Chương 222: Tịnh hóa Hung Thần
Chương 222: Tịnh hóa Hung Thần
- Chết đi, bằng vào danh nghĩa của ta, gạt bỏ Hung Thần, tịnh hóa hung sát chi khí, trả lại đồ đệ của ta!
Đường Tăng không thèm đếm xỉa, ý chí phát huy vượt xa bình thường, hóa thành ánh sáng ý chí thần thánh.
- Phốc...
Những nơi ánh sáng ý chí của Đường Tăng đi qua, Hung Thần ý chí nhanh chóng chôn vùi, đồng thời lực lượng của cự viên cũng nhanh chóng biến mất, thân thể thu nhỏ, cuối cùng hóa thành bình thường, từ trên thiên khung hạ xuống.
- Oanh...
Tôn Ngộ Không khôi phục bình thường rơi vào trong phế tích, không rõ sống chết.
Đường Tăng cũng bởi vì ý chí tiêu hao nghiêm trọng, ánh mắt mơ hồ, đã mất đi một tia lực lượng cuối cùng, bị hung vượn bộc phát ra uy năng hóa thành gió lốc chấn bay không biết bao nhiêu vạn dặm, lúc này còn đang bay ngược, thân ảnh đìu hiu.
Hắn ngăn trở tai nạn, ý chí lại sắp trầm luân, mắt thấy sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
- Đinh, chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: Ngăn cản Tôn Ngộ Không nhập ma. Ban thưởng 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng.
Đúng lúc này, thanh âm của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu Đường Tăng:
- Kiểm tra thấy ý chí của chủ nhân sắp tiêu tán, hệ thống mở ra công năng hộ chủ, tự động thêm điểm thuộc tính vào ý chí!
Sau một khắc, Đường Tăng vốn sắp trầm luân, đột nhiên cảm giác nhẹ nhõm, đồng thời một cỗ lực lượng không cách nào hình dung từ trong cơ thể thức tỉnh, quang mang vô hình nở rộ.
Thân thể bay ngược của Đường Tăng chậm rãi ngừng lại, đồng thời ở dưới lực lượng thần bí nâng lơ lửng ở trong hư không.
Quang mang vô hình chính là ánh sáng ý chí của Đường Tăng, vô hình vô sắc, chỉ có chính hắn mới có thể nhìn thấy, ý chí của hắn phát sinh chất biến, vượt ra ngoài, chân chính ly thể, có thể ảnh hưởng đến thế giới chung quanh.
Ý thức sắp lâm vào trầm luân khôi phục nhanh chóng, đồng thời Đường Tăng theo bản năng nội thị huyết nhục của mình, hắn khiếp sợ phát hiện, mình đã có thể cẩn thận quan sát mỗi một tế bào.
Một khi phát hiện có tế bào tổn hại, chỉ cần một ý niệm của hắn, ánh sáng ý chí vô hình mà thần kỳ sẽ xuất hiện, chữa trị tế bào này.
Từ bên ngoài có thể nhìn thấy, Đường Tăng vết thương chồng chất, đang lấy một loại tốc độ kinh người khôi phục, ngắn ngủi một phút thời gian, thương thế liền hoàn toàn khôi phục.
Sau một khắc, Đường Tăng mở mắt, đồng thời hắn thầm hỏi:
- Hệ thống, vì cái gì Tôn Ngộ Không đã nhập ma, lần này còn không tính nhiệm vụ thất bại, còn có thể hoàn thành nhiệm vụ?
- Bởi vì còn có thể cứu, Tôn Ngộ Không cũng không có chân chính nhập ma, hắn như trước vẫn là Tôn Ngộ Không, chỉ là bị Hung Thần ý chí ảnh hưởng. Trừ khi Hung Thần ý chí triệt để thức tỉnh, thay thế ý chí của Tôn Ngộ Không, chủ đạo tư duy của Tôn Ngộ Không, khi đó mới xem như chân chính nhập ma, mới xem như nhiệm vụ thất bại.
Hệ thống giải thích nói:
- Mà khi đó, biện pháp duy nhất là giết Tôn Ngộ Không, đồng thời tịnh hóa huyết mạch, mới có thể triệt để hóa giải tai nạn của Hung Thần.
Đường Tăng bừng tỉnh đại ngộ, chỉ là mặc dù hoàn thành nhiệm vụ, nhưng hắn lại không cao hứng nổi, bởi vì lần này cái giá quá lớn, ngay cả Tử Lan mỹ lệ đáng yêu cũng hi sinh.
Đường Tăng nhìn thấy cà sa của mình ô uế, muốn làm sạch cà sa, thanh trừ bụi bặm trên người.
Sau một khắc, một cỗ lực lượng thần kỳ xuất hiện, hết thảy tro bụi trên cà sa bay lên, cuốn thành một đoàn, bay về phía hòn đá ở bên cạnh.
Đồng thời tro bụi trên người hắn cũng tự động ngưng tụ thành một đoàn, bay đến tảng đá kia, như mình bay vào đống rác.
Một màn này làm Đường Tăng ngạc nhiên:
- Lực lượng ý chí sao?
- Tử Lan...
Bỗng nhiên một thanh âm chấn động Càn Khôn vang lên, làm Đường Tăng giật nảy mình.
Đường Tăng vừa nghĩ, ý chí như bản năng gia trì thị lực, để hắn có thể thấy cực kỳ xa.