Chương 568: Đường Tăng giận giữ, tinh hà rơi xuống
Chương 568: Đường Tăng giận giữ, tinh hà rơi xuống
Đường Tăng khống chế chiến thuyền theo sát phía sau, bèn đánh ra một chưởng, tinh không băng liệt, Tinh Hệ Đại Trận phía trước vỡ ra một lỗ hổng khổng lồ.
Tôn Ngộ Không thừa cơ đột phá, Kim Cô Bổng quét ngang, hàng loạt Thượng Thương di dân bị tiêu diệt.
- Bằng vào tên ta, ban cho các ngươi tội chết.
Đường Tăng hét lớn, bộc phát ra uy năng ý chí. Sức mạnh trong sâu xa thăm thẳm buông xuống.
Vô số Thượng Thương di dân đang ngăn cản phía trước vẫn lạc, bị sức mạnh quỷ dị tiêu diệt linh hồn. Vô số thi thể rơi xuống hành tinh hoặc trôi nổi trong chân không vô tận.
Những Thượng Thương di dân có cảnh giới thấp hơn Tiên Đế đều bị tiêu diệt, trong chớp mắt không biết bao biêu người đã vẫn lạc, thi thể lít nha lít nhit, tuyệt đối hơn một triệu người đã chết.
- Cái gì!
Sắc mặt thanh niên Đạo Tổ xanh mét:
- Ngăn hắn lại!
Chỉ còn mấy chục nghìn Thượng Thương di dân còn sống. Mấy chục nghìn cường giả cảnh giới Tiên Đế liên thủ thi triển ra một kim thương dài mấy chục nghìn cây số, đâm rách tinh không.
- Ầm!
Tôn Ngộ Không bị đánh bay ra ngoài. mấy hành tinh bênh cạnh cũng bị đánh nát.
Mấy chục nghìn Tiên Đế liên thủ, uy lực quá kinh khủng, cho dù Tôn Ngộ Không là Đạo Tổ trung kỳ, cũng không phải là đối thủ của họ. Người bị thương nhẹ.
Bỗng nhiên Đường Tăng duỗi tay ra, một bàn tay khổng lồ bao phủ tinh không, chụp về phía trước.
- Rầm rầm rầm...
Vô số hành tinh bộc phát ra ánh sáng, muốn ngăn cản bàn tay khổng lồ kia.
Nhưng bàn tay này quá lớn. Nó bao trùm không biết bao nhiêu vạn dặm, che lại tinh không, tinh không băng liệt, không gian loạn lưu tàn phá bữa bãi.
- Ầm ầm ầm ầm ầm...
Vô số hành tinh nổ tung, ánh sáng chói mắt chiếu sáng vũ trụ, tinh hệ Luân Hồi bị hủy diệt non nửa, đồng thời ít nhất hai vạn Tiên Đế bị vỗ nát.
Ánh sáng chói lóa yếu dần rồi chợt tắt, toàn bộ tinh hệ Luân Hồi bỗng nhiên tối đen như mực, Tinh Hệ Đại Trận gần như bị hủy diệt.
Sắc mặt thanh niên tóc vàng trắng bệch, tâm thần rung động, không thể tưởng tượng nổi nói:
- Tại sao hắn mạnh như vậy?
- Tại sao mạnh như vậy?
-...
- Ăn lão Tôn một gậy
Tôn Ngộ Không lại bộc phát, bay qua mấy ngàn năm ánh sáng, Kim Cô Bổng hoành không trăm vạn dặm.
- Ầm!
Thanh niên tóc vàng cố gắng ngăn cản, nhưng vẫn bị đánh bay, va vào hố đen phía sau, rồi biến mất không thấy gì nữa.
Tinh Hệ Đại Trận không có thanh niên tóc vàng chủ trì, uy lực mười không còn một.
- Đường Tăng! Ngươi sẽ phải hối hận! Luyện hóa cho bản tọa.
Thanh niên tóc vàng đã bay ngược vào trong hố đen, bỗng nhiên phát động bí pháp, dẫn động Tinh Hệ Đại Trận còn sót lại.
Tinh lực mênh mông chiếc rọi tinh không, hình thành một sức mạnh luyện hóa kinh khủng, hội tụ vào trong hố đen, ở đó có vũ trụ khổng lồ đang hiện ra ngoài.
Trong vũ trụ kia, chúng ta có thể thấp thoáng thấy bóng hình Trư Bát Giới đang ngủ say, sức mạnh luyện hóa giáng lân, bóng hình Trư Bát Giới chậm rãi hư huyễn, dường như đang bị luyện hóa.
- Bát Giới...
Tôn Ngộ Không quá sợ hãi. Hắn cảm ứng được một sức mạnh mênh mông buông xuống, dường như muốn luyện hóa hóa Trư Bát Giới, rồi truyền năng lượng luyện hóa được vào Trụ Vũ Trụ.
- Sư Phụ, mau cứu Bát Giới...
Tôn Ngộ Không rất khẩn trương.
- Ngươi muốn chết! Lâu lắm rồi bần tăng chưa phát uy, thế nên các ngươi đã quên thủ đoạn của bần tăng!
Đường Tăng rất tức giận, sát ý sôi trào, bàn tay biến thành khổng lồ lần nữa, trong nháy mắt kéo dài ra trăm nghìn năm ánh sáng, bao trùm toàn bộ tinh hệ Luân Hồi.
Trong ánh mắt rung động của mọi người, Đường Tăng nhấn bàn tay khổng lồ kia xuống.
- Ầm!
Toàn bộ tinh hệ Luân Hồi run rẩy, vô số hành tinh nổ tung.
Vô số sinh linh vẫn lạc, không biết có bao nhiêu sinh linh đã chết, hàng loạt sinh mệnh hóa thành sương máu, tan thành bụm bặm trong vũ trụ.
Dưới sức mạnh của Đường Tăng, con cháu của Thượng Thương di dân không thể phản kháng. Chúng bị sức mạnh không thể tượng tưởng xóa bỏ.
Tinh hệ Luân Hồi quá lớn. Lúc này, con cháu mấy nghìn năm của Thượng Thương di dân và không biết bao nhiêu sinh linh vẫn lạc, không có một sinh linh nào trốn thoát.
- A a a...
- Đường Tăng!
- Bản đề nguyền rủa ngươi, chết không yên lành.
Những Tiên Đế Thượng Thương di dân cũng bị đánh nổ, toàn bộ ngã xuống. Nhưng trước khi chết, họ lại phát ra nguyền rủa ngập trời, huyết quang in vào vũ trụ.
- Rầm rầm rầm!
Bàn tay khổng lồ đè xuống, toàn bộ tinh hệ sụp đổ, hàng trăm tỷ hành tinh nổ tung, từng hố đen sinh ra rồi mai một.
Tinh Hệ Đại Trận bị hủy, rốt cuộc sức mạnh luyện hóa kinh khủng kia cũng biến mất.
Sau một khắc, tinh không bỗng biên chấn động, tử linh kêu rên, mưa máu rơi xuống, toàn bộ tinh hệ Luân Hồ xuất hiện cảnh tượng kinh khủng, như tiến vào Cửu U Địa Ngục.
Tinh không bi ai, dường như có lực lượng thần bí gợi ra dị tượng kinh khủng, hình như đang truy điệu các Tiên Đế vẫn lạc, âm thanh phúng điếu vang vọng tinh hệ Luân Hồi.
Lăng Phỉ Phỉ và tất cả cường giả đến từ Trái Đất đang cướp bóc, bỗng nhiên dừng lại, giật mình nhìn về phía tinh không.
Mưa máu đang rơi xuống, từng bóng người hư ảo lơ lửng trên vô số tinh cầu, cuối cùng cũng tiêu tán trong vũ trụ.
Càng có cánh hoa màu đỏ như máu rơi xuống, cũng không biết chúng đến từ đâu.
Tinh hệ Luân Hồi vốn xinh đẹp, lúc này đã bị sức mạnh quỷ dị bao phủ, vố số linh hồn khóc lóc thảm thiết, âm thanh vang vọng lòng người.
Trong mắt Tôn Ngộ Không hiện lên vẻ chấn động, chậm rãi hạ xuống, không thể tin nhìn sư phụ mình.
- Tàn sát thương sinh, thiên đạo chấn động!
Tôn Ngộ Không nỉ non nói.
Vừa rồi Đường Tăng quá tức giận, chưởng một chưởng, không biết bao nhiêu sinh linh đã chết.
Hàng triệu tỷ sinh linh trong tinh hệ Luân Hồi bị xóa bỏ, vô tận nghiệp lực hàng lâm, bám vào người Đường Tăng.
Chẳng qua sau một khác, nghiệp lực kinh khủng bị ý chí Đường Tăng tiêu diệt. Mặc dù nghiệp lực kia rất kinh khủng, nhưng so với 25 điểm ý chí của Đường Tăng, thì chúng không chịu nổi một kích.
Ánh mắt Đường Tăng lạnh lùng, không hề bị lay động, bước ra một bước, tinh khổng đảo ngược, đi ngang qua tinh hệ, bước vào hố đen.
- Đường Tăng! Ngươi.... Ngươi làm sao dám!
Trong nơi sâu nhất của hố đen, mắt thanh niên tóc vàng đỏ bừng. Gã không thể tin nhìn Đường Tăng.
Tàn sát thương sinh! Tại sao Đường Tăng lại dám làm như vậy.
Thanh niên tóc vàng tức giận, nhưng trong ánh mắt vẻ hoảng sợ chiếm đa số.
- Thương Thiên Chi Thủ!
Đường Tăng hét lớn, căn bản không hề bị lay động, bạo phát toàn lực, vươn ra bàn tay khổng lồ, đánh về phía hố đen.
Uy năng không tể tượng tưởng xung kích hố đen, không có Tinh Hệ Đại Trận gia trì, thanh niên tóc vàng quá nhỏ bé trước uy năng vô thượng.
Bàn tay khổng lồ còn chưa đến gần, vẻn vẹn chỉ là sức mạnh áp bách không gian, đã chôn vùi thanh niên tóc vàng.
- Ầm ầm...
Bàn tay khổng lồ đánh vào vũ trụ. Toàn bộ vũ trụ tinh không chấn động.
Tinh không chấn động, tinh hà run rẩy. Trong nháy mắt , vũ trụ ẩn núp trong hố đen sụp đổ, từng vết nứt không gian dài hàng trăm triệu dặm xuất hiện.
- Răng rắc...
Cuối cùng, vụ trụ bị đánh nát, vô tận linh lực tiêu tán, tiên linh lực biến mất lại khôi phục, hộ hấp một hơi cũng khiên người ta thư giãn đến tận chân lông.
Bàn tay khổng lồ của Đường Tăng khẽ nắm, kéo ra Trư Bát Giới. Nhưng bây giờ, Trư Bát Giới vẫn đang ngủ say, thậm chí thân thể hơi hư ảo.
Trong vũ trụ tinh không vô tận, Thiên Đạo Chi Lực hội tụ thành một khuôn mặt khổng lồ, đó chính là Nữ Oa. Nhưng khuôn mặt này quá khổng lồ, rộng lớn không biết bao nhiêu năm ánh sáng, dường như vô cùng vô tận, bất cứ nơi nào trong vũ trụ đều có thể trông thấy khuôn mặt này.
Nữ Oa nhìn ánh mắt lạnh lùng của Đường Tăng trong tinh hệ Luân Hồi. Trong đôi mắt đẹp nổi lên gợn sóng, nhưng nhanh chóng tiêu tán giống như chưa từng xuất hiện.