Chương 66: Điều Tra
“Thật không nghĩ tới, con của Tả Thiên Lâm ta lại không có tương lai đến vậy!” Tả Thiên Lâm cười nhạt: “Ta đã nói qua bao nhiều lần với con, việc công khai ở ngoài thì phải dùng thủ đoạn công khai để đối phó.”
Ngô Đoàn tuy cúi đầu nghe nhưng mặt lại tỏ vẻ không phục.
Tả Thiên Lâm nhìn thoáng qua Ngô Đoàn ,chậm rãi nói: “Con tưởng rằng cha tiếc một tên tạp tu? Sai rồi, cha tức giận vì con không biết nhẫn nhịn, lòng dạ hẹp hòi, khó thành người tài. So với Đình Y, con kém xa.”
Sắc mặt Ngô Đoàn âm trầm, cắn răng nặn ra một câu: “Đó là tự nhiên, hắn chính là con trên danh nghĩa của ông!”
Khóe mắt của Tả Thiên Lâm giật giật, giơ tay định tán Ngô Đoàn thêm một cái, nhưng thấy Ngô Đoàn gồng cổ lên, vẻ mặt quật cường, trong lòng bỗng đau xót nhẹ nhàng buông tay xuống.
Tả Thiên Lâm hừ một tiếng: “Làm người lãnh đạo phải có tâm tính của một vị lãnh đạo. Con nhìn xem chuyện con làm lần này có chút dáng vẻ nào của người lãnh đạo không? Cái chết của Dư Tín cũng chẳng phải vấn đề lớn lao gì, quan trọng là chết không đáng giá. Chúng ta không thu được một điểm lợi ích nào, lại còn chọc thêm một kẻ địch. Làm cha tức nhất là điều gì? Việc này hoàn toàn không cần thiết, vốn chúng ta hoàn toàn không cần dây vào một kẻ địch như vậy! Chúng ta không sợ hãi địch nhân nhưng vì một việc nhỏ mà thụ địch khắp nơi, đó là ngu xuẩn!”
Thấy vẻ mặt Ngô Đoàn vẫn quật cường như trước, hắn đột nhiên có chút không nhịn được, phất phất tay: “Con lui ra đi.”
Chờ sau khi Ngô Đoàn đi, Tả Thiên Lâm mở ra dụng cụ liên lạc: “Gọi Minh Huy đến chỗ ta một chút.”
Minh Huy đeo cặp kính gọng vàng, nhìn qua hết sức nhã nhặn, có hơi thở học thuật rất nồng.
“Điều tra ra kẻ nào giết Dư Tín không?” Tả Thiên Lâm vẻ mặt thâm trầm hỏi. Thực lực của Dư Tín rất cao nhưng không ngờ lần này bị kẻ khác giết, tuy là đánh lén nhưng thực lực đối phương vẫn có thể coi là mạnh mẽ.
“Hắn tên là Trần Mộ, khi còn bé là trẻ lang thang, trước đây từng lấy chế tác năng lượng tạp để sống, sau khi Hoa thúc khách hàng duy nhất của hắn qua đời liền từ bỏ chế tạo năng lượng tạp cấp một. Từ đó về sau, hắn dốc sức chế tạo hạ cấp huyễn tạp, đây là phán đoán dựa trên số tài liệu mà hắn mua sắm. Sau khi hắn cùng Lôi Tử ở chung thì bắt đầu chế tạo tạp ảnh {Không Hẹn Mà Gặp} và {Sư Sĩ Truyền Thuyết}. Trước đây không lâu vừa mới tham gia câu lạc bộ huyễn tạp cấp thấp. Tại phương diện hạ cấp huyễn tạp biểu hiện ra tài nghệ thâm sâu, được Bách Chiết Uyên tán thưởng, không lâu sau cho nhận chức tổng giám sát kỹ thuật.”
Tả Thiên Lâm sắc mặt có chút khó coi: “Hắn là người của Bạch Chiết Uyên?”
“Trước mắt xem ra, đúng là vậy!” Minh Huy cười khổ trả lời
Tả Thiên Lâm đột nhiên giận giữ: “Tên vô dụng này! Toàn đem phiền phức đến cho ta! Truyền lệnh xuống, cấm túc Ngô Đoàn ba tháng! Không, năm tháng!” Ngực hắn phập phồng, hiển nhiên là tức giận không ít. Tại Thành Đông Thương Vệ, người có thể làm hắn cố kị chỉ có Bạch Chiết Uyên. Hơn nữa Bạch Chiết Uyên luôn luôn bênh vực thủ hạ, chỉ sợ lần này khó hòa giải.
“Vâng” Minh Huy đáp lại, chợt đẩy cặp kính gọng vàng, giọng bình tĩnh nói: “Sự tình không chỉ có vậy! Trần Mộ chế tạo mấy bộ tạp ảnh đầu {Không Hẹn Mà Gặp} và {Sư Sĩ Truyền Thuyết} thì sử dụng một loại kỹ thuật rất đặc biệt, chúng ta đến bây giờ vẫn không cách nào phá giải. Đây là do thiếu gia Đình Y phát hiện đầu tiên nhưng chúng ta vẫn không tìm ra người chế tạo là ai. Lần này chúng ta điều tra Trần Mộ nên mới phát hiện được đầu mối này.”
“Nói rõ hơn.” Tả Thiên Lâm nhíu mày bất mãn.
Minh Huy vẻ mặt bình tĩnh nhìn thẳng ánh mắt của Tả Thiên Lâm, đề cao giọng nói: “Nói cách khác, Trần Mộ nắm trên tay một loại kỹ thuật tiên tiến đến mức chúng ta đều không cách nào phá giải. Đây là một vị thiên tài, không may là chúng ta cùng một vị thiên tài kết thù, càng bất hạnh là hắn còn sống!”
“Đáng chết!” Luôn luôn tỉnh táo Tả Thiên Lâm không nhịn được mở mồm mắng to, ngực hắn phập phồng càng thêm dữ dội.
“Tin tức xấu không chỉ có vậy.” Giọng nói Minh Huy vẫn lạnh như cũ: “Hắn giết chết Dư Tín, dù chỉ là đánh lén nhưng chúng ta điều tra được, hắn thuê phòng huấn luyện ở sân huấn luyện chỉ hai tháng. Tất nhiên không một ai chỉ huấn luyện hai tháng liền có kỹ thuật cao siêu đủ để giết được Dư Tín. Sở dĩ hắn có thể giết chết Dư Tín, điểm mấu chốt nhất là hắn có một tấm chiến đấu tạp cực kì lợi hại. Căn cứ lời miêu tả của Đại Ngưu , đối phương phóng ra loại năng lượng công kích dạng con thoi, đặc biệt nhất là sau khi phóng ra thì phần đuôi nó không ngừng tan rã, tốc độ theo đó đột nhiên tăng mạnh. Chúng ta đã tìm kiếm tất cả tư liệu có được nhưng không tìm được chiến đấu tạp cùng loại. Lồng ngực Dư Tín bị xuyên thủng hoàn toàn, vị trí khớp với trái tim.”
Tả Thiên Lâm sắc mặt đã khôi phục sự bình tĩnh.
“Tóm lại chúng ta kết thù cùng một vị thiên tài hạ cấp chế tạp sư kiêm tạp tu mới vào nghề, có chiến đấu tạp cực mạnh.”Minh huy tổng kết nói.
“Thật là ngu xuẩn a!” Tả Thiên Lâm như đang đánh giá một chuyện không chút liên quan.
“Đúng vậy.” Minh Huy nhướng nhướng mày đồng ý.
“Cấm túc Ngô Đoàn mười tháng đi.”
“Tốt.”
“À, được rồi, tìm tên thiên tài kia, trước khi hắn phát triển thì giết hắn cũng không khó.” Tả Thiên Lâm thản nhiên nói.
“Vậy còn bên Bạch Chiết Uyên?” Minh Huy lộ ra vẻ mặt thắc mắc.
“Bên kia để ta đi nói chuyện, chỉ sợ lần này cần phải tốn chút vốn rồi.” Vẻ mặt Tả Thiên Lâm tự nhiên.
----*----
Trần Mộ nhíu mày, có vài phần khó hiểu: “Tìm ta làm việc? Ta có thể giúp ngươi việc gì?” Cũng không trách hắn không nghĩ ra, trong mắt hắn thì thực lực của nữ ma quỷ gấp mình cả trăm lần. Ở thời đại lấy thực lực vi tôn này, chuyện nàng làm không được, vậy chắc chắn mình không có năng lực hoàn thành.
“Vào thành.” Nữ ma quỷ phát âm không được tự nhiên.
“Vào thành?” Trần Mộ có chút ngờ vực, đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, mình vẫn không chú ý tới giọng nói của nữ ma quỷ, hắn không khỏi kêu lên: “Ngươi không phải người ở liên bang?” Trừ bỏ liên bang chỉ còn có Bách Uyên Phủ cùng vực Ma Cáp Địch, nhớ tới đủ loại truyền thuyết của hai nơi này, hắn gần như đoán ra nữ ma quỷ đến từ nơi nào.
Bách Uyên Phủ, chỉ có nơi tràn ngập bóng đêm đó mới giống với phong cách của nữ ma quỷ sao.
Hai mắt nữ ma quỷ nhìn Trần Mộ, ý lạnh dần dày đặc hơn.
“Tốt! Ta mang ngươi vào thành.” Trần Mộ đồng ý, hắn không có bất cứ lựa chọn nào khác, tuy nhiên hắn cười khổ: “Nói trước, có người đang đuổi giết ta.”
Hai mắt cao thấp đánh giá Trần Mộ, nữ ma quỷ nói thẳng: “Ngươi, quá yếu”
“Chính xác.” Trần Mộ gật đầu, bây giờ hắn mới biết được bản thân yếu đến mức nào. Bất cứ một gã tạp tu nào cũng có thể giết hắn một cách dễ dàng.
“Đi!” Nữ ma quỷ nói.
“Đi đâu?” Trần Mộ hỏi.
Trả lời hắn chính là sợi dây leo lao tới, Trần Mộ không kịp phản kháng thì đã bị trói lại