Chương 453: Sự yên lặng
Chương 453: Sự yên lặng
- Cứu mạng...
Ngọc Đế kêu lên thảm thiết, ánh mắt kinh hoàng, bình rượu bị hắn ném bay ra ngoài, hắn bạo phát ra pháp lực muốn bay ra ngoài.
Nhưng căn bản tất cả chỉ là vô dụng, lục đạo luân hồi đã ràng buộc hắn, kéo hắn tiến vào trong.
Đồng thời, Na Tra vung Hỗn Thiên Lăng, Hỗn Thiên Lăng giống như mảnh vải màu đỏ bay ra, đánh vào trên người Ngọc Đế, trực tiếp đánh hắn vào trong lục đạo luân hồi.
Tiếng kêu thảm thiết biến mất.
Na Tra run tay lên, Hỗn Thiên Lăng quấn lấy vò rượu của Ngọc Đế bay ra, bị hắn đón được, sau đó hắn uống một hớp cực lớn.
- Rượu ngon, ha ha ha ha!
Na Tra vui sướng cười to:
- Từ hôm nay trở đi, Na Tra ta mới là Ngọc Hoàng đại đế!
...
Trong lúc Ngọc Đế bị Na Tra đạp, rơi vào lục đạo luân hồi, đồng thời toàn bộ Thiên Đình trong nháy mắt tối xuống, chín con Thiên Long đột nhiên xuất hiện, xoay quanh ở trên không trung của Thiên Đình, tản ra ánh sáng thần bí, bao phủ lấy Thiên Đình.
Trên cửu thiên, ảo ảnh chân long màu kim hoàng giống như là vô thức bay tới bay lui ở trên không trung của Thiên Đình, mãi không ngừng.
Vô số thần tiên nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đều lộ ra vẻ mặt mờ mịt, nhưng một ít thần tiên sống được đủ lâu, sắc mặt lại bỗng nhiên đại biến.
- Hoàng Đạo Chân Long thành vật vô chủ?
- Tại sao có thể như vậy được?
- Ngọc Đế, hắn thế nào?
Những tiên gia thành danh đều hoảng sợ thất sắc, trên gương mặt đầy vẻ không dám tin tưởng.
- Mau mau mau tìm bệ hạ!
- Nhất định phải tìm ra bệ hạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vô số thần tiên đều luống cuống, sắc mặt mỗi người đều khó coi, bởi vì bọn họ rất nhanh lại nghe được một lời đồn đại.
Lời đồn đại này đã có từ rất lâu trước đây, từ thời điểm Thiên Đình vừa xuất hiện, chín ảo ảnh Thiên Long này không phải là rồng chân chính, mà là số mệnh của cả Tam giới, đại biểu cho hoàng đạo chí tôn, tượng trưng cho vị trí chí tôn của Tam giới.
Chỉ cần nhận được ảo ảnh của chín con Thiên Long này tán thành, lại sẽ thành chí tôn của Tam giới, trở thành Ngọc Hoàng đại đế.
Mà nếu như Ngọc Đế trước đó ngã xuống, ảo ảnh chín con Thiên Long sẽ biến thành vật vô chủ, sẽ một lần nữa xuất hiện ở trên không trung của Thiên Đình, chờ đợi người có duyên đến thu nhận, leo lên bảo tọa của Ngọc Hoàng đại đế.
- Ngọc Đế ngã xuống rồi sao?
Dao Trì, Tây Vương Mẫu nhìn thấy được ảo ảnh chín Hoàng Đạo Chân Long trên bầu trời, nàng ngây người ngửa đầu, ánh mắt phức tạp.
Chuyện này có ảnh hưởng quá lớn, nếu như xử lý không tốt, Thiên Đình sẽ hoàn toàn hỗn loạn, rất có khả năng sẽ bị người khác cố tình phá hủy.
Thậm chí còn có những đại yêu ẩn nấp trong bóng tối sẽ ra tay đánh Thiên Đình, chiếm lấy nơi đây bất kỳ lúc nào.
Còn nếu như Thiên Đình thất thủ, toàn bộ Tam giới sẽ hoàn toàn bị đại loạn, Âm Tào Địa Phủ cũng sẽ xảy ra vấn đề lớn, ảnh hưởng tới chúng sinh luân hồi.
Địa vị của Thiên Đình có liên quan đến toàn bộ Tam giới, Thiên Đình xảy ra vấn đề, những yêu quái vốn kiêng kỵ Thiên Đình sẽ chạy đến làm loạn.
Nói vậy, rất có khả năng sẽ làm sinh linh của Nhân Gian giới phải đồ thán.
Nghĩ đến tính nghiêm trọng của chuyện này, Vương mẫu vội vàng từ trong Dao Trì bay ra, tuyên bố lệnh triệu tập tất cả thần tiên, duy trì trật tự.
Lúc này, nhất định phải người có uy vọng đứng ra dẫn dắt các tiên, bầy rồng không thể không có người dẫn đầu, bằng không chắc chắn sẽ đại loạn.
Sau khi Vương mẫu tuyên bố lệnh triệu tập đồng thời, một ít thần tiên có dã tâm cũng bắt đầu đi ra khuấy gió khuấy mưa với ý đồ thu được lợi ích lớn.
Còn có một chút thần tiên vọng tưởng leo lên bảo tọa của Ngọc Hoàng đại đế, cố gắng thu được tán thành của ảo ảnh Hoàng Đạo Chân Long.
Đáng tiếc, không phải ai cũng có thể làm được Ngọc Đế, trước đó Trương Bách Nhẫn mặc dù có thời gian rất thất bại, thực lực cũng không tính là đặc biệt mạnh mẽ, nhưng hắn đã từng trải qua nghìn kiếp vạn hiểm, vượt qua muôn đời luân hồi, đối với khả năng khống chế Thiên Đình lại đặc biệt có năng lực và thủ đoạn.
...
Bên ngoài Hoa Quả Sơn, trên bờ cát của Đông Hải tân, sáu bảy vò rượu nằm rải rác ở khắp nơi.
Đường Tăng và Hằng Nga ôm nhau ở cùng một chỗ, nằm ngang ở trên bờ cát, y phục trên người gần như đều biến mất, bọt sóng đánh tới, khiến thân thể bọn họ ướt sũng.
Một bọt sóng đánh tới, dội xuống trên mặt Đường Tăng, hắn lập tức khẽ cau mày, tỉnh lại.
Tiên thức đảo qua, Đường Tăng lập tức sửng sốt, mắt cũng trợn trừng, không ngờ mình lại ôm Hằng Nga, chỉ có điều sau một khắc, cảnh tượng phát sinh trước khi say rượu lại giống như nước thủy triều vọt tới, hung hăng trùng kích tâm linh của hắn.
Cùng lúc đó, Hằng Nga cũng chậm rãi tỉnh lại, nàng có chút nghi ngờ ngẩng đầu, bỗng nhiên nàng biến sắc, ký ức trước khi say rượu cũng giống như nước thủy triều tràn đến, nàng cũng nhớ lại chuyện lúc trước.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, thật lâu không nói gì.
Giờ phút này, Đường Tăng vừa hưng phấn lại vừa bất đắc dĩ, hưng phấn chính là mình không ngờ thượng được Hằng Nga, bất đắc dĩ chính là không ngờ lại phát sinh khi say rượu, không có bao nhiêu ký ức.
Nữ nhân trong lòng này chính là đệ nhất mỹ nữ của Tam giới.
Đường Tăng đã chờ Hằng Nga nổi giận, dù sao chuyện cũng đã phát sinh, chung quy không thể nghịch chuyển thời gian đúng không?
Hắn cũng không có bản lĩnh cao như vậy.
Chỉ có điều bất ngờ chính là, Hằng Nga chỉ dùng ánh mắt phức tạp nhìn Đường Tăng, khẽ cắn môi, cuối cùng khẽ dựa đầu vào trên ngực Đường Tăng.
Đường Tăng lập tức cảm giác như gặp mộng, đây là tình huống gì? Hằng Nga thế nào lại không nổi giận?
- Cái đó, mỹ nữ...
Đường Tăng ngượng ngùng mở miệng.
- Đừng nói chuyện.
Hằng Nga khẽ nói, hàng lông mi thật dài chớp chớp, xinh đẹp vô cùng, cho dù hiện tại y phục của nàng nhàu nát, vẻ đẹp của nàng vẫn khiến cho thiên địa buồn bã thất sắc.
Đường Tăng nghe vậy, trái tim khẩn trương chậm rãi bình tĩnh trở lại, hắn có chút lớn mật, nhẹ nhàng ôm Hằng Nga, nghe tiếng sóng biển đánh vào bãi cát.
Vào giờ phút này, thời gian giống như dừng lại, hai người đều có thể nghe được tiếng tim của đối phương đập, cảm giác vô cùng yên tĩnh.
- Địa cầu là nơi nào?
Bỗng nhiên Hằng Nga hỏi.
- A?
Đường Tăng sửng sốt, chợt nhớ tới khi trước mình say rượu hình như có nói với Hằng Nga một ít chuyện liên quan tới địa cầu, còn nói khoác không biết ngượng muốn dẫn Hằng Nga đi tới địa cầu.
- Không muốn nói thì thôi.
Hằng Nga bĩu môi nói.
- Đó là một nơi rất thần kỳ, nơi đó không có thần tiên và yêu quái, không có thánh nhân, càng không có Âm Tào Địa Phủ.
Đường Tăng suy nghĩ một lát, vẫn là nói:
- Nơi đó giống như Nguyệt Cung của nàng vậy.
- Địa cầu cũng yên tĩnh lạnh lùng như vậy sao?
- Không phải yên tĩnh lạnh lùng, ta nói là địa cầu và Nguyệt Cung của nàng giống nhau, đều là một tinh cầu, nhưng phía trên có mấy trăm vạn người sinh sống, đặc biệt náo nhiệt.
- Có chỗ như vậy sao?
Hằng Nga lập tức kinh ngạc, Nguyệt Cung của nàng tuy rằng cũng tính là lớn, nhưng chỉ có nàng và thỏ ngọc, còn có Ngô Cương bị nhốt ở nơi đó.
Nguyệt Cung suốt năm lạnh lùng, đặc biệt yên tĩnh, tia sáng cũng u ám, có rất ít người sẽ đi vào trong đó.
Trên thực tế, thế giới Nguyệt Cung này cũng không phải là tinh cầu, chỉ là một khu vực của Thiên Đình mà thôi, rất lâu trước đây, nơi đó là chỗ lưu đày những người phạm sai lầm.
Sau khi Hằng Nga chạy tới mặt trăng, bởi vì khuôn mặt của Hằng Nga xinh đẹp, mới khiến cho nơi đó có phần được đặc biệt hóa mà thôi.
- Nơi đó là quê hương của ta, có cơ hội ta sẽ dẫn nàng trở lại.
Đường Tăng nói.
- Ai muốn trở về với ngươi?
Hằng Nga bỗng nhiên đứng dậy, trừng mắt với Đường Tăng, ánh sáng lóe lên, nàng đã mặc lại trang phục chỉnh tề.
- Ôi chao, nàng...
Đường Tăng cũng đứng lên, trong nháy mắt mặc trang phục vào, hắn nghi hoặc nhìn Hằng Nga.