Chương 97: Đột Phá
Từ những kết quả thu được trước mắt, hắn chia tốc độ xoay chuyển của cảm giác trong cơ thể ra làm ba giai đoạn. Giai đoạn tốc độ thấp, giai đoạn tốc độ trung bình và giai đoạn tốc độ cao. Mỗi giai đoạn này hắn lại chia làm năm cấp độ.
Hắn hiện giờ đang thử nghiệm ở cấp 5 thuộc giai đoạn tốc độ cao. Ở tốc độ này, các tia cảm giác đều được huy động toàn bộ. Tính ra vào khoảng 10 vạn tia cảm giác từ trong cơ thể hắn phóng ra không khí xung quanh. Dưới ảnh hưởng này thì các giác quan của hắn trở nên nhạy cảm nhất từ trước tới giờ.
Khoảng cách tia cảm giác của hắn hiện giờ đạt đến 4.9 mét rồi ngừng lại, đó cũng đã là cực hạn của hắn. Hắn vẫn chưa có cách nào đột phá được tới 5 mét. Những sợi tơ cảm giác vô hình phiêu phù trong không trung quanh bản thân hắn như những xúc tu nhỏ cực kỳ linh mẫn, chỉ cần một dao động cảm giác nhỏ chúng cũng có thể cảm nhận được.
Đây cũng là mức giới hạn hắn có thể kiểm soát tốc độ. Từ những kết quả trước mắt mà nói thì tốc độ xoay chuyển dòng cảm giác càng cao thì các tia cảm giác bắn ra càng nhiều. Nếu như tiếp tục tăng tốc độ lên thì điều gì sẽ xảy ra. Hắn có chút do dự không biết có xảy ra phản ứng xấu hay không nếu tăng tốc độ vượt qua khả năng kiểm soát của bản thân.
Hắn từ bỏ ý định mạo hiểm trong đầu và giảm dần tốc độ dòng cảm giác xuống. Những tia cảm giác kéo dài đến bốn thước chín thì không còn cách nào kéo dài ra tiếp, vấn đề này vẫn làm khó hắn vì hắn vẫn chưa tìm được nguyên nhân chính để tăng chiều dài tia cảm giác. Dòng cảm giác xoay chuyển tốc độ chỉ quyết định số lượng tia cảm giác. Tốc độ càng nhanh thì càng nhiều tia và ngược lại.
Nhưng tia cảm giác bị tác động bởi cái gì đây?
Bất tri bất giác, dòng cảm giác xoay chuyển với tốc độ chậm lại xuống gần một cấp. Ở trạng thái tự phát đây là tốc độ chậm nhất của dòng xoay chuyển cảm giác. Ở trạng thái bình thường dòng cảm giác đều xoay chuyển với tốc độ này
Đột nhiên Trần Mộ quên mất vấn đề trọng yếu của hắn, chính bản thân cố gắng làm tăng tốc dòng cảm giác nhưng không ngờ nó lại chậm lại. Khi dòng cảm giác chậm lại thì cái gì sẽ phát sinh đây, trong lòng hắn nổi lên chút tò mò.
Dòng xoay chuyển cảm giác nhanh chóng trở lại tốc độ xoay lúc trước. Trần Mộ bắt đầu khống chế hướng xoay chuyển theo chiều ngược lại. Quả nhiên có tác dụng, hắn mừng thầm, tốc độ xoay chuyển từ từ chậm lại. Trần Mộ không dám buông lỏng, hắn phát hiện dòng cảm giác có một điểm biến hóa nhỏ.
Tốc độ càng lúc càng chậm, số tia cảm giác phát ra cũng đã giảm xuống nhanh chóng. Trong phút chốc xung quanh cơ thể Trần Mộ chỉ còn lại chừng hơn trăm tia cảm giác. Hắn thử khống chế một tia trong số đó để xem cuối cùng là điều gì đã xảy ra. Hắn kết luận được ngay là khi số tia cảm giác giảm xuống thì khả năng kiểm soát chúng sẽ tăng cao.
Tiếp đó hắn thử đưa tia cảm giác này tiến về phía trước. Trước kia chiều dài tia cảm giác này đã đạt đến trạng thái cực hạn bởi dòng cảm giác xoay chuyển sẽ tạo ra một lực hướng tâm kéo tia cảm giác vào lại bên trong dòng, khiến tia cảm giác không thể kéo dài hơn nữa.
Song lần này khi tia cảm giác vươn dài rất nhanh về phía trước mà Trần Mộ lại không cảm thấy lực kéo của lực hướng tâm đó xuất hiện. Hắn ngây người vì sửng sốt.
Trong khi lúc đó dòng cảm giác mất đi khống chế nên lập tức khôi phục tốc độ cũ, lực kéo hướng tâm lại xuất hiện, tia cảm giác một lần nữa lại lui về độ dài bốn thước chín.
Phục hồi lại tinh thần, Trần Mộ không giấu được vẻ vui mừng. Hắn khẳng định với khoảnh khắc vừa rồi hắn có thể cho tia cảm giác đột phá khoảng cách 5 mét.
Mười phút sau hắn mới bình tĩnh lại sau khi cố sức để kiềm chế sự kích động. Khi bình tĩnh lại hắn bắt đầu cẩn thận khống chế tốc độ dòng cảm giác chậm lại. Ngay sau đó tình huống giống lúc trước lại xuất hiện.
Năm mét! Phạm vi cảm giác của hắn rốt cuộc đột phá 5 mét! Hắn rốt cuộc đạt tới mức yêu cầu của thần bí tạp phiến. Cũng đã mất một thời gian dài từ lúc chế tác thành công 12 tạp phiến trong thế giới nước đơn giản.
Song hắn không ngưng lại mà tiếp tục thí nghiệm và nhanh chóng tìm ra quy luật. Vòng xoáy cảm giác hình thoi có tốc độ xoay chuyển càng chậm thì tia cảm giác phóng ra càng ít nhưng bù lại thì tia cảm giác cũng có thể kéo dài ra rất nhiều. Thêm vào đó không chỉ độ dài tăng lên mà độ cảm giác cũng như khả năng khống chế đều tăng lên, tất cả mọi thứ đều như mong đợi.
Nhưng mặt khác, khi giảm tốc độ vòng xoáy cảm giác cũng xuất hiện nguy cơ. Khi tốc độ hạ xuống tiệm cận với mức thấp nhất thì vòng xoáy cảm giác có dấu hiệu không ổn định. Trần Mộ ước lượng nếu như còn tiếp tục hạ thấp tốc độ thì e rằng vòng xoáy cảm giác có thể vì thế mà hoàn toàn biến mất.
Mà Trần Mộ nhận thấy hắn cũng chỉ có thể kéo dài tia cảm giác qua mức 5 mét mà thế giới nước đơn giản yêu cầu.
Nguyên nhân chỉ đơn giản như vậy! Trần Mộ cười khổ, bản thân bị khúc mắc tại điểm này suốt thời gian dài mà không ngờ nguyên nhân lại đơn giản như vậy. Hắn dường như thấy sự hiểu biết của mình đối với cảm giác tiến lên một cấp độ mới từ đây. Sự khống chế cảm giác của tâm trí tăng cao, dòng cảm giác trong cơ thể cũng biến hóa thêm lần nữa. tốc độ ban đầu của nó đã không còn nhưng theo sự khống chế của Trần Mộ không ngừng rung động, biến hóa.
Trần Mộ khống chế tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhuần nhuyễn, nhưng mỗi lần đạt sát đến trị cao hoặc thấp hắn đều có sự cảnh giác nhất định. Xem ra cảm giác tiến bộ cũng là cho trực giác của hắn càng thêm nhạy cảm.
Đạt đến 5 mét đồng nghĩa hắn có thể đạt tới cấp tiếp theo của thần bí tạp phiến. Hắn không biết thần bí tạp phiến sẽ mang đến cái gì tiếp theo? Vui mừng hay sợ hãi, hắn có chút nôn nao chờ đợi. Vì không trải qua chức nghiệp bình giám nên hắn cũng không biết cảm giác của hắn đã đạt tới tình trạng nào
Hắn lấy thần bí tạp phiến ra, bóc lớp ngụy trang bên ngoài rồi cắm vào độ nghi trên tay. Một lần nữa hắn tiến vào thủy thế giới đơn giản và quen thuộc. Không chút do dự hắn giảm tốc độ xoay chuyển của dòng cảm giác xuống mức thấp nhất. Hơn 10 tia cảm giác dài đến 6.2 mét tỏa ra xung quanh hắn.
“Chúc mừng người đã đột phá được cảm giác qua mức 5 mét.” Âm thanh già nua, thong dong lại vang lên bên tai Trần Mộ một lần nữa. Nhưng câu nói thứ hai vang lên lại khiến Trần Mộ có chút choáng váng. “Khiêu chiến cá kiếm vẫn chưa hoàn thành, ngươi có vào thử tiếp hay không?” Vẫn tiếp tục nhắc nhở là khiêu chiến cá kiếm chưa hoàn thành. Chẳng lẽ cái này lại quan trọng như vậy? Những tưởng khi đột phá được cấp độ tiếp theo thì không phải làm khiêu chiến cá kiếm nữa chứ.
Hắn có chút do dự. Cuối cùng thì có phải là đã vượt vào cấp độ tiếp theo hay không đây? Bản thân mỗi ngày kiên trì khổ luyện, vượt bao nỗi khổ cực chẳng phải là để xem vòng tiếp theo là gì ư? Còn hiện tại cơ hội ở trước mắt rồi nhưng lại gặp phải sự nhắc nhở một cách bất đắc dĩ thế này. Song nếu không trả lời câu hỏi đó thì liệu có gì bất thường xảy đến hay không?
Từ câu, thậm chí từng từ của giọng nói già nua đó hắn không dám coi thường. Bởi thần bí tạp phiến luôn cung cấp đầu mối trực quan và trọng yếu nhất cho hắn. Chỉ có chăm chú phân tích nhằm tìm ra những ẩn ý bên trong một cách chuẩn xác, hắn mới có thể tìm ra cho mình lựa chọn có lợi nhất
Ngẫm nghĩ hơn mười phút, rồi hắn quyết định chọn không.
Hắn thở phào nhẹ nhõm vì ngoài chuyện âm thanh già nua biến mất thì không có gì thay đổi trong thế giới nước đơn giản này, vẫn như cũ không thay đổi.
Rời khỏi thế giới nước, một lúc sau Trần Mộ mới cảm thấy sợ hãi. Nếu như vừa rồi không thể biến hóa ngược trở lại thì không biết hắn sẽ phải hối hận đến mức nào. Cũng may, vận khí hắn không tồi.
Cuối cùng, chỉ còn lại mục khiêu chiến cá kiếm. Trần Mộ tinh thần phấn chấn, toàn thân tràn đầy sinh lực.
Hắn vươn tay qua đầu, tạm thời ngưng lại các công việc, chỉ còn rèn luyện cảm giác và thể lực. Thời gian còn lại, hắn dành để rèn luyện khiêu chiến cá kiếm. Cũng may, hắn có {Cá Kiếm Huấn Luyện} tạp, còn bằng không thì thân hình cũng đã thủng lỗ chỗ nhiều lần. Hắn vẫn nhớ như in cảm giác đau đớn như bị kim đâm.
Hàng ngày đều rèn luyện cách né tránh trong {Cá Kiếm Huấn Luyện} tạp, Trần Mộ tiến bộ thần tốc. Song, mấu chốt quan trọng nhất mà hắn không nghĩ đến là cảm giác!
Tia cảm giác càng dài, càng cảm nhận được rung động từ xa. Còn tia cảm giác càng nhiều thì cảm nhận biến hoa xung quanh càng linh mẫn.
Điểm quan trọng thứ hai, đối với hắn, trong quá trình duy trì trạng thái xoay chuyển tốc độ cao của vòng xoáy cảm giác, hắn có thể cảm nhận được bất kỳ biến hóa nhỏ nào xung quanh dòng chảy. Trong khi bình thường, cho dù có thể cảm nhận được nhưng không rõ ràng được như thế.
Mà vấn đề duy nhất hiện giờ là trong khi chạy trốn, né tránh vẫn có thể khống chế được sự ổn định của cảm giác.
Chẳng lẽ có liên quan đến huấn luyện của thế giới nước? Cũng có khi Trần Mộ vô tình nghĩ đến ý này.
Chỉ cần xác định được phương pháp và mục tiêu thì đối với Trần Mộ không còn khó khăn nữa. Hắn có đủ nghị lực và bền bỉ để hoàn thành.
Tập luyện {Cá Kiếm Huấn Luyện} trong 15 ngày liên tục, bất kể khi ăn cơm hay làm việc gì khác, Trần Mộ đều khống chế được cảm giác trong từng thời khắc.
Hắn rất hài lòng với kết quả đạt được. Đúng ngày thứ 15, hắn hoàn thành quá trình huấn luyện, hiệu suất đạt 75%. Đối với những khiêu chiến phức tạp, bao giờ cũng có những nhân tố quan trọng mang tính quyết định. Để đạt được 100%, đối với hắn hiện giờ về cơ bản là khó có khả năng đạt được.
Đạt được đến mức này hắn cũng đã hài lòng lắm rồi.
Một ngày nghỉ ngơi và hồi phục giúp cho cơ năng toàn thân khôi phục đến mức hoàn hảo nhất. Trần Mộ lại chuẩn bị tiến vào thế giới nước để tiến hành khiêu chiến cá kiếm. Nhưng chưa kịp đem thần bí tạp phiến ra thì bỗng có tiếng gõ cửa.