Chương 1841: Một đời Hoàng Tổ

"Ha ha ha, không chịu nổi một kích, không chịu nổi một kích a...aa…aaa!"

Cửu U ma đầu giẫm một cước lên đống phế tích cung điện, toàn thân dính đầy máu tươi của quân đoàn thủ vệ Thiên cung.

Sau lưng Cửu U ma đầu là Âm Tào quỷ chủ đang hưng phấn khống chế máu tươi hóa thành lợi khí công kích quân đoàn cấm vệ quân. Mỗi khi Cửu U ma đầu giết chết một nhóm cấm vệ quân thì thi thể và máu tươi sẽ bị hấp thu vào Quỷ Tỏa Liên, lực lượng trên đó càng thêm mạnh mẽ.

Nại Hà nữ vương đứng ở giữa hai con quái vật hung tàn, bộ dạng nàng bình tĩnh không hề phù hợp với không khí trên chiến trường.

Nhưng mà trên người nàng phát ra khí thế vượt xa hai tên ma đầu kia, chỉ là nàng cảm thấy chưa đến lúc cần phải đích thân xuất thủ, hoặc là nàng còn có ý đồ khác.

Ánh mắt nàng vô cùng bình tĩnh quét nhìn Thiên cung hỗn loạn.

Ba đại cường giả Bất Tử thoát khốn điên cuồng tàn phá nội cung, Giao Nhân cổ xưa đang càn rỡ phá hủy Thiên thành từ trong ra ngoài.

Đầu Ác Long này há miệng nuốt trọn một đám mấy trăm cấm vệ quân, cảnh tượng tanh máu khiến cho quân đoàn cấm vệ quân kinh hồn tán đảm.

Hắc Yểm ma vương thống trị lãnh thổ Thứ Nguyên không ngừng ném ra những quả cầu ma diễm đen nhánh, tên này chính là ma quỷ chỉ sợ thiên hạ bất loạn vừa đánh vừa cười rú lên quái dị. Tất cả cấm vệ quân tiếp cận nó đều bị thiêu hủy thân thể và linh hồn.

Ngũ Tố thần cũng cực kỳ bá đạo, năm loại thuộc tính Thủy, Hỏa, Phong, Lôi, Thổ không ngừng xoay chuyển quanh người nó. Mỗi lần kỹ năng Nguyên Tố buông xuống sẽ hóa thành cơn mưa hủy diệt cướp đi tính mạng hàng ngàn người và sủng.

"Rống ~~~!"

Bỗng nhiên một tiếng gầm thét rung trời từ sâu trong Thiên cung truyền ra, thanh âm mang theo khí tức uy nghiêm khiến cho vạn vật thần phục. Thậm chí đám cường giả Bất Tử cũng giật mình kinh hãi.

Tòa cung điện đầy rẫy Lôi Điện cấm chế, nhưng mà chỉ một tiếng rống đã triệt tiêu toàn bộ.

Ánh mắt Nại Hà nữ vương chuyển tới phương hướng thanh âm phát ra, thấy được trong đống tro bụi một thân ảnh cuồng ngạo.

"Cuối cùng đã chịu xuất hiện sao?"

Nại Hà nữ vương nhếch miệng cười.

"Rống ~!"

Tiếng gầm thét vang lên lần nữa, chỉ thấy một cái bóng mơ hồ xẹt qua không gian bay về phía Giao Nhân cổ xưa.

Cặp cánh của nó che kín bầu trời, khí tức mạnh mẽ lấn áp toàn bộ cường giả Bất Tử ở nơi này.

Quang mang thần thánh bộc phát chói mắt, Giao Nhân cổ xưa chưa kịp phản ứng đã nhìn thấy một quầng sáng khổng lồ bay tới với tốc độ cực nhanh.

"Vụt!"

Hai cái móng vuốt sắc bén cắm sâu vào trong da thịt Giao Nhân cổ xưa.

Thân thể Giao Nhân cổ xưa bị đối phương mạnh mẽ lôi lên trời cao.

Giao Nhân cổ xưa chính là cường giả Bất Tử, lực lượng thân thể càng thêm kinh khủng.

Nhưng mà sinh vật thần bí kia cuồng dã bá đạo không ai bì nổi, cặp móng vuốt giữ chặt Giao Nhân cổ xưa giống như bắt lấy một con rắn nhỏ.

"Rầm!"

Giao Nhân cổ xưa bị ném bay ra ngoài Thiên thành, thân thể đập vào vách đá ở phía xa trực tiếp lún sâu vào trong sơn mạch.

Tất cả thành viên Thiên cung còn đang sợ hãi Giao Nhân cổ xưa tiến công, nhưng khi bọn họ thấy địch nhân bị ném ra khỏi Thiên thành lập tức hai mắt phát sáng, trong lòng cũng bình tĩnh hơn vài phần.

Quang mang trắng sáng kia từ từ hấp thu năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật hiện ra một cái đường viền mờ ảo.

Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh nhìn quầng sáng trên bầu trời, lẩm bẩm tự nhủ:

"Luân Bàn cũng ngồi không yên rồi sao?"

Nhân mẫu khẽ nhíu mày suy tư.

Địch nhân chân chính còn chưa xuất hiện, Luân Bàn đại thần đã xuất thủ không phải là dấu hiệu tốt.

Kế tiếp các đại cường giả thời đại nhất định sẽ hợp lực vây công Luân Bàn đại thần, cục diện sẽ càng thêm rắc rối khó thể vãn hồi.

"Đây là lần đầu tiên ta thấy diện mạo thật của nó."

Đại Thanh mỉm cười thê lương.

Cho dù biết được sự thật chân tướng thì thế nào? Bởi vì đã quá muộn rồi.

Thiên Yêu Ma đã xâm nhập Thiên cung quá mức nghiêm trọng, hầu như không có cách nào vãn hồi cục diện.

Nhân mẫu không để ý tới Đại Thanh nữa, lập tức động thân bay đi nơi khác.

Sở dĩ nàng không ra tay là bởi vì không muốn chọc giận đám cường giả thời đại, Thiên cung sắp sửa đối mặt địch nhân không phải là cường giả thời đại, mà là Thiên Yêu Ma.

Nhưng mà Luân Bàn đại thần cuối cùng không thể nhẫn nhịn để cho cường giả thời đại làm xằng làm bậy được nữa.

Vạn Niên Luân Bàn là một vòng quay thời gian vạn năm, sinh vật chưởng quản Luân Bàn thần điện tại Thiên cung cũng là cường giả mạnh nhất vạn năm qua.

Lúc nãy Luân Bàn đại thần đã cho thấy thực lực bá đạo vô song, Giao Nhân cổ xưa bị ném đi dễ dàng như con rắn nhỏ, cho đến bây giờ còn chưa tỉnh lại.

Thời điểm Luân Bàn đại thần xuất hiện, Ngũ Tố thần, Hắc Yểm Ma, Cửu U, Âm Tào và Nại Hà cũng dừng tay. Tầm mắt bọn họ đều tập trung vào quầng sáng ở trên cao.

Ở bên trong màn ánh sáng từ từ lộ ra cặp cánh thần thánh nhẹ nhàng phe phẩy, đường viền thân thể cũng rõ ràng hơn.

Mỗi cọng lông chim rơi xuống chạm vào người Long quân, Thú quân lập tức hóa thành vòng sáng hộ thuẫn và bắt đầu trị liệu thương thế.

Tất cả người ngẩng đầu nhìn lên Luân Bàn đại thần, trong lòng dao động ngàn vạn suy nghĩ trái ngược nhau.

Chỉ có vị đại thần này xuất thủ mới có thể khống chế cục diện rối rắm hiện tại.

"Niết bàn trọng sinh, hoàng trong hoàng. Một đời Hoàng Tổ!"

Nại Hà nữ vương lẩm bẩm tự nhủ.

Nại Hà nữ vương là cường giả thời đại thứ nhất, cũng chỉ có một mình nàng biết lai lịch vị đại thần đại biểu cho Vạn Niên Luân Bàn kỳ trước.

Nàng biết vị đại thần này vẫn luôn trấn thủ Thiên cung, trở thành thần linh thủ hộ Thiên cung trường tồn.

Mà cách đây rất lâu, Nại Hà nữ vương đã muốn gặp vị tiền bối này nhưng không có tìm được cơ hội. Có lẽ đây là lý do từ đầu đến cuối nàng không hề xuất thủ công kích Thiên cung.

"Nại Hà."

Ánh mắt Luân Bàn Hoàng Tổ từ trên cao nhìn xuống Nại Hà nữ vương, thanh âm uy nghiêm không thể kháng cự.

"Đã lâu không gặp!"

Trên mặt Nại Hà nữ vương nở nụ cười ôn nhu, nhìn qua giống như một nữ tử bình thường đối mặt với trưởng bối của mình.

Thế nhưng, khuôn mặt của nàng đều là cánh hoa bao trùm rất khó nhận ra suy nghĩ thật sự trong lòng nàng.

"Ngươi phải biết cổ động làm loạn sẽ gây ra hậu quả gì?"

Luân Bàn Hoàng Tổ tức giận nói.

"Ta đây không có làm gì hết!"

Nại Hà nữ vương mỉm cười nhẹ nhàng.

Quả thật là nàng không còn làm gì.

Chỉ là âm thầm giật dây Cửu U ma đầu và Âm Tào quỷ chủ phá hủy và tàn sát mà thôi.

"Ngao ~!"

Giao Nhân cổ xưa ở đằng xa bò dậy, có lẽ nó cảm thấy bị vũ nhục muốn đòi về tôn nghiêm. Trong quá trình bay trở lại, nó dùng Long giác đâm thẳng tới Luân Bàn Hoàng Tổ.

"Chát!"

Hoàng Tổ là một đầu Quang Hoàng, trải qua niết bàn tái tạo đã đạt tới cảnh giới đỉnh phong, danh hiệu vạn năm tối cường không phải nói chơi. Nó đối mặt với Giao Nhân cổ xưa hung mãnh chỉ cười nhạt khinh thường, cặp cánh khẽ vỗ đánh văng Giao Nhân cổ xưa bay đi thật xa.

"Rống!"

Giao Nhân cổ xưa lại nổi điên vọt tới, Luân Bàn Hoàng Tổ niệm chú ngữ thả ra một đạo phong ấn trong nháy mắt, dứt khoát giam cầm Giao Nhân cổ xưa ở trong lồng giam ánh sáng.

"Ầm ầm ầm!"

Giao Nhân cổ xưa dùng thân thể của mình không ngừng va chạm lồng giam, nhưng mặc kệ nó giãy dụa thế nào cũng không thể thoát được.

"Năm ngàn năm còn chưa đủ mài sạch tính tình giống như chó điên của ngươi? So với Bạch Hải thần, ngươi thua kém quá xa!"

Luân Bàn Hoàng Tổ nói với Giao Nhân cổ xưa.

"Vậy sao? Cửu U ta cũng muốn lãnh giáo một chút!"

Cửu U ma đầu nhe miệng đầy răng nanh sắc nhọn để lộ ra nụ cười dữ tợn.

Mấy vị cường giả Bất Tử cũng biết Luân Bàn đại thần chính là cường giả cấp Hoàng Tổ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện