Chương 260: Tự tin hay là ngông cuồng?
"Trưởng lão, nhìn trên mặt mũi của ta, những người trẻ tuổi chung quy thỉnh thoảng phạm phải sai lầm, cứ để Sở Việt đi bồi thường cho Sở Tiêm là được." Sở Dương lúc này cũng bối rối, vội vã đi tới thỉnh cầu dùm cho đệ tử.
Sở Việt thấy lão sư của mình đã mở miệng, lập tức hiểu ý chạy đến trước mặt Sở Tiêm, liên tục tỏ vẻ hối lỗi, đồng thời nghiêm nghị trách cứ Sở Gia một bữa, hoàn toàn đẩy trách nhiệm lên trên người Sở Gia.
Sở Tiêm nhìn thấy Sở Việt biểu hiện áy náy cũng có phần mềm lòng. Từ trước tới nay toàn là Sở Việt tỏ ra ngạo mạn, thanh cao, làm gì có chuyện chịu cúi đầu xin lỗi nàng như thế.
Sở Mộ lại ưa thích chém cỏ tận gốc tránh cho ngày sau thêm chuyện phiền toái. Nhưng nơi này là Đại Sở thế gia, rất nhiều chuyện đều phải dựa theo quy củ Đại Sở thế gia làm việc.
Sở Mộ cũng biết lúc này có Sở Dương hiện diện rất khó làm việc gì gây ảnh hưởng lớn đến Sở Việt. Vì thế mới lựa chọn hình phạt nhẹ nhất, xem như che mắt đối phương, rồi chờ cơ hội sau này tính tiếp.
Mặc dù là xử phạt nhẹ nhất nhưng trong vòng một năm không nhận được gia tộc ban thưởng tài nguyên, đối với Sở Việt vẫn là đả kích vô cùng trầm trọng. Có lẽ không qua bao lâu nữa, hắn sẽ bị những đệ tử Đại Sở thế gia khác đẩy ra khỏi hàng ngũ cao thủ đứng đầu.
Sau khi trận đổ chiến với Sở Việt chấm dứt, tin tức liền truyền khắp Đại Sở thế gia như một trận phong ba bão tố kịch liệt. Trong lúc nhất thời đông đảo thanh niên cao thủ Đại Sở thế gia bắt đầu hỏi thăm lai lịch người đánh bại Sở Việt. Thậm chí có không ít người bắt đầu âm thầm suy đoán lần này Đồ lão có ý định gì mà đưa ra hai thanh niên cường giả thực lực kinh khủng như thế.
Về phần Sở Mộ vẫn duy trì thần bí như trước kia, trong những trận chiến đấu kế tiếp vẫn đánh bại thêm ba đội ngũ tuyển thủ mầm móng.
Những trận đó Sở Mộ cũng không triệu hoán Mạc Tà chiến đấu, mà để cho Diệp Khuynh Tư phát huy sở trường mạnh nhất. Hàng loạt kỹ năng hoa lệ, mạnh mẽ thay phiên nhau xuất hiện khiến cho tất cả mọi người phải nhìn nhận đội ngũ Sở Mộ với cặp mắt khác xưa, còn vị mỹ nữ kia lại càng thu hút tầm mắt đông đảo thanh niên trẻ tuổi.
Trên thực tế, lần này Đại Sở thế gia tổ chức đại hội tranh tài đã bị rối loạn hoàn toàn, những người vốn có thực lực nằm trong mười thứ hạng đầu đều bị đá văng ra ngoài. Chỉ có mấy đội ngũ hi vọng đạt được ba thứ hạng đầu là tạm thời lọt vào vòng sau. Thế nhưng, cuối cùng có tới hai đội ngũ trong đó bị đánh bại thảm hại, mà "thủ phạm tác quái" chính là Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư cùng với thủ hạ tiểu công chúa Yểm Ma cung.
Chẳng bao lâu sau, đại hội tranh tài của Đại Sở thế gia đã tới vòng chiến đấu tranh đoạt ba thứ hạng đầu.
Đại Sở thế gia coi như là lão đại ở trong lãnh thổ Tây Giới, những thanh niên trong tộc tỷ thí gần như có thể đại biểu cho nhóm thanh niên đồng lứa mạnh nhất cả khu vực. Nhất là ba đội ngũ còn lại đã phân ra phe phái cụ thể.
Tiểu công chúa Yểm Ma cung làm việc nhân đức không nhường ai, không có bất kỳ trở ngại tiến vào danh sách trước ba. Đội ngũ Sở Kha và Sở Điển uy tín vang dội cũng ngó chừng ngôi vô địch. Nhưng mà năm nay có tiểu công chúa gia nhập xem ra nhiệm vụ này rất khó trở thành hiện thực.
Biểu hiện quỷ dị nhất chính là Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư, mặc dù tất cả mọi người đều âm thầm suy đoán thân phận chân thật của hai người bọn họ đã có tin tức sơ bộ. Nhưng so sánh với hai "siêu cấp cường giả" Sở Kha và tiểu công chúa thì khí thế rõ ràng yếu nhược hơn vài phần, vì thế hầu như không có ai đặt cược cho bọn họ vô địch đại hội lần này.
Trên thực tế, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư có thể tiến vào trước ba đã làm cho mọi người bất ngờ lắm rồi. Dù sao tới tận bây giờ vẫn chưa có ai nhìn thấu thực lực chân chính của bọn họ, huống chi thân phận mập mờ lại càng khiến người ta nhức óc.
Trận tỷ thí kế tiếp là đội tiểu công chúa gặp phải đội ngũ Sở Kha, có thể nói đây là trận chiến được nhiều người mong đợi nhất. Nghi thức cử hành vô cùng rầm rộ, trời vừa hừng sáng đã có vô số người tụ tập, tranh thủ tìm vị trí tốt nhất để quan sát trận chiến hiếm thấy này.
Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư cũng đi đến hiện trường quan sát, hai người ngồi ở vị trí ngay cạnh hàng ghế trưởng lão, từ nơi này bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ chiến trường.
Chỗ ngồi của gia chủ đã nhường cho tiểu công chúa Yểm Ma cung. Hai ghế bên cạnh nàng chính là dành cho gia chủ và phó gia chủ Đại Sở thế gia.
Phía dưới nữa là hàng ghế bốn vị trưởng lão, cùng với những đệ tử dòng chính.
Ngoại trừ Đồ lão ra, ba vị trưởng lão khác đều phái ra đệ tử mạnh nhất tranh đoạt thứ hạng trước mười, ở đại hội lần này xem như thành tích không tệ.
Đối với nhóm trưởng lão cao tầng thì công việc đào tạo thành viên dòng chính mới là quan trọng nhất, dựa vào đó bọn họ sẽ phân phối tài nguyên theo từng phe phái rõ ràng và chi tiết hơn.
"Nữ tử kia chính là tiểu công chúa Yểm Ma cung?" Diệp Khuynh Tư ngồi ở bên cạnh Sở Mộ, chỉ vào hàng ghế cao nhất dò hỏi.
Sở Mộ dõi mắt truy tìm một vòng, đúng lúc nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa đang yên lặng quan sát tình hình nơi này.
Cẩn Nhu công chúa vẫn đeo khăn che mặt như cũ, nhờ đó dung mạo của nàng vẫn là bí ẩn rất lớn trong mắt người đời. Thậm chí thời điểm Sở Mộ áp chế Cẩn Nhu công chúa tìm đường chạy trốn chỉ có thể nhìn thấy một bên khuôn mặt mà thôi. Vì thế cảm giác tò mò và thần bí xâm nhập vào sâu trong tâm linh mỗi người, ai nấy đều mơ mộng có ngày tự tay mình gỡ bỏ tấm khăn che mặt kia để tận mắt nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ.
Nhưng bây giờ ánh mắt của nàng lại có vài phần nghi ngờ và phức tạp, trong lúc hai người nhìn nhau, Sở Mộ cũng hơi chột dạ vội vã thu hồi ánh mắt.
Trên thực tế, Cẩn Nhu công chúa đã phát hiện Sở Thần chính là Sở Mộ từ lâu rồi, có thể nói khi hắn chiến đấu với Sở Việt đã bị Cẩn Nhu công chúa suy đoán ra thân phận chân chính ngay lập tức.
"Cẩn Nhu công chúa, thuộc hạ chuẩn ngài bị xong chưa?"
Gia chủ Đại Sở thế gia - Sở Liệt Minh cười hỏi.
Lúc này Cẩn Nhu công chúa mới thu hồi ánh mắt, khẽ gật đầu tỏ vẻ sẵn sàng.
Đứng bên cạnh Cẩn Nhu công chúa một nam tử mặc y phục trắng khom người hành lễ, sau đó chậm rãi xoay người tiến vào chiến trường.
"Cẩn Nhu công chúa, thủ hạ của ngài rất là tự tin, chẳng lẽ dự định một người thi đấu?" Gia chủ Sở Liệt Minh xét thấy bên phía công chúa chỉ có một người xuất chiến, trên mặt lộ ra nụ cười lấy lòng.
Nhưng Cẩn Nhu công chúa vẫn bình thản gật đầu, không hề biểu lộ một chút cảm xúc nào khác.
Vẫn là một đánh hai y như cũ, cận thân hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa đối chiến đội ngũ Sở Kha và Sở Điển hoàn toàn không có ý định thêm người.
"Đây là chuyện gì xảy ra?" Nhìn thấy bên phía công chúa chỉ có một mình cận thân hộ vệ xuất chiến, Sở Mộ cũng lộ vẻ kinh ngạc.
"Thiếu chủ, mấy ngày qua ngài dốc lòng tu luyện nên không có chú ý những người khác chiến đấu, thật ra trong quá trình phe phái tiểu công chúa chiến đấu cũng chỉ có mỗi gã thanh niên kia lấy một địch hai, đánh bại một đám thanh niên cao thủ Đại Sở thế gia. Vốn còn tưởng rằng ở trận này công chúa sẽ phải cho thêm một người trợ giúp, nhưng không ngờ cái tên kia vẫn kiên trì một mình đối chiến với Sở Kha và Sở Điển, thái độ cực kỳ lớn lối." Đồ lão lập tức hồi đáp.
Sở Mộ nhíu mày rơi vào trầm tư, Đại Sở thế gia cũng có không ít cao thủ đứng đầu, có thể lấy một địch hai tiến vào ba thứ hạng đầu đã nói rõ cái tên cận thân hộ vệ này thực lực siêu quần bạt tụy. Chỉ có điều thực lực Sở Kha thuộc về hàng ngũ thanh niên đỉnh phong, không biết có đối kháng nổi không?
"Quả thực khinh người quá đáng, phải đánh cho hắn nằm liệt trên giường vài tháng mới biết chúng ta lợi hại." Sở Điển thấy đối phương chỉ có một người xuất chiến cũng bắt đầu tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Đối phương có hành vi như thế hiển nhiên là coi thường tầng lớp thanh niên trẻ tuổi của Đại Sở thế gia, nếu đổi lại là người nào cũng rất khó nuốt trôi nỗi nhục này.