Chương 397: Hung danh còn dọa người hơn thực lực
Chương 397: Hung danh còn dọa người hơn thực lực
Xuất hiện ở trước mặt, là một hòa thượng mặc váy màu đỏ của Trư Cửu Muội, tai to mặt lớn, vành tai rất dài.
Nhưng nhìn kỹ, lại phấn điêu ngọc trác, dung mạo cực kỳ giống Trư Cửu Muội, lại rất giống Như Lai Phật Tổ khi còn bé, chỉ bất quá không có mũi heo.
- Là thế này phải không?
Trư Cửu Muội nói, thanh âm vẫn là ban đầu, không có biến hóa.
- Như Lai Phật Tổ?
- Cửu Muội, con là dùng pháp thuật biến hóa ra sao?
Đám người Ngưu Ma Vương ngạc nhiên.
- Ha ha ha ha, bảo bối, bộ dáng này quá thú vị, ta giống như thấy được Như Lai Phật Tổ khi còn bé.
Trư Bát Giới cười to.
Tiên thức của Đường Tăng quét qua, sắc mặt cổ quái, bởi vì nàng phát hiện, mặc dù Trư Cửu Muội thành Như Lai Phật Tổ, nhưng giới tính vẫn như cũ là nữ, phía dưới không có kê kê, mà là một khe hở.
Nguyên bản Đường Tăng còn bởi vì tao ngộ của mình mà tức giận bất bình, nhưng nghĩ đến Như Lai Phật Tổ cũng biến thành nữ, trong lòng lập tức thăng bằng hơn rất nhiều.
Đặc biệt là hắn cảm ứng được, bản nguyên ý thức của Như Lai Phật Tổ rất có thể sắp thức tỉnh, một khi Như Lai Phật Tổ thức tỉnh, phát hiện mình biến thành nữ, đoán chừng sẽ cực kỳ thú vị.
Lúc này Phật quang trên người Như Lai Phật Tổ càng thêm nồng nặc, nhìn qua tựa như một Như Lai Phật Tổ phiên bản thu nhỏ.
- Hút...
Bỗng nhiên cái mũi của Như Lai Phật Tổ khẽ hấp, trên mặt xuất hiện vẻ vui mừng:
- Thơm quá...
- Bá...
Nàng đột nhiên xông ra ngoài, từ giữa sườn núi phía trước lấy xuống một quả cây đỏ rực, không ngừng gặm ăn.
Ánh mắt đám người Tôn Ngộ Không ngốc trệ, bởi vì hiện tại bộ dáng của Trư Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ khi còn bé, cho nên nhìn qua cực kỳ cổ quái.
Bất quá loại trạng thái này không có duy trì bao lâu, Trư Cửu Muội lại biến trở về, phấn điêu ngọc trác, để nàng nhìn qua chỉ cực kỳ đáng yêu, tuyệt không dọa người.
Trong mắt Đường Tăng rốt cục xuất hiện mỉm cười, không còn bi quan như vậy, nàng đã rất muốn biết, sau khi bản nguyên ý thức của Như Lai Phật Tổ thức tỉnh, sẽ là cái biểu tình gì.
Tâm tình của Đường Tăng biến tốt, tuyết lập tức nhỏ đi rất nhiều, nhưng vẫn rơi xuống, không hề có xu thế ngừng.
Đường Tăng cũng phát hiện tuyết lớn là ý chí của mình ảnh hưởng, bất quá nàng không có để ý tới quá nhiều, dù sao tuyết lớn đầy trời nhìn cũng rất đẹp mắt.
Sư đồ đi bộ ở trong đất tuyết, một đường nhắm thẳng hướng tây.
Sau khi tuyết thu nhỏ, dần dần có ánh nắng, mà lúc này đã đến lúc hoàng hôn, mặt trời chiều ngã về tây, chiếu rọi cái bóng của mọi người ra rất dài.
...
Đà La trang, đây là một thôn trang trên trăm hộ dân, bên trong có năm sáu trăm người.
Nguyên bản nơi này một mảnh hài hòa, an cư lạc nghiệp, nhưng hôm nay lại gặp phải đại nạn, một đại xà xông vào trong trang trắng trợn giết chóc, một hơi nuốt mấy chục người, sau đó nghênh ngang rời đi.
Người trong trang đều bị dọa sợ, từng cái hoảng sợ muốn chết.
Mà lúc này cách Đà La trang mấy chục dặm, một nữ nhân xinh đẹp đang hoành không bay qua.
- Dừng lại!
Bỗng nhiên một tiếng quát lớn, đồng thời một cỗ uy áp kinh người xuất hiện, bức nữ nhân xinh đẹp kia xuống.
Nữ nhân xinh đẹp này bị ép hạ xuống đất, lập tức phát hiện mặt đất có một đám người đang nhóm lửa nướng thịt, sắc mặt lập tức lạnh lẽo.
Đám người này chính là đám người Đường Tăng, nữ nhân xinh đẹp quét nhìn Đường Tăng cực kỳ mỹ lệ, sau đó lại nhìn Tôn Ngộ Không, nơi này chỉ có Tôn Ngộ Không cùng Đường Tăng nàng nhìn không thấu, những người còn lại đều có thể miễn cưỡng nhìn thấu.
- Các ngươi là người phương nào? Dám ngăn cản đường đi của bản tọa...
Nữ nhân xinh đẹp lạnh lùng nói.
- Biết khiêu vũ không? Nhảy một bản xem.
Đường Tăng hứng thú đánh giá nữ nhân này, nói.
- Cái gì? Ngươi để bản tọa khiêu vũ?
Nữ nhân xinh đẹp ngẩn ngơ, tức đến bật cười, sống nhiều năm như vậy, nàng vẫn là lần thứ nhất nghe được có người bảo nàng khiêu vũ.
Nếu không phải nhìn không thấu nữ nhân cùng Hầu tử kia, nàng sớm đã nuốt đám người này.
- Bớt nói nhảm, bảo ngươi nhảy ngươi liền nhảy đi.
Đường Tăng quát lớn.
Đám người Tôn Ngộ Không giống như bảo bảo, ở phía sau vùi đầu nướng thịt, không nói một lời, bất quá bọn hắn suy đoán, nữ nhân xinh đẹp này khẳng định xui xẻo.
Bởi vì trước đây không lâu, có một đại yêu bay qua đỉnh đầu bọn hắn, kết quả bị Đường Tăng vỗ xuống, bảo đại yêu kia lộn nhào nhìn xem.
Bất hạnh thay đại yêu kia lại không biết lộn nhào, kết quả biến thành thịt nướng ở trước mắt bọn hắn.
Hiện tại toàn thân nữ nhân xinh đẹp này yêu khí mạnh mẽ, khẳng định cũng là một tuyệt thế đại yêu, đám người Tôn Ngộ Không biết rõ sư phụ thích giết yêu quái nhất, nữ yêu tinh kia hết lần này tới lần khác đụng vào, không chết cũng phải lột một lớp da.
- Ngươi dám nhục nhã bản tọa!
Nữ yêu xinh đẹp tức giận, khí thế toàn thân bộc phát.
Nhưng đột nhiên một bàn tay oánh ngọc vươn ra, nhanh chóng phóng đại, một tay bắt lấy nàng, giống như bắt gà con, sau đó nhấn xuống mặt đất.
- Khiêu vũ.
Đường Tăng gặm một cái đùi nướng, tiếp tục nói.
- Ngươi... Ngươi đến cùng là ai...
Nữ yêu xinh đẹp chấn kinh, trước đây không lâu mình vừa đột phá đến Yêu Đế, nhưng ở trước mặt nữ nhân này, vậy mà không có một chút sức hoàn thủ!
- Bần tăng bảo ngươi khiêu vũ, ngươi điếc sao?
Đường Tăng không cao hứng nói.
- Ghê tởm, coi như bản tọa đánh không lại ngươi, cũng sẽ không mặc cho ngươi nhục nhã!
Nữ yêu xinh đẹp giận tím mặt, coi như đánh không lại cũng không có khả năng cúi đầu.
- Bành!
Kết quả Đường Tăng một cước đạp lăn nữ yêu, sau đó vung Cửu Hoàn Tích Trượng lên nện, tuyệt không thương hương tiếc ngọc.
Bởi vì ở trước đây không lâu, tiên thức của hắn vừa vặn nhìn thấy, nữ yêu xinh đẹp này ở trong thôn trang phụ cận nuốt hơn mười người.
- Ngươi có nhảy hay không...
- Bang...
- Bần tăng hỏi ngươi có nhảy hay không...
- Bang...
Cửu Hoàn Tích Trượng một trượng một trượng đập lên đầu nữ yêu tinh.
- Ngao...
Nữ yêu tinh triệt để tức giận, trong nháy mắt hóa thành bản thể, một Thông Thiên Cự Mãng dài đến ngàn mét xuất hiện, phát ra uy thế kinh khủng.
- Ghê tởm, ngươi đến cùng là ai? Bản tọa liều mạng với ngươi!
Thông Thiên Cự Mãng miệng nói tiếng người, lửa giận ngút trời, còn chưa có người nào dám nhục nhã nàng như thế.
- Đường Tam Tạng, ngươi nữ nhân này, ăn ngon vậy mà không gọi bản chân quân...
Bỗng nhiên một thanh âm từ trên trời truyền đến.
- Đường... Đường...
Thông Thiên Cự Mãng nguyên bản còn lửa giận ngút trời, bỗng nhiên dọa đến rớt xuống đất, áp sập một mảnh sơn mạch, đầu to lớn ngóc lên, nhìn nữ nhân phía dưới hoảng sợ nói:
- Ngươi là Đường Tam Tạng?
Truyền ngôn Đường Tam Tạng không phải là nam sao? Không phải nói Đường Tam Tạng là một hòa thượng anh tuấn sao?
- Xem ra hôm nay sẽ thêm thức ăn.
Đường Tăng không để ý đến thanh âm ở trên trời, vung lấy Cửu Hoàn Tích Trượng đi đến Thông Thiên Cự Mãng.
- Tha mạng...
Thông Thiên Cự Mãng vội vàng hóa thành thân người, biến thành nữ nhân xinh đẹp váy đen, run rẩy nói:
- Ta nhảy, ta nhảy...
Nói xong nàng còn lo lắng Đường Tăng không tin, lập tức nhẹ nhàng nhảy múa, giãy dụa bờ eo thon, nhu thuận giống như thị nữ.
Nhị Lang Thần Dương Tiễn mới từ trên trời bay xuống, thấy cảnh này, kém chút lảo đảo ngã sấp mặt.