Chương 221: Cơ hội sống sót cuối cùng

"Ô ô ô ô ~!"

Nếu như Mạc Tà và Sở Mộ còn có hồn ước, nó sẽ có thể thông qua linh hồn tương liên đối kháng với Bạch Yểm Ma, cưỡng chế trục xuất Bạch Yểm Ma ra khỏi linh hồn Sở Mộ. Nhưng mà không có hình thức hồn ước tồn tại, Mạc Tà chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mộ bị Bạch Ma Quỷ chiếm cứ linh hồn, tinh thần bị cắn nuốt từng chút từng chút một.

Con ngươi Mạc Tà lại hiện lên dòng lệ nóng, không ngừng kêu lên bi thảm.

Tầm mắt Sở Mộ đã bị ma diễm bao phủ, trong giây phút cuối cùng chỉ còn thấy Mạc Tà bi thương vì mình, trên mặt Sở Mộ lại hiện lên nụ cười nhợt nhạt.

Mặc dù không có hồn ước nhưng Mạc Tà sẽ không lãng quên người bạn sinh tử này.

"Hí hí !"

Một giọt rồi lại một giọt máu đỏ tươi từ trong đêm tối nhỏ xuống, Dạ Lôi Mộng Thú gắng gượng chống đỡ thân thể đứng lên, miễn cưỡng giải trừ trạng thái Dạ Vũ.

"Rống !"

Tiếng gầm vang tức giận truyền khắp khu rừng, ánh mắt Dạ Lôi Mộng Thú từ bi thương biến thành kiên nghị, cắn chặt hàm răng lại thi triển ra kỹ năng Dạ Vũ, xoay người phóng thẳng về phía giải đất trung tâm.

Dạ Lôi Mộng Thú kéo thân thể bị thương bắt đầu tăng tốc, dứt khoát chạy sâu vào trong khu vực có khí tức Lam Vũ Yêu Linh Hoàng chiếm cứ. Nơi đó cũng là địa phương tràn đầy khí tức Yêu Linh, rất đáng mong đợi và tràn đầy nguy hiểm.

Trên người Dạ Lôi Mộng Thú đã bị Khủng Lang cào rách một dãy máu đỏ lòm, trong khi Dạ Lôi Mộng Thú chạy đi không ngừng phun máu nhuộm đỏ mặt cỏ xanh phía dưới, từng giọt từng giọt nhỏ xuống không biết khi nào sẽ kết thúc tính mạng.

Hạ Nghiễm Hàn nhìn thấy Dạ Lôi Mộng Thú cắm đầu chạy vào trong rừng rậm nhưng không thèm để ý chút nào. Hắn lạnh lùng ra lệnh cho những Hồn sủng khác bắt đầu phát động công kích Sở Mộ và Mạc Tà.

Hạ Nghiễm Hàn không rõ tại sao Dạ Lôi Mộng Thú di chuyển về hướng đó, nhưng mà Sở Mộ lại hiểu. Phương hướng Dạ Lôi Mộng Thú biến mất chính là giải đất trung tâm tồn tại bá chủ lãnh địa Yêu Linh này. Hai mắt hắn bất chợt nóng bỏng, hai hàng lệ chậm rãi chảy xuôi trên gò má.

Sở Mộ bây giờ đang ở vào giai đoạn chín niệm Hồn Sư, hơn nữa chỉ thiếu chút xíu nữa là đạt tới cấp bậc Hồn Chủ. Chỉ cần một con Hồn sủng tăng trưởng thực lực trên phạm vi lớn, Sở Mộ dựa vào đó sẽ có hi vọng đề thăng lên tới cảnh giới Hồn Chủ.

Mà phương hướng Dạ Lôi Mộng Thú chạy đi chính là xông vào trong mảnh đất nguy hiểm nhất, chính là vì muốn bù đắp một chút linh hồn thăng hoa mà Sở Mộ đang cần.

Giờ phút này, Sở Mộ đã không thể diễn tả cảm xúc của mình bằng ngôn từ nữa rồi, chỉ có lệ nóng mới có thể làm cho trái tim hắn bớt đau khổ hơn một chút.

"Ô ô ô !"

Mạc Tà nhìn về phía Dạ Lôi Mộng Thú gọi một tiếng, nó cũng hiểu Dạ Lôi Mộng Thú đang định làm gì. Nhưng bây giờ quan trọng nhất là Bạch Yểm Ma muốn thôn phệ linh hồn Sở Mộ.

Song Miện Diễm bắt đầu rực cháy trên người Mạc Tà, con ngươi màu trắng bạc phản chiếu ánh trăng tỏa ra ý chí chiến đấu cường liệt nhất.

Dạ Lôi Mộng Thú đang tranh thủ cơ hội cuối cùng cho linh hồn Sở Mộ thăng hoa, còn nhiệm vụ của Mạc Tà chính là bảo hộ Sở Mộ cho đến lúc đó, không cho Hạ Nghiễm Hàn đến gần Sở Mộ nửa bước.

"Khặc !"

Tiếng quỷ gào kinh khủng không ngừng quanh quẩn trong đầu Sở Mộ, thanh âm này nhấc lên đủ các loại cảm xúc mặt trái trong trí nhớ hắn. Khiến cho trong lòng Sở Mộ oán giận càng lúc càng mạnh, theo đó linh hồn Sở Mộ sẽ bốc cháy càng thêm lớn mạnh.

Linh hồn thừa nhận Bạch Yểm Ma công kích tàn bạo, thống khổ nhiều hơn Bạch Yểm Ma trưởng thành gấp mấy trăm lần, cảm giác sống không bằng chết làm cho Sở Mộ muốn trực tiếp nổi điên.

Máu huyết bên trong cơ thể liên tục sôi trào, suốt thời gian bốn năm qua, Sở Mộ một mực đấu tranh với con quỷ này. Hơn nữa đã dần dần đạt đến cảnh giới có thể khống chế nó, cho dù có chuyện gì xảy ra, Sở Mộ sẽ không bao giờ bỏ qua một cơ hội nhỏ nhất.

Sở Mộ mạnh mẽ ngưng tụ tất cả hồn lực cuối cùng, cho dù Bạch Yểm Ma tàn phá linh hồn của mình như thế nào, đốt cháy cơ thể ra sao. Sở Mộ từ đầu đến cuối sẽ không thỏa hiệp, chịu thua Bạch Yểm Ma.

Dạ Lôi Mộng Thú vẫn đang phóng nước đại, ánh trăng chiếu lên người nó phản xạ một màu đỏ thê lương.

Hiệu quả Cực Ảnh giúp cho tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú tăng lên ba thành, nhưng mà Dạ Lôi Mộng Thú vẫn đang gia tốc, tốc độ dần dần vượt ra khỏi cực hạn.

"Ám Dạ Trục Nguyệt."

Dạ Lôi Mộng Thú chạy càng lúc càng nhanh, cuối cùng đã đạt đến tốc độ gấp hai lần bình thường.

Nếu như Sở Mộ có thể thấy một màn như vậy nhất định sẽ kinh ngạc vô cùng. Dạ Lôi Mộng Thú vào thời khắc mấu chốt lĩnh ngộ kỹ năng Ám Dạ Trục Nguyệt.

Ám Dạ Trục Nguyệt có thể bộc phát tất cả tiềm năng trong cơ thể Hồn sủng nhằm gia tăng tốc độ, ý chí càng mạnh thì lực lượng bộc phát càng lớn.

Từ khi Dạ Lôi Mộng Thú gia tăng tốc độ lên tới gấp đôi vẫn còn đang gia tăng, Lôi Điện màu tím trên người gần như theo không kịp trượt lùi ra sau Dạ Lôi Mộng Thú tạo thành một dãy hư ảnh huyễn lệ.

Chạy đi, chạy không ngừng nghỉ, tăng tốc vượt qua cực hạn. Trong thân thể Dạ Lôi Mộng Thú chảy xuôi huyết thống Yêu Linh lưu lạc, nó không thích địa phương bó buộc, ở trong màn đêm đen nhánh chính là thiên đường của nó, luôn luôn di chuyển, luôn luôn tìm cách phát triển mạnh hơn.

Một lúc sau tốc độ đã đạt đến trạng thái gấp ba cực hạn, Dạ Lôi Mộng Thú từ từ tiến vào cảnh giới vong ngã, tùy ý máu tươi chảy tràn ra ngoài nhưng không biểu lộ cảm giác gì, chỉ vì nó đã nhìn thấy mảnh đất Yêu Linh.

"Hí !"

Rốt cuộc Dạ Lôi Mộng Thú đã tới địa phương có khí tức Yêu Linh nồng đậm nhất, linh khí tức nhẹ nhàng vuốt ve trên người Dạ Lôi Mộng Thú làm cho nó vô cùng khoan khoái.

Dạ Lôi Mộng Thú ngẩng cao đầu hí vang xuyên phá màn đêm đen tối, Dạ Lôi Mộng Thú bắt đầu buông thả năng lực chủng tộc, thu nạp khí tức Yêu Linh ở chung quanh.

"Vù vù vù vù !"

Khí tức Yêu Linh biến thành cơn lốc màu đen lượn lờ chung quanh thân thể Dạ Lôi Mộng Thú, từ từ dung nhập vào thăng hoa linh hồn của nó.

Mộng Giác từ từ duỗi dài ra, Dạ Lôi Mộng Thú đứng yên trong bóng đêm để mặc cho linh khí tràn vào cơ thể, thân thể bắt đầu phát sinh biến hóa rõ ràng.

Dạ Lôi Mộng Thú trưởng thành.

Khi Hồn sủng trưởng thành thường thường đều biến hóa rất nhỏ, chỉ khi nào lột xác mới xuất hiện biến hóa rõ ràng hơn. Mà lúc này Dạ Lôi Mộng Thú phát triển quá nhanh, hoàn toàn có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhất là hai cái Mộng Giác vươn dài ra, cong vút càng thêm sắc bén, tinh sảo. Thậm chí phía trên còn có hoa văn kỳ bí, thân thể phát triển lớn dần ra, tràn đầy mỹ cảm. Không có khí tức lực lượng cuồng mãnh như Thú hệ Hồn sủng, mà trên người nó chính là đại biểu cho ưu nhã, linh tính, cái đẹp tà mị của bóng đêm.

Vùng đất trung tâm Mê Giới cấp chín là địa phương Lam Vũ Yêu Linh Hoàng sinh sống, nơi này vận chuyển, tập trung lực lượng Yêu Linh khổng lồ. Dạ Lôi Mộng Thú vốn là sáu đoạn năm giai, trong quá trình hấp thu linh khí Yêu Linh đã đề thăng lên tới bảy đoạn một giai, không chỉ là trưởng thành bốn giai, mà còn hoàn thành một lần lột xác hoa lệ nhất.

Bảy đoạn là một bức tường ngăn cản rất nhiều Hồn sủng phát triển, nhưng mà tâm niệm kiên định cùng với lực lượng Yêu Linh truyền vào không ngớt đã giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú tiến vào bảy đoạn rất nhanh.

Dạ Lôi Mộng Thú bảy đoạn một giai.

Thiên phú Yêu Linh thuộc tính siêu việt cấp thống lĩnh.

Thiên phú Hắc Ám thuộc tính đạt tới trạng thái cấp thống lĩnh cao cấp nhất.

Thiên phú Lôi hệ thuộc tính đạt đến cấp thống lĩnh ưu việt.

Lần này Dạ Lôi Mộng Thú tăng trưởng không chỉ giai đoạn, mà là bay vọt về bản chất thiên phú và thuộc tính. Vốn là Hồn sủng cao đẳng cấp thống lĩnh ưu việt, nhất cử tiến vào hàng ngũ cao đẳng cấp thống lĩnh đỉnh phong.

Lúc này nếu Dạ Lôi Mộng Thú đối mặt với cấp thống lĩnh Ốc Tích Băng Thú hoàn mỹ cũng có thể thông qua kỹ năng Yêu Linh chiến thắng dễ dàng.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện