
- A...
Nữ nhân kia cũng nhìn thấy Đường Tăng, sắc mặt lập tức trắng bệch, hét lên một tiếng, xoay người chạy.
- Phu nhân chạy mau, Đường Tăng cùng hung cực ác kia giết tới rồi, chỗ hắn đi qua gà chó cũng không tha đâu...
Một tên yêu quái xuất hiện ở khúc ngoặt, muốn bảo vệ công chúa nước Bảo Tượng chạy trốn, nhưng đột nhiên nó thấy Đường Tăng trước mặt, sắc mặt đại biến, phu nhân cái gì đều quên sạch, lăn một vòng chạy thoát thân.
- Yêu quái chạy đi đâu!
Đường Tăng hét lớn một tiếng, thuấn di một cái xuất hiện phía sau yêu quái kia, ném Cửu Hoàn Tích Trượng tới.
Phập!
Yêu quái kia bị đập bay, thân thể cũng biến hình, bị đánh về nguyên hình.
Sau khi làm xong mấy chuyện này, Đường Tăng mới xoay người một cái thật đẹp trai, nhìn về phía công chúa nước Bảo Tượng.
- Không nên giết ta, không nên giết ta...
Công chúa nước Bảo Tượng hoảng sợ thất sắc, bị dọa tới mặt mũi trắng bệch, liên tục lùi về phía sau, bỗng nhiên dưới chân nàng vấp phải một hòn đá, kết quả té chỏng gọng.
- Công chúa cẩn thận...
Đường Tăng vội vàng kêu lên, muốn tới đỡ nàng.
- Đừng tới đây...
Công chúa nước Bảo Tượng cả kinh thất sắc, sau đó một mùi khai bay tới, bị dọa tới són tiểu.
Đường Tăng lập tức kinh ngạc đầy mặt, đứng ngây tại chỗ.
- Đừng giết ta, ta không phải yêu quái...
Công chúa nước Bảo Tượng cầu xin tha thứ:
- Ta là công chúa Bách Hoa Tu của nước Bảo Tượng, mười ba năm trước bị yêu quái chộp tới nơi này.
- Ta biết, ta là tới cứu công chúa.
Đường Tăng nói.
- Xin ngươi tin tưởng ta... A, ngươi... Ngươi nói gì?
Công chúa nước Bảo Tượng sau khi kịp phản ứng, sắc mặt vô cùng đặc sắc.
- Công chúa đừng sợ, bần tăng sẽ cứu nàng ra!
Đường Tăng hét lớn một tiếng:
- Yêu quái chạy đi đâu!
Sau đó nhanh chóng rời đi, tiếp tục giết yêu quái lấy điểm kinh nghiệm, lưu lại công chúa Bách Hoa Tu của nước Bảo Tượng che mặt ngồi đó.
- Ai nha má ơi, mất mặt lớn rồi” Bách Hoa Tu hận không thể tìm một cái lỗ chui vào. Thật sự là do khoảng thời gian này hung danh của Đường Tăng bay đầy trời, làm cho nàng cũng bị dọa sợ.
Thời gian này có một thủ hạ của Hoàng Bào Quái báo lại, nói rằng có một hòa thượng từ Đông Thổ Đại Đường tới, dọc đường đi qua chỗ nào gà chó cũng không để lại, cùng hung cực ác, vô pháp vô thiên, ngay cả Trấn Nguyên đại tiên cũng bị diệt, yêu quái gặp phải trên đường đều bị tàn sát không còn một mống. Nơi hắn đi qua không còn mẩu vụn gì còn lại.
Truyền thuyết này thời điểm mới tới còn không có bao nhiêu người tin, nhưng trước đây không lâu lại có một tiểu yêu trở lại bẩm báo, nói hàng xóm của Hoàng Bào Quái “Bạch Cốt phu nhân cũng bị Đường Tăng kia bắt được. Đáng thương Bạch Cốt phu nhân bị Đường Tăng nô dịch còn bị làm nhục, muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.
Còn có tiểu yêu lấy ra chứng cứ, chứng minh thảm kịch của đám yêu quái dưới tay Bạch Cốt Tinh.
Vì vậy, rất nhiều yêu quái ở mảnh địa phương này đều bị dọa sợ.
Khi nghe nói mấy ngày tới Đường Tăng sẽ đi ngang qua nơi đây, toàn bộ yêu quái đều núp đi, lại không ngờ rằng vẫn bị tìm được.
...
Ầm!
Bên trong sơn động, Đường Tăng thuấn phát Bạo Liệt Hỏa Cầu, nổ bay yêu quái đang chạy thục mạng phía trước.
Một khắc sau, hắn thuấn di tới cuối lối đi, một trượng đập bay một yêu quái, rồi tiếp tục vọt tới trước, tiếp tục đập.
Phập!
- Phốc...
Rắc rắc...
Tiếng xương nứt và tiếng hộc máu nối nhau thành một chuỗi, những yêu quái bị đập bay ra ngoài kia, phần lớn đều biến lại về nguyên hình.
Đường Tăng một đường xông tới, thần cản giết thần, đắm chìm trong máu của yêu quái mà lao về phía trước.
Ken két...
Cuối cùng hắn lại ném ra một cái Lôi Thần Chi Cầu, làm nổ sụp hang động phía trước, loạn thạch tung tóe, bụi mù cuộn lên.
Vách động núi đá cũng xuất hiện từng cái khe lớn.
Tách tách...
Điện xà tán loạn, tất cả yêu quái còn sót lại đều bị chém tận giết tuyệt, thi thể bị điện xà đốt trọi.
Vù vù vù...
Đường Tăng tiếp tục thuấn di, đuổi giết yêu quái chạy trốn, chỗ hắn đi qua gà chó không còn, dù yêu quái nhỏ cỡ nào cũng không buông tha.
- Bần tăng thay trời hành đạo, tới hàng yêu trừ ma!
- Giết...
Đường Tăng giết tới điên cuồng, cả người nhuốm máu, như từ trong địa ngục bước ra.
Hắn một đường đi một đường giết, một tay ném Bạo Liệt Hỏa Cầu, một tay vung Cửu Hoàn Tích Trượng, kinh nghiệm chiến đấu trong lúc lơ đãng mà tăng lên, cả người cũng mang theo một loại khí thế lăng liệt.
Khó có thể tưởng tượng, đây là một tên hòa thượng, thật giống như ma thần bước ra từ trong núi thây biển máu hơn.
Đùng đùng...
Bỗng nhiên hang động rung chuyển, núi lở đất mòn.
Một cái khe lớn kinh khủng trong nháy mắt chạy lan khắp hang động của Khuê Mộc Lang, từng cục đá lớn từ trên nóc rơi xuống, như tận thế tới.
- Chẳng lẽ Ngộ Không đang đánh nhau với Khuê Mộc Lang?
Đường Tăng lập tức đoán được nguyên nhân, cũng chỉ có loại đại chiến đó, mới có thể tạo ra đại họa như thiên tại.
- Không tốt, công chúa nước Bảo Tượng kia, ngàn vạn lần đừng bị đá đập chết!
Đường Tăng vội vàng thuấn di liên tục, yêu quái trong huyệt động cũng chớp lóe, né tránh đá lớn từ trên trời rớt xuống, đồng thời phòng bị dư âm chiến đấu có thể xuất hiện.
Cho dù là trình độ như hắn, một khi bị dư âm chiến đấu giữa Tôn Ngộ Không và Hoàng Bào Quái lan tới, cũng chỉ có một con đường chết.
Cho nên, hắn lấy bùa hộ mạng ra, dán lên người.
Vù vù vù...
Thuấn di mấy lần liên tục, một lần nữa trở lại vị trí sơn động lúc trước thì thấy công chúa Bách Hoa Tu của nước Bảo Tượng đang mang vẻ mặt tuyệt vọng chạy loạn khắp nơi.
Đùng đùng...
Đất rung núi chuyển, từng cục đá lớn từ đỉnh đầu rơi xuống.
- A...
Bỗng nhiên Bách Hoa Tu kêu thảm, bởi vì một tảng đá lớn đang rơi xuống, chuẩn bị muốn đập nàng thành thịt nát.
- Công chúa đừng sợ, bần tăng tới cứu nàng!
Đường Tăng hét lớn một tiếng, thuấn di qua một cước đạp bay khối đá lớn kia.
Ầm...
Đá lớn bay ra ngoài đập sập vách động.
Bách Hoa Tu sống sót sau tai nạn, lòng vẫn còn sợ hãi, đang muốn nói cảm ơn, bỗng nhiên Đường Tăng xoay người, Cửu Hoàn Tích Trượng trong tay cũng chuyển theo, trong lúc vô tình đánh lên mông Bách Hoa Tu.
- A...
Bách Hoa Tu kêu thảm lên, bay nhào về phía trước.
- Công chúa chớ sợ, bần tăng tới cứu nàng!
Đường Tăng thuấn di một cái, ôm lấy Bách Hoa Tu sau đó lại thuấn di, rời khỏi nơi này, một khắc sau đã xuất hiện trên không trung cách đó mười mấy dặm.
Keng...
Ầm...
Phía trước mười mấy dặm, Tôn Ngộ Không và Hoàng Bào Quái đại chiến kinh thiên động địa, không gian nơi đó đều vặn vẹo.
Hoàng Bào Quái bị một gậy của Tôn Ngộ Không đánh trúng, rơi từ trên trời xuống, đập mạnh tới mức núi đá nổ tung, động phủ của Hoàng Bào Quái cũng sụp theo, không còn tồn tại.
- Yêu quái, xem đây!
Tôn Ngộ Không hét lớn, Kim Cô Bổng như sát thần côn đánh bay Hoàng Bào Quái ra ngoài, khiến thân thể nó cũng biến hình.
Nhưng tu vi của Hoàng Bào Quái cũng thuộc hàng cao thâm, thực lực cường đại sinh mệnh lực cũng dai, không chết.
Tôn Ngộ Không hét lớn, hóa thành lưu quang đuổi theo, đuổi đánh Hoàng Bào Quái.
Hoàng Bào Quái tuy mạnh, nhưng trước mặt Tôn Ngộ Không thì không chịu nổi một kích, sắp bị đánh chết.
- Ngộ Không, không nên giết nó!
Đường Tăng nóng nảy, từ xa hét lớn lại, hơn nữa còn nhanh chóng bỏ công chúa Bách Hoa Tu của nước Bảo Tượng trên mặt đất.
Bách Hoa Tu lập tức kinh sợ: “Xem ra truyền thuyết có sai lầm, vị thánh tăng này vẫn rất hiền lành, dưới tình huống như vậy cũng không đành lòng giết chết Hoàng Bào Quái.
Chỉ là trong lòng Bách Hoa Tu mới vừa dâng lên cái ý nghĩ này, thì đã thấy Đường Tăng vội vàng thuấn di đuổi theo, quát to:
- Ngộ Không, để nó lại cho sư phụ, loại chuyện sát sinh này để cho sư phụ làm đi!