Chương 561: Trụ Vũ Trụ, Đại Thánh Trở Về!
Chương 561: Trụ Vũ Trụ, Đại Thánh Trở Về!
Nhưng hắn không hề do dự, trực tiếp lắc mình đuổi theo Kim Cô Bổng, tiến vào trong cái động không đáy do Kim Cô Bổng mở ra.
Độc Giác đại vương cũng vội vàng theo sau, nó thật sự muốn xem thử một chút, con khỉ chết tiệt kia có thật sự ở chỗ này hay không, đồng thời lại thầm ảo não, lúc đầu tại sao mình lại não rút, xây cung điện ở chỗ này?
Sau khi tiến vào trong cái động không đáy đó, Đường Tăng có loại cảm giác trời đất quay cuồng.
Hắn nhanh chóng cảm ứng được dao động không gian, giống như tiến vào một cái không gian độc lập. Một khắc sau, một cái không gian hư vô to lớn xuất hiện trong tầm mắt.
Không gian hư vô này không biết lớn bao nhiêu, ở nơi trung tâm nhất, một cây cột đường kính ngàn thước, vô cùng cao nửa trong suốt đứng sừng sững, đỉnh thiên lập địa, giống như đang chống đỡ cả vũ trụ.
Mà trong lòng cây cột đó, có một con khỉ lông vàng đang ngủ say.
Kim Cô Bổng đã thu nhỏ lại, đang vui sướng bay vòng vòng quanh cây cột, đồng thời đập mạnh lên cây cột nửa trong suốt đó, nhưng mà ngay cả một chấn động cũng không tạo ra được.
- Sư phụ? Con cảm ứng được khí tức của sư phụ, sư phụ tới rồi sao?
Bỗng nhiên âm thanh Tôn Ngộ Không vang lên trong mảnh hư không này, nhưng bản thể của Tôn Ngộ Không vẫn còn đang ngủ say.
Đường Tăng biết đây là ý niệm của Tôn Ngộ Không, có lẽ bản thể của Tôn Ngộ Không bị cái gì đó trấn áp.
- Đúng vậy, sư phụ tới rồi.
Đường Tăng nói:
- Ngộ Không, tại sao con lại ở nơi này? Đây là đâu?
- Thật là sư phụ sao? Quá tốt, lão Tôn con bị nhốt tới ngột ngạt rồi. Lão Tôn cũng không biết nơi này là đâu, lúc trước khi hỗn độn bể tan tành, con và các sư đệ đột nhiên lâm vào ngủ say, con đã xuất hiện ở nơi này.
Tôn Ngộ Không nói:
- Nếu con đoán không lầm, nơi nhóm lão Trư ngủ say cũng có loại cây cột này.
- Cây cột?
Đường Tăng nhướn mày một cái, cây cột này rốt cuộc là cái gì, lại có thể khiến cho Tôn Ngộ Không là Đạo Tổ cảnh rơi vào ngủ say?
- Là trụ Vũ Trụ.
Bỗng nhiên âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu Đường Tăng.
- Trụ Vũ Trụ là cái gì?
Đường Tăng nghi ngờ hỏi.
- Cây cột chống vũ trụ lên.
Hệ thống nói:
- Đồng thời, cũng là trận cơ của đại trận Cửu Thiên Hoàn Vũ, chủ nhân chỉ cần cắt đứt trụ Vũ Trụ, là có thể cứu Tôn Ngộ Không ra.
Ánh mắt Đường Tăng co rút lại:
- Cắt đứt trụ Vũ Trụ có hậu quả gì không.
- Vũ trụ sẽ sụp đổ.
Hệ thống ăn ngay nói thật.
Trong mắt Đường Tăng lập tức thoáng qua tia nguy hiểm:
- Hệ thống, ngươi muốn diệt thế một lần nữa sao?
- Chủ nhân nghĩ lầm rồi, trụ Vũ Trụ này không phải do ta bố trí, cái vũ trụ này đã bị người động tay chân. Đám người Tôn Ngộ Không đều bị trấn áp, trên thực tế nếu không có ta, chủ nhân cũng sẽ trở thành một trong những trụ Vũ Trụ đó, cho tới khi cái vũ trụ này hấp thu toàn bộ sức mạnh của chủ nhân và các đồ đệ, dùng để thai nghén sinh ra ta, vũ trụ này sẽ sụp đổ.
Hệ thống nói:
- Nhưng đây không phải là mong muốn của ta, ta muốn nghịch thiên mà đi, đánh vỡ kế hoạch của người hạ cờ. Cho nên ta sáng lập ra thần điện Tạo Hóa, tập trung toàn bộ tài nguyên vũ trụ, tinh luyện sức mạnh Tạo Hóa cho chủ nhân thăng cấp.
- Chờ tới khi chủ nhân đánh nát chín trụ Vũ Trụ, ta có thể hấp thu tỉ tỉ nhân quả của cái vũ trụ này, chân chính xuất thế. Đến lúc đó, chủ nhân có thể mang những loài người còn lưu lại trong vũ trụ này tới Thượng Thương, cũng có thể an bài bọn họ trong một cái Tiên Giới tùy thân nằm trong một thân thể khác của ta.
Ánh mắt Đường Tăng lóe lên, đây thật sự là một chuyện kinh thiên động địa:
- Vũ trụ tan vỡ, Nữ Oa sẽ chết sao?
- Không biết.
Hệ thống nói.
Suy nghĩ của Đường Tăng xoay chuyển thật nhanh, nghĩ tới rất nhiều hướng, đường thỉnh kinh thật sự là âm mưu sao? Là âm mưu của một tồn tại siêu cấp, hay là âm mưu của hệ thống?
Nhưng ngay sau đó, hắn lại nghĩ đến, nếu dựa theo lời hệ thống nói, dùng toàn bộ tài nguyên của vũ trụ tinh luyện sức mạnh Tạo Hóa đào tạo hắn, thì thời điểm trụ Vũ Trụ thứ chín bị cắt đứt, hắn đã cường đại đến mức không cách nào tưởng tượng nổi.
Đến lúc đó, hắn đã có thể tự quyết định rất nhiều chuyện.
- Chủ nhân cũng không cần lo lắng, cái vũ trụ này sẽ không biến mất, chỉ ngủ say một đoạn thời gian, sau đó ra đời một cái vũ trụ mới, chúng ta chỉ gia tăng tốc độ luân hồi của nó. Cho dù không có chúng ta cố tình phá hư, thì cái vũ trụ này nhiều nhất cũng chỉ có thể vận chuyển mười tỉ năm, sau thời điểm đó tuổi thọ của nó cũng tới cuối.
Hệ thống nói.
- Cột trụ Vũ Trụ đầu tiên này là cái dễ cắt đứt nhất, sau khi trụ Vũ Trụ đầu tiên này bị cắt đứt, tồn tại sắp đặt con đường thỉnh kinh sẽ phát hiện ra, sẽ can thiệp vào, chủ nhân cần phải đi giết tồn tại đó.
Đường Tăng khẽ gật đầu, đã quyết định.
Nếu không thể quay đầu, vậy thì cứ thẳng tiến không lùi là được rồi.
Sau khi nghĩ thông suốt mọi chuyện, Đường Tăng không do dự nữa, bắt đầu công kích trụ Vũ Trụ.
Uy năng ý chí bùng nổ, Như Lai Thần Chưởng nổ tung, chưởng ẩn to lớn đánh ra, thiên địa chấn động.
Nhưng mà cái trụ Vũ Trụ kia chỉ khẽ run lên, lại không gãy đôi, thậm chí ngay cả một kẽ hở cũng không có.
- Giết!
Đường Tăng chợt quát, bàn tay đón gió tăng vọt, đánh nổ trụ Vũ Trụ.
Ầm ầm ầm...
Lần lượt đánh ra, trụ Vũ Trụ run rẩy, trong mơ hồ xuất hiện một ít kẽ hở nhỏ mịn.
- Sư phụ cố gắng lên, lại dùng thêm chút lực, là lão Tôn có thể đi ra...
Âm thanh kích động của Tôn Ngộ Không truyền ra, vẫn là âm thanh của thần niệm, bản tôn của hắn vẫn chưa tỉnh lại.
Ầm!!!
Đường Tăng sử dụng ý chí gia trì Như Lai Thần Chưởng, tia sáng chói mắt bùng nổ, bàn tay to lớn của hắn bùng nổ kim quang sáng chói, đánh về phía trụ Vũ Trụ.
Thiên địa run rẩy, toàn bộ tinh không cũng rung chuyển.
Đám người Lăng Phỉ Phỉ đang săn thú trên tinh cầu huyết sắc cả kinh thất sắc, cảm giác đất rung núi chuyển, lại cứ nghĩ là động đất.
Trên thực tế, ngay cả Trái Đất trong tinh không xa xôi cũng rung chuyển, cũng không phải là động đất, mà là tinh không run rẩy, khiến những tinh cầu liên quan bị đung đưa.
Nếu không phải tinh cầu có lực hấp dẫn, loại rung chuyển này sẽ càng kinh khủng hơn.
Không gian mà trụ Vũ Trụ ở cũng không phải trong tinh cầu huyết sắc, mà là một không gian độc lập, còn tinh cầu huyết sắc chỉ là trùng hợp nằm ở cái vị trí đó.
Đùng đùng...
Cuối cùng, dưới sự bùng nổ toàn lực của Đường Tăng, kẽ hở trên trụ Vũ Trụ kia càng ngày càng lớn, bản thể của Tôn Ngộ Không cũng dần dần tỉnh lại, ở trong đó hỗ trợ.
Vì vậy kẽ hở của trụ Vũ Trụ lớn hơn, từng tia kim quang chói mắt lan ra từ trên người Tôn Ngộ Không.
- Lão Tôn ta... Rốt cuộc thoát ra!!!
Âm thanh hưng phấn của Tôn Ngộ Không vang lên.
Ầm!!!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, trụ Vũ Trụ lập tức nổ tung, Tôn Ngộ Không chợt lóe lao ra khỏi trụ Vũ Trụ.
Ngay sau đó, trụ Vũ Trụ không biết cao bao nhiêu bắt đầu sụp đổ, gãy lìa thành từng đoạn.
Từ trong những đoạn trụ Vũ Trụ gãy lìa này nhanh chóng tản ra năng lượng thiên địa nồng đậm, phân tán trong vụ trụ.
Trong nháy mắt, một vài tồn tại thực lực cường đại đều cảm ứng được năng lượng vũ trụ giống như trở nên nồng đậm hơn rất nhiều, tựa như một ràng buộc nào đó được cởi bỏ.
Đùng đùng...
Vũ trụ run rẩy, tinh không rung chuyển, từ xa nhìn lại, toàn bộ hệ ngân hà hình như cũng đang run run, ánh sáng hằng tinh chợt lóe, tăng tốc độ tản ra năng lượng.
Một vài hằng tinh đã là thời kỳ cuối thì trực tiếp tạo thành vụ nổ siêu tân tinh, tia sáng chói mắt chiếu sáng tinh không đen nhánh.
Giờ khắc này, vô số sinh linh trong vũ trụ đang rung chuyển này, cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Trên tinh cầu huyết sắc, một luồng kim quang chiếu thẳng lên trời, làm tan vỡ tầng mây huyết sắc.
Đồng thời một cây thần côn phát ra kim quang sáng chói làm rung chuyển tinh không đáp xuống, nhanh chóng thu nhỏ lại, được Tôn Ngộ Không nắm trong tay.
- He he he... Lão Tôn ta rốt cuộc đã thoát ra!!!
Tiếng cười lớn của Tôn Ngộ Không vang khắp hệ hành tinh này, đám người Lăng Phỉ Phỉ cũng nghe thấy được.
Thậm chí người bên trong phi thuyền vũ trụ xuất phát từ Trái Đất tới tinh cầu này cũng nghe được, tất cả mọi người hoảng sợ nhìn về phía bóng dáng bên ngoài tinh cầu huyết sắc kia.