Chương 338: Đi Vào Quỹ Đạo
Nhìn qua vài lần, Bagnell liền mang theo mọi người đi tới một bàn phục vụ.
“Chào ngài, xin hỏi tôi có thể giúp đỡ ngài việc gì không ạ?” Cô gái phục vụ lộ ra một cười tươi rất chuyên nghiệp.
“Chào cô, ta muốn tuyển dụng một ít tạp tu.”
“Xin hỏi, ngài đối với tạp tu có yêu cầu như thế nào ạ?” Cô gái phục vụ vẫn tươi cười như cũ.
“Yêu cầu cường độ cảm giác năm cấp trở lên, độc thân, không vướng bận công chuyện gia đình, có thể kí kết hợp đồng lâu dài.” Bagnell rất thuần thục nói ra yêu cầu của mình.
“Vâng, xin ngài chờ cho một chút.” Cô gái phục vụ nhanh chóng tiến hành thao tác tìm kiếm: ”Thưa ngài, căn cứ theo yêu cầu của ngài, số lượng tạp tu phù hợp với điều kiện có một trăm hai mươi ba người. Trong đó chiến đấu tạp tu có tám mươi hai người, các loại khác có bốn mươi người.”
“Chiến đấu tạp tu và y vụ tạp tu.”
“Vâng, y vụ tạp tu tổng cộng có năm người, hơn nữa chiến đấu tạp tu có tám mươi hai người, tổng cộng là tám mươi bảy người. Ngài có chắc chắn muốn gửi thông báo cho bọn họ chứ ạ?”
Trần Mộ nghe vậy thì không khỏi than thầm trong lòng, tại khu Thiên Đông Lý, ở một thành phố xa xôi hẻo lánh như nơi này, các tạp tu có cường độ cảm giác từ năm cấp trở lên không ngờ lại nhiều như thế. Ngay cả y vụ tạp tu cường độ cảm giác đột phá năm cấp cũng có, điều này làm cho hắn có chút giật mình.
“Đúng vậy.” Bagnell khẳng định một cách chắc chắn.
“Trước tiên xin ngài cho biết địa chỉ. Ngài có thể tự do lựa chọn thời gian và địa điểm phỏng vấn, nếu như ngài muốn thiết bị kiểm tra chuyên dụng. Tầng năm mươi bảy đến tầng sáu mươi chín có cho thuê sân và thiết bị. Bên cạnh đó, ngài cần phải trả chi phí dịch vụ là năm trăm ngàn audierne. » Giọng nói của cô gái phục vụ chợt trở nên nhanh hơn.
Quả nhiên là cực kì đắt đỏ! Trần Mộ không khỏi líu cả lưỡi. Nếu như tại khu bình dân, phí dịch vụ này chỉ vào khoảng năm mươi ngàn audierne là cùng, nơi đây giá cả gần như là cao gấp mười lần.
Bagnell nhanh chóng thanh toán tiền phí dịch vụ, viết địa chỉ cho nhân viên phục vụ. Thời gian phỏng vấn là tám giờ sáng ngày mai.
Mọi người vừa chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có người mở miệng.
“Tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.”
Bagnell quay đầu lại, người nói chuyện chính là cô gái xinh đẹp lạnh lùng mà mấy ngày hôm trước hắn đã gặp. Bên cạnh nàng còn có một cô gái khác. Nàng kia mang một cặp mắt kính rất lớn, hầu như che khuất cả khuôn mặt của nàng.
“Chào cô. Rất vui khi gặp lại cô.” Trong giọng nói của Bagnell không có một chút hứng thú nào.
Nàng kia trông vẫn lạnh lùng như băng: “Tiên sinh, ngài quả thật không muốn cân nhắc một chút hay sao? Nếu như là về vấn đề tiền bạc thì tôi tin tưởng chúng ta không phải là không thể thương lượng. Nếu như đoàn của ngài đồng ý tiếp nhận hợp đồng ủy thác này. Chúng tôi nguyện ý thanh toán hai trăm triệu audierne. Hơn nữa chúng tôi sẽ tình nguyện thay quý đoàn xác nhận tính chân thật của hợp đồng ủy thác này. Tôi tin tưởng nếu như hoàn thành hợp đồng ủy thác này, quý đoàn sẽ có thể thăng cấp thành tạp tu đoàn cấp hai.”
Hai trăm triệu audierne, Trần Mộ nghe xong có hơi chút cảm thấy kinh ngạc. Hắn không khỏi đánh giá lại hai cô gái này một cách cẩn thận, nàng kia cho đến giờ vẫn chưa lên tiếng, nàng ăn mặc rất giản dị so với mỹ nữ lạnh lùng.
Hai trăm triệu audierne, Bagnell cảm thấy có hơi chút động tâm.
Mỹ nữ lạnh lùng nhìn thấy vẻ do dự của Bagnell, trong mắt hiện lên một chút vui mừng. Nàng nhân cơ hội nói tiếp: ”Năm mươi triệu audierne tiền thưởng mà chúng ta đã nói vẫn có giá trị như cũ. Có nghĩa là cuối cùng quý đoàn sẽ có thể giành được phần thưởng cao nhất là hai trăm năm mươi triệu audierne. Với số tiền đó, cũng đủ để mua một tạp tu đoàn cấp một vừa thành lập.”
Nàng nói cũng không sai, đối với một tạp tu đoàn cấp một mà nói thì đây đúng là một cái giá trên trời.
“Ông chủ, ngài xem….” Bagnell trong giây lát chợt nhớ tới Trần Mộ vẫn còn đang ở bên cạnh, vội vàng thấp giọng hỏi.
Mỹ nữ lạnh lùng lúc này mới chú ý tới Trần Mộ. Trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc. Cô nàng đeo kính ở bên cạnh cũng hơi thoáng ngẩng đầu nhìn lên.
“Tùy ngươi quyết định.” Trần Mộ không muốn bởi vì con mắt không chuyên nghiệp của mình mà ảnh hưởng đến phán đoán của Bagnell.
Bagnell đã sớm quen với phong cách này của Trần Mộ, liền gật đầu tỏ ý đã hiểu. Mỹ nữ lạnh lùng lúc này một lần nữa hiện ra vẻ kinh ngạc, nàng cất tiếng dò hỏi: ”Vị này là….”
“Là ông chủ của ta.” Bagnell giới thiệu một cách cực kì ngắn ngọn, tiếp theo hắn trầm ngâm nói: ”Ta muốn biết nội dung cụ thể của lần hành động này.”
Mỹ nữ lạnh lùng trên mặt không khỏi lộ ra vẻ do dự, nhưng cô gái mang kính đứng ở bên cạnh nhanh chóng tiếp lời: ”Không thành vấn đề.”
Sau đó, Bagnell liền cùng hai người đến một bên nói chuyện, Trần Mộ liền tranh thủ đi dạo một vòng. Hắn đầu tiên đi đến khu giao dịch. Nơi này là trung tâm mua bán tương đối phát triển nên số lượng người qua lại rất lớn. Nó phân thành rất nhiều khu vực, chẳng hạn như khu vực chuyên về tạp phiến, khu vực mua bán tài liệu, khu vực tạp giới….
Tại khu vực chuyên mua bán tạp phiến Trần Mộ có cơ hội được mở rộng tầm mắt. Tại khu Thiên Đông Lý, huyễn tạp bốn sao là chủ yếu, từ đó có thể thấy được sự chênh lệch giữa khu bình dân và Hoa khu. Trong số các tạp phiến bán ra có không ít tạp phiến quý hiếm, nhưng mà giá cả của chúng đều không thấp tí nào. Nhìn cảnh này khiến Trần Mộ thấy tim mình đập thình thịch.
Hàng trăm hàng ngàn tấm tạp phiến bốn sao được đặt cùng một chỗ không thể nghi ngờ là một điều vô cùng kịch tính đối với thị giác của mỗi người. Nếu như mỗi tấm tạp phiến đều là bốn sao trở lên thì hiệu quả tự nhiên là càng kinh khủng. Trần Mộ thậm chí còn thấy được một vài tấm tạp phiến năm sao, những tạp phiến này đều được đặt riêng lẻ tại các quầy bán chuyên biệt.
Trần Mộ cảm thấy tò mò, nếu như tạp phiến sáu sao và bảy sao thì không biết sẽ trông như thế nào đây? Đáng tiếc là hắn chưa từng nhìn thấy qua, những tạp phiến đó gần như là chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Tạp giới ở nơi này cũng rất phong phú, đặc biệt là toa xe. Bởi vì nguyên nhân khí hậu của khu Thiên Đông Lý cho nên toa xe ở đây khác với toa xe ở những nơi khác rất nhiều. Bất quá so sánh với khu bình dân thì toa xe ở đây có tính năng và giá cả đều cao hơn rất nhiều.
Giá cả tại khu vực mua bán tài liệu thì lại càng không phải nói, nhìn thấy như thế Trần Mộ cảm thấy nói không nên lời. Số lượng và phẩm chất của tài liệu đều rất tốt nhưng mà giá cả cũng thật sự quá cao. Trần Mộ chỉ nhìn qua mấy thứ rồi thôi.
Hắn mua cho Nhữ Thu một bộ bút dùng để chế tạp hết một một triệu năm trăm ngàn, đây cũng chỉ vẻn vẹn là một món hàng bình thường mà thôi. Từ quan điểm của Trần Mộ mà nói, đây là một bộ bút chế tạp không tồi chút nào, mặc dù nó không được như bộ Nhược Thủy, nhưng là hoàn toàn xứng đáng với cái giá một triệu năm trăm ngàn.
Sau khi mua bộ bút chế tạp xong, thì Trần Mộ cũng không có ý định mua thêm đồ vật gì cả. Nơi này giá cả quá đắt đỏ khiến cho hắn cảm thấy có chút xót ruột.
Trở lại chỗ cũ, Bagnell đã đạt được thỏa thuận với mỹ nữ lạnh lùng kia. Hai nàng trước khi đi vẫn còn cố quay lại ngoái nhìn Trần Mộ.
“Ông chủ, tôi muốn hỏi một chút, hợp đồng ủy thác này có độ khó rất cao. Bất quá thù lao cũng rất cao, tôi cảm thấy là đáng để cân nhắc.” Bagnell hướng về phía Trần Mộ báo cáo. Hắn đã hỏi ra được rất nhiều chi tiết tỉ mỉ, có nhiều vấn đề mỹ nữ lạnh lùng không nguyện ý trả lời, nhưng cô gái mang kính kia lại nói ra một cách cực kì thành thật.
“Được rồi, vấn đề này ngươi biết rõ hơn ta, ngươi quyết định là được rồi.” Trần Mộ tiếp tục thể hiện ra phong cách mặc kệ của mình.
“Vâng. Lần này đi ra ngoài có lẽ phải nửa tháng sau mới có thể trở về. Chúng ta phụ trách công việc hộ tống, thuộc hạ đã cùng với bọn họ đạt được thỏa thuận, trên đường đi tất cả hành trình đều phải tuân theo sự an bài của thuộc hạ, kể cả các nàng.” Bagnell nói.
“Tốt lắm. Phía bên lão Hề có cần phái thêm một số người để bảo vệ hay không?” Trần Mộ hỏi. Bagnell đi lần này, thời gian ít nhất là nửa tháng, Trần Mộ có chút lo lắng cho sự an toàn của Hề Bình. Hai người bọn họ nếu như xảy ra chuyện gì đối với hắn đều là chuyện cực kì không mong muốn.
“Ông chủ, ngài yên tâm đi. Tại thành phố Sắc Lặc này không có người nào dám ở bên trong gây sự, ngay cả người của Sương Nguyệt Hàn Châu cũng không dám, nói chi là những người khác.”
Trần Mộ vỗ vỗ bả vai của Bagnell rồi nói: ”Cẩn thận một chút, nhớ mang theo đủ người.”
Động tác hiếm khi thấy ở ông chủ làm cho Bagnell cảm thấy có chút bất ngờ, hắn cũng không có nói gì mà chỉ vâng một tiếng mà thôi.
Tất cả mọi người ai cũng bộn bề công việc, Trần Mộ cũng không hề rảnh rỗi. Hắn mang theo Lô Tiểu Như và mấy người khác quay trở lại sơn cốc. Vừa trở lại sơn cốc thì Trần Mộ bắt đầu chú ý đến mỏ quặng Tử huỳnh.
Đây là nguồn kinh tế quan trọng nhất của bọn họ, một khi có chuyện gì xảy ra thì đó sẽ là một đả kích rất lớn đối với bọn họ.
Bất quá, các máy móc cơ khí mà Trần Mộ chế tạo sau khi trải qua mấy ngày liên tục chạy kiểm tra thì vẫn chưa xuất hiện bất cứ vấn đề gì.
Hai ngày sau, một toa xe đưa tới một vị y vụ tạp tu cùng với năm vị y tá. Nhờ vậy mà Tô Lưu Triệt Nhu vốn rất bận rộn cuối cùng cũng có cơ hội để nghỉ ngơi.
Một ông già đang híp mắt chau mày suy nghĩ, trên tay lão là bình thuốc thử màu tím đặt ở dưới ánh đèn. Khi ánh sáng của ngọn đèn đi qua thì màu tím hiện lên màu sáng đặc trưng của kim loại, nó cũng có vẻ trong suốt long lanh giống như thủy tinh, nhìn qua thì cực kì mê người.
“Phẩm chất vô cùng tốt, đạt tiêu chuẩn cấp một. Dung dịch mười phần tinh khiết, tạp chất chắc chắn ở dưới mức năm phần trăm. Lâu lắm rồi tôi chưa từng thấy qua dung dịch Tử huỳnh nào có chất lượng tốt như thế.” Ông lão không dằn được cảm khái trong lòng, sau khi nói xong thoáng nhìn qua phía Hề Bình: “Ông chủ Hề quả nhiên là có năng lực a!”
“Steinger tiên sinh quá khen rồi. So với ngài, tôi chỉ là một kẻ hậu sinh mà thôi.” Hề Bình nét mặt cung kính nói.
Hắn cũng không có khoa trương lắm, Steinger ở tại thành phố Sắc Lặc tuyệt đối là một nhân vật có thủ đoạn thông thiên.
“Ai, số hàng này ta sẽ mua. Về phương diện giá cả ông chủ Hề không cần phải lo lắng. Chất lỏng tinh chế này có chất lượng cao hơn rất nhiều so với bình thường, ta sẽ tăng giá thêm hai mươi phần trăm so với giá trên thị trường. Ta thật không dám nghĩ là ông chủ Hề lại có thể tinh chế ra được Tử huỳnh hồng. Sau này ông chủ Hề nếu như có hàng thì cứ đến thẳng đây tìm ta, ta sẽ mua tất cả. Ông chủ Hề nếu như có thời gian thì đến đây nhiều một chút, ta sẽ giới thiệu cho ngài mấy người bạn của ta. Người già như ta vốn không phải là người nhiều lời.”
Hề Bình mừng rỡ: “Cám ơn Steinger tiên sinh chỉ bảo!”