Chương 92: Theo dấu ám sát

Khi Sở Mộ từ trong khe núi đi ra đúng lúc gặp một heo rừng nên bảo Mạc Tà giết nó, rồi thuận tiện ném thi thể cho Ban Lan Ma Hổ.

Ban Lan Ma Hổ là Hồn sủng cao đẳng cấp thống lĩnh, hơn nữa đã trưởng thành lột xác đến năm đoạn, ở trên Tù đảo coi như là bá chủ một phương. Nếu bị chết đói trong sơn cốc đúng là quá mức bi ai rồi.

Trên người Sở Mộ còn có một ít hồn hạch, sau khi Mạc Tà giết chết con heo rừng thì Sở Mộ bỏ hồn hạch vào trong thân thể nó. Coi như là kính trọng cường giả đối với Ban Lan Ma Hổ.

Ban Lan Ma Hổ vẫn duy trì phòng bị nhưng Sở Mộ lại không quan tâm nhiều như vậy. Sau khi vứt thi thể cho nó trực tiếp rời khỏi sơn cốc.

Một đường đi thẳng về phía trước, xuất hiện ở Sở Mộ trước mặt là một khu rừng đen tối.

Bên trên là mây đen bao phủ khiến cho khu rừng thoạt nhìn giống như bị bóng ma bao phủ vậy. Cho dù có ánh mặt trời chiếu xuống cũng rất khó soi sáng chỗ này, bên trong còn có từng đợt gió lạnh băng thổi qua.

Băng Không Tinh Linh đang ở trạng thái trọng thương, cho dù có trị liệu dược tề cũng cần hơn mười ngày mới có thể hoàn toàn hồi phục. Sở Mộ không có mạo muội tiến vào khu rừng quái dị này, mang theo Mạc Tà đi quanh bìa rừng một vòng tìm kiếm một ít Hồn sủng Băng thuộc tính để làm thức ăn cho Băng Không Tinh Linh.

Trong vòng mười ngày, Sở Mộ vẫn quanh quẩn ở vùng phụ cận, đại khái thu được mười khối cấp ba hồn hạch.

Mà trong đoạn thời gian ngày, Băng Không Tinh Linh rốt cuộc hoàn toàn khôi phục lại như cũ.

"Thương thế tốt rồi thì đi ra ngoài hóng mát một chút."

Sở Mộ thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng, sau đó gọi Băng Không Tinh Linh ra.

Để cho Sở Mộ cảm thấy ngoài dự liệu, đó là mới vừa triệu hồi Băng Không Tinh Linh ra ngoài thì thân thể nó lập tức nổi lên một tầng sáng bóng, băng sương nhàn nhạt bao phủ quanh người nó.

"Sau khi bị thương hồi phục lại cũng có thể tấn giai?" Sở Mộ nhìn thân thể Băng Không Tinh Linh phát sinh biến hóa, trên mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc.

"Đinh đinh đang !" Bộ dạng Băng Không Tinh Linh cực kỳ vui vẻ, phát ra hàng loạt tiếng kêu thanh thúy.

"Hai đoạn chín giai, da băng phòng ngự đạt tới cấp ba sơ kỳ, hiệu quả Băng Khải gia trì thì lực phòng ngự có thể sánh ngang toàn kỳ."

Băng Không Tinh Linh có lực phòng ngự đúng là mạnh cực kỳ, chỉ mới đạt tới hai đoạn chín giai đã phòng ngự lên đến trình độ cấp ba toàn kỳ. Sợ rằng rất nhiều Hồn sủng ba đoạn cấp chiến tướng cũng khó lòng phá vỡ hàng phòng ngự của nó.

"Đinh !" Băng Không Tinh Linh tiến tới bên cạnh Sở Mộ, chỉ tay vào trong bọc đồ.

Sở Mộ nghi ngờ nhìn thoáng qua cái bao, lại phát hiện trong bọc tựa hồ có đồ vật gì đó đang phát sáng.

"Sáng lên rồi, chẳng lẽ một gã tù nhân giữ quyển trục đang ở phụ cận?"

Sở Mộ mở cái bao ra liền phát hiện trên quyển trục lưu chuyển tia sáng ma pháp đặc thù.

Loại quyển trục này có khắc chú văn cảm ứng, một khi có người khác xuất hiện gần đây sẽ phát ra tia sáng, đây cũng là thủ đoạn Yểm Ma cung bức bách tù nhân tàn sát lẫn nhau, không thể nào mãi mãi trốn tránh được.

Sở Mộ thử đi về phía trước chợt phát hiện tia sáng ảm đạm xuống, vì thế hắn bắt đầu lui về phía sau.

Đã chọn xong phương hướng, Sở Mộ bắt đầu di chuyển rất nhanh, theo đánh dấu trên quyển trục hình như người này đang ở gần sơn cốc.

Sở Mộ ẩn sau vị trí sườn núi, hắn cố ý bò xuống từ chỗ cao nhìn xuống mấy người đang định tiến vào sơn cốc.

"Quyển trục phát sáng, chung quanh đây có một tù nhân đang giữ quyển trục."

"Trước đừng động tới, xử lý chuyện này rồi lại nói tiếp."

"Ừ, nếu có thể bắt sống Ban Lan Ma Hổ, Tam thúc nhất định sẽ thưởng cho chúng ta." Dương Kính Liên nói.

"Đó là tự nhiên, tín hiệu đã phát đi rồi hả?" Dương Kính Ly hỏi.

"Yên tâm, bọn họ sẽ đến đây rất nhanh." Dương Kính Liên nói.

Trong lúc nói chuyện , Dương Kính Liên cố ý quan sát chung quanh, muốn nhìn xem gã tù nhân kia có phải ở gần hay không? Nếu như tìm thấy cứ thuận tay giết chết, tránh khỏi sau này tìm kiếm khó khăn.

Sở Mộ núp ở chỗ cao tương đối an toàn, từ từ buông thả hồn niệm ra nên có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện với nhau.

"Dương Kính Ly, hừ hừ, quả nhiên là ngươi, dám mang theo đệ đệ nữa, đúng lúc giải quyết hết cho gọn." Sở Mộ cười cười tà mị.

Dương Kính Ly là một gã bốn niệm Hồn Sĩ, Sở Mộ cao hơn hắn hai niệm. Dương Kính Ly hiển nhiên không thể nào nhận ra Sở Mộ đang lắng nghe bọn họ nói chuyện với nhau.

Dương Kính Liên là đệ đệ Dương Kính Ly, dựa theo Sở Mộ đoán chừng hẳn là hai niệm Hồn Sĩ.

Dương gia lần này bị đoạt bảo vật tựa hồ nhân thủ trong gia tộc thiếu thốn mới phái nhóm thanh niên đồng lứa ra ngoài. Cái dạng công tử bột này không có trưởng bối bảo vệ chỉ có nước trở thành đá mài đao cho Sở Mộ mà thôi.

Sở Mộ chôn quyển trục ở dưới tàng cây, làm một ký hiệu đặc thù ghi nhớ rồi bò xuống núi, vẫn duy trì khoảng cách nhất định đi theo hai người kia tiến vào sơn cốc.

Đối phương đều là Hồn Sĩ nên có thể triệu hồi ra hai con Hồn sủng chiến đấu. Sở Mộ rất có thể phải đối mặt với bốn con Hồn sủng, mặc dù có Mạc Tà tồn tại nhưng Sở Mộ cũng không thể quá mức liều lĩnh.

"Cái tên tù nhân kia hình như đã đi xa." Dương Kính Liên cầm quyển trục lên phát hiện quang mang đã từ từ ảm đạm xuống, mở miệng nói.

"Không cần gấp gáp, quyển trục còn có thể tìm thấy, Ban Lan Ma Hổ bị vây khốn đối với chúng ta chính là cơ hội ngàn năm một thuở." Dương Kính Ly nói.

Ban Lan Ma Hổ là cao đẳng cấp thống lĩnh, có thể nói là thuộc về bá chủ một phương rồi.

Đám thiếu niên Dương gia từ nhỏ đến lớn được trưởng bối che chở quá kỹ, cho nên rất khó nhận được Hồn sủng cao đẳng cấp thống lĩnh như Ban Lan Ma Hổ, nhất là một con Ban Lan Ma Hổ đã trưởng thành lột xác đến năm đoạn.

Phía trên Hồn Sĩ là Hồn Sư, hồn niệm đã có thể khống chế Hồn sủng cấp thống lĩnh. Nhưng trên thực tế rất nhiều người đạt tới cấp bậc Hồn Sư vẫn không thể sở hữu một con Hồn sủng cấp thống lĩnh.

Đẳng cấp chủng tộc càng cao lại càng hiếm thấy, ví như chủng loại Ban Lan Ma Hổ này.

Thông thường Ban Lan Ma Hổ chỉ xuất hiện ở trong thâm sơn cùng cốc, núi rừng trùng điệp, nếu muốn tìm bắt một con Ban Lan Ma Hổ thường phải dấn thân vào chốn nguy hiểm.

Mặt khác, chủng tộc Ban Lan Hổ rất cao, thực lực lại mạnh nên tâm trí đã thành thục rồi. Cho dù là tử vong cũng không bao giờ ký kết hồn ước với nhân loại.

Còn ấu sủng Ban Lan Ma Hổ tâm trí kém, có tính ỷ lại thường thường sẽ được đồng tộc bảo vệ rất kỹ. Trừ phi có thể chiến thắng một, hai con Ban Lan Ma Hổ năm đoạn, sáu đoạn, nếu không đừng hòng tơ tưởng đến việc bắt sống ấu sủng Ban Lan Ma Hổ.

Ở trong các loại giao dịch, một con Hồn sủng cấp thống lĩnh từ hai đoạn trở xuống, cho dù tư chất bình thường cũng có giá trên mười vạn kim tệ.

Mà một con năm đoạn Ban Lan Ma Hổ giá trị lại càng khó thể đoán nổi. Nếu như có thể thuần phục nó xem như có thể vẫy vùng khắp Cương La thành không cần úy kỵ rồi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện