Chương 118: Một năm lâu lắm, chỉ tranh sớm chiều
Chương 118: Một năm lâu lắm, chỉ tranh sớm chiều
Lạc Thiên Thu, người Diệp gia, người Âu gia, người Mục gia, người Yến gia, bọn họ đều thấy được Tần Vấn Thiên, chỉ là trong lòng mỗi người đều có cách nghĩ bất đồng.
Tuy nói thực lực của Tần Vấn Thiên không tệ, từng đánh bại Yến Vũ Hàn, mà ở trên Quân Lâm yến, hắn tựa hồ không thể có một chỗ ngồi.
- Hắn chính là Tần Vấn Thiên.
Phương hướng Mục gia, một lão giả nhìn Mục Nhu ở bên cạnh thấp giọng hỏi, hắn xem qua chân dung của Tần Vấn Thiên.
- Ân.
Mục Nhu nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên lộ ra một tia dị sắc, bức Thần Văn họa quyển kia để cho nàng chiếm được một cái hứa hẹn của Công Dương Hoằng, sự tình này, nàng còn chưa tự mình cảm tạ Tần Vấn Thiên.
Bất quá Mục Nhu lại hơi có chút bận tâm, Quân Lâm yến lại không giống luận bàn thông thường, Sở Quốc hướng võ, ở chiến đài trọng đại nhất của Sở Quốc, mọi người đều muốn tranh đoạt thứ tự tốt, chiến đấu sẽ cực kỳ thảm liệt, thương vong là chuyện thường xảy ra, trừ khi một phương chịu thua, một phương khác mới sẽ dừng tay.
Mà chỉ cần hai chữ chịu thua không có kêu ra, có thể hạ ngoan thủ, chết ở trên Quân Lâm yến, cũng không phải việc hiếm lạ gì.
Vô luận là học viện nào, thanh niên ưu tú thế lực nào, nếu như bọn họ bởi vì bản thân không chịu thua mà chết trận, là không có lý do gì trách cứ đối thủ.
Bạch Thu Tuyết đương nhiên cũng nhìn thấy đạo thân ảnh kia, trong lòng nàng thủy chung có khúc mắc, bởi vì đối tượng nàng từng muốn từ hôn, bây giờ đang dần dần kéo ra khoảng cách với nàng, càng ngày càng xa.
- Hắn tham gia Quân Lâm yến, hẳn chỉ là góp vui a.
Bạch Thu Tuyết thầm nghĩ, tựa hồ là tự an ủi mình.
- Chỉ là phối hợp diễn mà thôi, tham gia Quân Lâm yến lần này, bị người nhục nhã, có ý nghĩa gì.
Bạch Thanh Tùng bình tĩnh nói, tựa hồ là tận lực nói cho Bạch Thu Tuyết nghe, hắn đương nhiên biết khúc mắc của Bạch Thu Tuyết, bởi vì bản thân hắn tương tự cũng có khúc mắc.
Thời khắc này ánh mắt của Giang Tú vô cùng phong duệ, Tần Vấn Thiên báo danh ở chiến đài thứ chín, mà hắn, cũng báo danh ở chiến đài này.
Ý vị này, hai người bọn họ có cơ hội đụng phải.
Nghĩ vậy trên mặt Giang Tú mang một tia cười lạnh, hi vọng thực lực của Tần Vấn Thiên lợi hại một chút, như vậy không đến mức bị đào thải quá sớm, ngay cả cơ hội gặp phải hắn cũng không có.
Thần sắc của Yến Vũ Hàn cũng rất lạnh lùng, hắn giống như Tần Vấn Thiên, cũng báo danh ở lôi đài này.
Rất nhanh, không còn ai tiếp tục lên đài, tất cả người muốn tham gia Quân Lâm yến đều đã báo danh, mỗi tòa chiến đài đều vượt qua trăm người.
Chiến đài ít nhất tự nhiên là chiến đài thứ nhất, hai người được coi trọng nhất là Lạc Thiên Thu cùng Tư Không Minh Nguyệt đều ở đó, ai dám đi làm pháo hôi, so sánh với chiến đài khác mà nói, chiến đài thứ nhất căn bản nhìn không thấy hi vọng.
Chỗ đám người Thần Binh Các, người ngồi ở trước mặt nhất cực kỳ làm người khác chú ý, đó là một nữ tử nhìn như 25 - 26 tuổi, vô cùng xinh đẹp, lộ ra một cỗ nữ nhân vị thành thục, cực kỳ mê người, nữ nhân này chính là Thần Binh Các Phó các chủ An Lưu Yên.
Lúc này An Lưu Yên cười nhẹ nhìn chín tòa chiến đài, mỉm cười nói:
- Mười tám người được xem trọng phân phối ngược lại rất đều, mỗi một chiến đài hai người, thật giống như đều có ăn ý.
- Nếu như vậy, sẽ khảo nghiệm những người khác rồi, muốn từ trong chín chiến đài đột phá vòng vây, nhất định phải vượt qua bọn họ.
Dương Trầm ở bên cạnh mỉm cười nói:
- Chiến đài thứ chín của Tần Vấn Thiên coi như yếu nhất, Kinh Thành Thập Tú sắp xếp cuối nhất Giang Tú, còn có Thất Dạ xếp thứ bảy Thất Dạ, so với chiến đài khác, chiến đài thứ chín càng dễ dàng đột phá vòng vây.
- Ngươi nhìn lầm rồi.
An Lưu Yên cười nói:
- Chính bởi vì mọi người đều cho rằng chiến đài này dễ dàng đột phá vòng vây, bởi vậy một chút người thực lực mạnh mẽ, đều báo danh ở nơi nào, thí dụ như Đế Tinh Học Viện La Thành sẽ không yếu, còn có Yến Vũ Hàn, hắn đột phá Luân Mạch cảnh bát trọng, thực lực cũng không tệ, bởi vậy ta ngược lại thấy, chiến đài thứ chín tranh đoạt sẽ thảm thiết nhất.
- Điểm ấy ta không nghĩ tới, Thần Binh Các chúng ta lý giải không nhiều, nhưng người thế lực khác, có lẽ có thể đơn giản nhìn thấu mánh khóe a.
Dương Trầm cười cười nói, mà ở thời khắc này, chỉ thấy người bên cạnh Sở Thiên Kiêu lên tiếng lần nữa:
- Mong cửu đại học viện vũ phủ phái ra đại biểu làm trọng tài.
Trong cửu đại học viện vũ phủ, phân biệt có một người đứng dậy, sau đó thân thể bọn họ ngự không, hàng lâm ở trên cửu đại chiến đài, nhận lấy danh sách, đồng thời chấp bút.
Cửu đại học viện vũ phủ, vừa vặn làm trọng tài chín chiến đài, phụ trách điểm tướng chiến đấu.
- Cuối cùng cũng bắt đầu sao.
Xung quanh Sở Vương đài, vô số người ánh mắt ngắm nhìn chín tòa chiến đài, đây là một hồi thịnh yến.
Người trên khán đài tựa hồ cũng không có quá nhiều tâm tư ở trên tiệc rượu, bọn hắn đối với môn hạ đệ tử, đều có kỳ vọng rất cao, hi vọng đệ tử có thể thu được biểu hiện tốt.
- Chiến đài thứ nhất, Lạc Thiên Thu đối chiến Hà Vũ.
- Chiến đài thứ hai, Nhị Kiếm đối chiến Bạch Minh.
- Chiến đài thứ ba, Tam Dạ đối chiến Vương Tiêu.
Lục tục có âm thanh không ngừng truyền ra, trọng tài của các đại vũ phủ học viện, tựa hồ đều có ăn ý, bọn họ hô lên tên thứ nhất, đều là cường giả hạt giống của Quân Lâm yến lần này.
Tam Kiếm Thất Dạ từ Tuyết Vân Quốc tới, bọn họ đều không có dùng tên thật báo danh, mà chỉ lấy Kiếm cùng Dạ là danh hiệu.
Ánh mắt của mọi người theo thanh âm di động, rất nhanh, ánh mắt bọn họ rơi vào trên người trọng tài của chiến đài thứ chín, Giang Tú nóng lòng muốn thử, dựa theo tám toà chiến đài trước hô lên tên thứ nhất đều là người được xem trọng, như vậy lần này hô lên tên, hẳn là hắn a.
- Chiến đài thứ chín, Giang Tú đối chiến Tần Vấn Thiên.
Thanh âm sau cùng hạ xuống, làm cho ánh mắt Giang Tú đột nhiên ngưng tụ, ánh mắt nhìn trọng tài của chiến đài thứ chín, hắn hô lên tên thứ nhất, đích thật là Giang Tú, mà người cùng hắn tiến hành trận đầu, dĩ nhiên là Tần Vấn Thiên.
- Tần... Vấn... Thiên.
Sửng sốt một lát, khóe miệng của Giang Tú hiện lên một nụ cười lạnh như băng.
Đây là trận chiến đầu tiên của Quân Lâm yến, năm nay Giang Tú hắn lần đầu tiên đứng ở trên sân khấu Quân Lâm yến, Tần Vấn Thiên cũng là lần đầu tiên.
Thần Văn Đại Sư được vô số người thừa nhận cùng với thiên tài tu hành, ở trong trận đầu quyết đấu bị người lấy thủ đoạn tàn khốc nhất trực tiếp nhất đánh bại, tin tưởng tình cảnh như thế, nhất định sẽ vô cùng thú vị.
Tần Vấn Thiên ngẩn người, đôi mắt lập loè, nhìn trọng tài của chiến đài thứ chín kia, người này không phải cố ý chứ?
Trận đầu, giao đấu trong Kinh Thành Thập Tú Giang Tú, mặc dù chỉ xếp sau cùng, nhưng dù sao cũng là một thành viên trong Kinh Thành Thập Tú, thực lực tự nhiên không thể nghi ngờ.
Đám người chung quanh cũng sửng sốt một chút, Giang Tú cùng Tần Vấn Thiên, đều như sấm bên tai, hai người đều có danh khí cực cao.
Một người là Kinh Thành Thập Tú, một người được khen là Thần Văn Đại Sư có thiên phú nhất Hoàng thành, đồng thời còn có thiên phú chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Bọn họ, ở trận đầu va chạm, chiến đài thứ chín này, nháy mắt hấp dẫn tất cả mọi người.
Thời khắc này rất nhiều người đang nghĩ, lần này Tần Vấn Thiên rất có thể coi Quân Lâm yến là một lần thí luyện, lẽ nào tràng thí luyện này cứ như vậy kết thúc? Này không khỏi có vẻ hơi buồn cười đi.
Trọng tài kia cũng rất thú vị, bất quá cũng không có ai nói thêm cái gì, dù sao Quân Lâm yến toàn bằng thực lực, trọng tài có thể tuỳ ý điểm tướng chiến đấu.
- Nhớ kỹ chú ý an toàn.
Tần Dao không có để ý mọi người nghĩ gì, chỉ thấy nàng giúp Tần Vấn Thiên sửa sang lại vạt áo, cười dặn dò, Tần Vấn Thiên thắng bại nàng không quan tâm, nhưng nhất định phải bình yên vô sự.
- Biểu hiện cho tốt, đừng để cho chúng ta thất vọng.
Nhược Hoan cười khanh khách, trận chiến đấu này, áp lực rất lớn a.
- Lão đại, xem ngươi.
Phàm Nhạc nhếch miệng cười, hiện tại Thiên Diệu Phường đối với chín vị trí đầu tranh đoạt khai ra tỉ lệ bồi còn chưa có xuất hiện tên Tần Vấn Thiên, mặc dù mở ra cũng không có ai đi mua Tần Vấn Thiên, mập mạp đang đợi, không nghĩ tới cơ hội liền xuất hiện, chỉ cần Tần Vấn Thiên chiến thắng Giang Tú, tên Tần Vấn Thiên sẽ lập tức xuất hiện ở Thiên Diệu Phường.
- Ta sẽ nỗ lực.
Tần Vấn Thiên mỉm cười đi lên chiến đài thứ chín, sau một lát, hắn liền đứng ở trên chiến đài.
Giang Tú tương tự đi lên chiến đài, xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên.
Giờ khắc này, chín tòa chiến đài, 18 vị cường giả thanh niên, đồng thời leo lên sân khấu Quân Lâm yến.
Từ giờ khắc này, Quân Lâm yến mở ra chương mới.
Mạc Khuynh Thành, Mục Nhu, Yến Vũ Hàn, Diệp gia, Âu gia, Bạch gia, Thần Binh Các, Tinh Hà Công Hội, ánh mắt của bọn họ nhìn chăm chú vào hai bóng người trên chiến đài thứ chín, Tần Vấn Thiên, sẽ ở trận chiến đầu tiên, liền đào thải sao.
Khóe miệng Giang Tú hiện lên một tia thú vị, trước đó không lâu hắn vẫn cùng Tần Vấn Thiên giao phong qua, mặc dù có chút thực lực, nhưng thời điểm chiến đấu chân chính bạo phát, Tần Vấn Thiên tuyệt đối không có một chút cơ hội.
- Tần Vấn Thiên, ở sân khấu này, dưới vạn chúng chú mục, cái gọi thiên tài như ngươi, ở vòng thứ nhất liền bị đào thải, có phải rất thú vị hay không?
Giang Tú nhàn nhạt nói.
Tần Vấn Thiên không có trả lời hắn, chỉ thấy hắn hơi ngửa đầu, ánh mắt nhìn thiên khung.
Thái Dương từ phương đông dâng lên, chậm rãi bay lên không, thẳng đến mọi người đều có thể cảm thụ hào quang của nó.
Thiếu niên từ Thiên Ung Thành đi tới, trải qua gian khổ, nhiều lần sinh tử, rốt cục đứng ở trên Quân Lâm yến của Sở Quốc, ngày này, hắn sẽ để Sở Quốc cảm thụ được hào quang của hắn.
Ngày này, hắn ở trước mặt Sở Quốc, lần nữa vì mình chính danh.
Mạc Thương từng nói cho hắn biết, một năm sau, là thời gian hắn phóng thích tia sáng.
Nhưng một năm lâu lắm, chỉ tranh sớm chiều.
Hôm nay, hắn đứng ở chỗ này, không vì cái khác, chỉ tranh số một!
Giờ khắc này, tâm thiếu niên, nóng bỏng tựa như Thái Dương!