Chương 320: Hi Điểu

Tốc độ của chúng cực nhanh, giống như một tia chớp màu xanh.

Brenton sắc mặt trắng bệch, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải Hi Điểu. Trước đó cũng chỉ nghe nói qua sự đáng sợ của chúng. Tới khi tận mắt nhìn thấy mới cảm nhận rõ chỗ kinh khủng của Hi Điểu. Tốc độ của chúng thật sự là quá nhanh, tạp tu có sở trường về tốc độ so với chúng cũng chỉ giống như những con ốc sên mà thôi.

Hi Điểu là loại sinh vật quần cư ăn thịt, chúng thường kéo cả đàn đi săn, móng vuốt của chúng có sức lực mạnh mẽ vô cùng, có thể dễ dàng đâm thủng đất đá, kinh khủng nhất là tốc độ của chúng, nếu như bị chúng nó đâm vào, như vậy chắc hẳn là phải chết, không thể nghi ngờ. Sức nặng của chúng ngang với một toa xe nhưng tốc độ thì lại nhanh hơn toa xe không biết bao nhiêu lần.

Tất cả mọi người đều chuẩn bị chiến đấu, kể cả Trần Mộ.

Lúc này không phải lúc che giấu thực lực, nhìn thấy tốc độ của đám Hi Điểu, mọi người trong lòng đều trầm xuống, không dám chậm trễ.

Dã thú có tốc độ nhanh là loại khiến người ta đau đầu nhất, trong khoảng thời gian này mọi người đã tiếp xúc với không ít dã thú, nhưng không một loại dã thú nào có thể so sánh được với Hi Điểu.

Đám Hi Điểu này chắc hẳn là đã phát hiện ra bọn họ.

Chỉ thấy đám Hi Điểu thu hai cánh lại, giương cặp vuốt lên. Những tạp tu đã quen thuộc với các loài chim đều hiểu đây là điềm báo chúng chuẩn bị tấn công.

Quả nhiên, sau khi giương vuốt lên, đàn Hi Điểu lập tức phát động tấn công.

Ầm ầm ầm! Hi Điểu phát động tấn công tạo ra uy thế khiến người khác phải kinh hãi, theo những tiếng nổ lớn, hơn mười con Hi Điểu cùng lúc lao về phía mọi người. Hai cánh của chúng co lại, cả thân thể giống như một mũi tên nhọn với đầu mũi tên là cái mỏ của chúng, tốc độ đột nhiên lại tăng thêm vài phần.

Càng đáng sợ là khi đám Hi Điểu đó lao xuống với tốc độ cao, một cái lồng năng lượng nhàn nhạt hình nón hiện ra phía trước bọn chúng. Theo tốc độ không ngừng tăng lên của chúng, màu sắc của lồng năng lượng không ngừng đậm thêm.

“Lô Tiểu Như!” Bagnell vốn luôn trầm ổn sắc mặt chợt ngưng trọng quát lên.

“Rõ!” Lô Tiểu Như lên tiếng nhưng không lập tức phát động mà chăm chú nhìn vào đám Hi Điểu đang phóng tới.

Một bộ y phục chiến đấu tiêu chuẩn dành cho nữ, dáng vẻ mạnh mẽ không thể dùng lời miêu tả được, đây là y phục chiến đấu thường thấy nhất ở khu Thiên Đông Lý, mỗi bộ trị giá 300.000 audierne. Nó có tính co giãn cực kỳ ưu tú, có thể chống đỡ năng lượng công kích ở một trình độ nhất định. Đây là Hề Bình cho người đi mua ở thị trấn Padierman.

So với trước đây, da dẻ của nàng cũng đã trở nên đen hơn trước, điều này chẳng những không khiến cho dung mạo của nàng sa sút mà ngược lại càng thêm vài phần kiên nghị, lão luyện đặc biệt của một vị tạp tu. Việc không ngừng chiến đấu, huấn luyện đã khiến cho nàng và Lô Tiểu Như trước kia chỉ biết hưởng thụ như hai người khác nhau.

Hiện giờ nàng đã là một tạp tu ưu tú thuần túy.

Tập trung sự chú ý, tốc độ của Hi Điểu trong mắt nàng trở nên chậm chạp hơn nhiều, tiếng ầm ầm khi Hi Điểu phóng tới cũng không làm cho nàng xao nhãng, sự chú ý của nàng tập trung một cách chưa từng thấy.

Nàng biết, đối phó với loài dã thú có tốc độ cao như vậy, bất cứ một sơ sẩy nào cũng đều có thể gây chết người.

Đồng tử của nàng đột nhiên mở to, chính là lúc này! Tay phải đã sớm vận sức chờ phát động lúc này đột nhiên vung lên.

Âm thanh cao tần!

Voooo ~ veeeee ~! Sóng âm chấn động với tần số mà tai người không thể nghe được phát ra!

Khoảng không trước mắt mọi người chợt xuất hiện sự vặn vẹo rất nhỏ, đây là hiệu quả sinh ra do sóng âm thanh cao tần tác động lên không khí. Chỗ đáng sợ của chiêu này là chấn động âm thanh vô hình vô chất.

Đám Hi Điểu như những mũi tên nhọn đang lao xuống đâm đầu vào khu vực chấn động âm thanh.

“Oa!”“Oa!”“Oa!”

Âm thanh Hi Điểu hét lên chói tai, sóng âm không nhìn thấy khiến chúng như đụng vào một bức tường sắt, tạo thành sát thương vô cùng đáng sợ đối với chúng!

Ầm!

Những con Hi Điểu ở gần nhất gặp phải sóng âm công kích, trong lúc kinh hoàng liền không điều khiển được cơ thể! Tốc độ chúng thật quá nhanh, lại mất khống chế nên đập thẳng vào mặt đất.

Những con Hi Điểu còn lại kinh hãi, vội vàng điều chỉnh thân hình, mặc dù không rơi xuống đất nhưng đội hình đã hỗn loạn, ngay cả lồng năng lượng màu xanh của chúng cũng đột nhiên biến mất.

“Tấn công!” Bagnell lạnh lùng hét lên hai chữ.

Hưu hưu hưu!

Các tạp phiến phóng ra năng lượng hình thoi phát ra tiếng rít kì dị, vô số tiếng rít của năng lượng hình thoi tập trung vào một chỗ, giống như một cơn gió lớn cắn nuốt toàn bộ đám Hi Điểu.

Phốc phốc phốc!

Trên bầu trời, vô số đóa huyết hoa nở rộ, mỗi năng lượng hình thoi bắn lên người Hi Điểu là một lỗ máu, bất quá những đôi cánh được bao bọc bởi quầng sáng màu xanh hầu hết đều bình yên vô sự.

Trần Mộ, Weah và Tiếu Ba vẫn chưa ra tay, các tạp tu khác đều đã đồng loạt ra tay. Vô số năng lượng thể phát ra ánh sáng khác nhau bắn lên bầu trời, trong số đó diễm lệ nhất có thể kể tới [Thập Tự] của Nhất Tự Mi.

Năng lượng thể màu đỏ tươi hình chữ thập yêu kiều bắn vào trên thân thể con Hi Điểu tạo thành một vết thương hình chữ thập, so với lỗ máu mà năng lượng hình thoi đánh trúng, tốc độ chảy máu do vết thương hình chữ thập phải nhanh hơn đến ba lần.

Trước hỏa lực dày đặc như vậy, đàn Hi Điểu liền hứng chịu sự đả kích mang tính hủy diệt!

Một tiếng kêu bi thương vang lên, bỗng nhiên một con Hi Điểu trên bầu trời cả người đầy lỗ máu, lung lay như muốn ngã, giang mạnh hai cánh, đột nhiên lao xuống dưới!

Lồng năng lượng màu xanh hình nón lại một lần nữa xuất hiện ngay trước con Hi Điểu này.

Các tạp tu ở dưới biến sắc, không cần chỉ huy, hơn một nửa hỏa lực đồng thời bắn về phía con thú này.

Ba ba ba!

Năng lượng hình thoi bắn vào lồng năng lượng hình nón, ánh sáng lóe lên. Khiến cho mọi người càng thêm kinh ngạc là lồng năng lượng màu xanh nhạt hình nón đó ngoại trừ màu sắc nhạt đi một chút ra thì không hề có tổn hại. Vài đạo năng lượng hình thoi bắn trúng nửa thân thể phía sau của con Hi Điểu này, lưu lại một loạt lỗ máu, nhưng tốc độ của nó chẳng hề chậm lại chút nào.

“Cẩn thận!”

Biến cố lần này quá nhanh, nhanh tới mức đa số mọi người không kịp phản ứng.

Hiu! Một tiếng rít chói tai chợt vang lên. Mặc dù giữa một loạt những tiếng động như vậy song tiếng rít vẫn rất rõ ràng!

Là Trần Mộ. Hắn rốt cuộc không đã nhịn được mà ra tay! Thoát Vĩ Toa đã sớm chuẩn bị lúc này nhanh chóng xoay tròn bắn khỏi tay hắn, hóa thành một vệt sáng bắn vào lồng năng lượng hình nón của con Hi Điểu.

Ba! Lồng năng lượng hình nón rốt cuộc cũng không chịu nổi lực tấn công, vỡ tan ra thành từng mảnh, biến mất trong không khí.

Mà lúc này con Hi Điểu kia rốt cuộc cũng đã đâm đầu vào trong đám người.

“Á!” Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mọi người sắc mặt đại biến!

Thân thể của một gã tạp tu hoàn toàn bị xuyên thủng, da thịt bầy nhầy, ánh mắt của mọi người như muốn nứt ra, không cần mệnh lệnh, vô số năng lượng hình thoi điên cuồng bắn vào con Hi Điểu này.

Trong chớp mắt, con Hi Điểu này đã bị bắn thành một đống thịt vụn.

Ầm ầm! Lại có thêm hai con Hi Điểu lao xuống.

Trần Mộ thần sắc lạnh lùng, đôi tay xuất thủ cực nhanh. Thoát Vĩ Toa bắn ra liền ba phát, vô cùng chuẩn xác bắn trúng vào con Hi Điểu đầu tiên.

Phát Thoát Vĩ Toa thứ nhất bắn vào khiến lồng năng lượng của con Hi Điểu trở nên ảm đạm, gần như không còn sáng, phát thứ hai lập tức khiến nó bể nát.

Phát năng lượng hình thoi thứ ba vô cùng chính xác bắn trúng vào đầu lâu của Hi Điểu, lưu lại một lỗ máu.

Đôi mắt như bảo thạch của Hi Điểu này lập tức ảm đạm, thân thể mất đi khống chế, nhưng vì quán tính nên như nó giống như một ngôi sao băng bắn thẳng xuống đám tạp tu. Một vị tạp tu vận khí không tốt bị bắn trúng, lập tức bị trọng thương.

Con Hi Điểu thứ hai thì bị Tiếu Ba ngăn cản.

Giữa không trung đột nhiên xuất hiện hơn mười đạo ánh sáng mờ ảo màu hổ phách, những đạo ánh sáng đó nhưng những vật còn sống, quấn chặt lấy Hi Điểu, con Hi Điểu và lồng năng lượng của nó đều bị quấn chặt lấy.

Xiết chặt lại!

Ánh sáng lung linh màu hổ phách đó giống như một lưỡi dao, chỉ quấn mạnh một cái, một tiếng rắc nhỏ vang lên. Lồng năng lượng hình nón lập tức bể nát, Hi Điểu không còn được bảo vệ bị cắt nát thành mười khối rơi xuống dưới đất.

Đám Hi Điều trên bầu trời rốt cuộc đã không còn song mọi người vẫn không dám buông lỏng, cho tới khi xác định bọn chúng đã chết hết lúc này mới dám thở phào một hơi.

Trận chiến này diễn ra rất nhanh chóng song lại hung hiểm hơn bất cứ tình huống nào mà bọn họ đã từng gặp.

Ai cũng không ngờ rằng đám Hi Điểu này lại đột nhiên hung ác như thế, hơn nữa lồng năng lượng do chúng sinh ra cũng có cường độ vượt xa sự tưởng tượng của mọi người. Bộ tạp phóng ra năng lượng hình thoi cũng không cách nào đánh nát nó, nếu không phải là Trần Mộ và Tiếu Ba ra tay, hậu quả không thể nghi ngờ là càng thêm đáng sợ.

Bất quá, trận chiến lần này công lao lớn nhất lại không phải Trần Mộ và Tiếu Ba mà là Lô Tiểu Như. Nếu không có tác dụng của thứ vũ khí sóng âm của nàng, trận chiến này bọn họ chắc hẳn phải tử thương thảm trọng.

Cẩn thận kiểm tra các thi thể trên mặt đất, Bagnell sắc mặt rất khó coi: “Da của chúng rất cứng rắn, hai cánh có thể hình thành tầng năng lượng, hèn gì tốc độ của nó lại nhanh như vậy! Lồng năng lượng hình nón của nó hẳn là do tác dụng của cái mỏ dài này.”

Bagnell dùng chân đá đá cái mỏ của con Hi Điểu trên mặt đất, nó rất cứng.

Brenton sau khi sống sót qua kiếp nạn thì vô cùng sùng bái nhìn đám người Trần Mộ. Cuộc chiến đấu ngắn ngủi vừa rồi mang tới cho hắn sự rung động chưa từng có. Đây là một đàn Hi Điểu a, có tới hơn mười con, ngoại trừ các đội tạp tu chuyên nghiệp ra, những đội tạp tu bình thường gặp nó cũng phải lành ít dữ nhiều. Mà đội ngũ này chỉ hy sinh một người là có thể tiêu diệt một đàn Hi Điểu đầy đủ.

“Mỏ Hi Điểu và móng của nó, còn có da ở hai cánh đều là tài liệu rất hiếm, có thể bán được rất nhiều tiền. Da cánh của Hi Điểu nếu dùng ở toa xe có thể khiến cho tốc độ toa xe tăng lên nhiều. Mỏ và móng đều là tài liệu xuất sắc, bất quá ta không phải là chế tạp sư, nên cũng không hiểu rõ lắm.” Brenton nói, giọng điệu có vài phần hâm mộ.

Dưới đất có ít nhất hơn mười thi thể Hi Điểu, đây là một khoản thu hoạch lớn đủ làm người khác động lòng a!

Khuôn mặt Trần Mộ không chút nào vui mừng, khi nhìn thấy vị tạp tu kia máu huyết bầy nhầy, ai cũng không thể vui vẻ được. Trải qua một giai đoạn thực chiến, bọn họ đã rất ít khi xuất hiện tình huống giảm đi quân số, người bị thương thì cũng thường thấy nhưng còn có Tô Lưu Triệt Nhu, bọn họ tất cả đều còn sống.

Không ngờ rằng, vừa vào khu Thiên Đông Lý đã có mất mát. Hiện giờ nghĩ kỹ lại, Trần Mộ âm thầm phát lạnh, nếu không phải có sóng âm của Lô Tiểu Như, nếu như bọn họ dùng cách chiến đấu bình thường thì hậu quả ….

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện