Chương 179: Thanh Mị tiên tử
Chương 179: Thanh Mị tiên tử
Bên ngoài Yêu Châu thành vài ngàn dặm, có một sơn mạch vô biên, kéo dài qua vô số lãnh thổ quốc gia.
Trong sơn mạch này, có vô số Yêu thú ngự không mà đi, ở trên không trung gào thét.
Lúc sáng sớm, trong hư không có một Bạch Hạc ghé qua.
Trên Bạch Hạc, thiếu niên tuấn mỹ cùng với thiếu nữ thanh thuần mỹ mạo ngồi đó, chỉ thấy thiếu nữ gối đầu lên vai thiếu niên, thân thể nhẹ nhàng dựa vào thiếu niên.
Thiếu niên tuấn mỹ thì mở mắt, thân thể vẫn không nhúc nhích, phảng phất như sợ quấy nhiễu thiếu nữ.
Hai người này, tự nhiên là Tần Vấn Thiên cùng với Mạc Khuynh Thành.
Lông mi của Mạc Khuynh Thành giật giật, sau đó chậm rãi mở mắt, con ngươi như mặt nước óng ánh sáng long lanh, đầu lặng lẽ dời đi, trên mặt có đỏ ửng nhàn nhạt.
- Tỉnh rồi.
Tần Vấn Thiên nhìn gương mặt của Mạc Khuynh Thành hơi có chút tiều tụy, hắn hơi đau lòng, bọn hắn một đường tìm tới nơi này, đi không ít đường quanh co, hỏi rất nhiều người, bỏ ra hơn hai mươi ngày, tuy tốc độ của Bạch Hạc nhanh, nhưng dù sao chỉ là Yêu thú cấp bảy, tốc độ phi hành như trước có hạn.
- Ân.
Mạc Khuynh Thành khẽ gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn phía trước, trong đôi mắt hiện lên một tia dị sắc, sơn mạch vô tận, nhìn không tới cuối cùng, nếu để Hắc Ám sâm lâm ở chỗ này, chỉ sợ cũng chỉ là một khu hẻo lánh a.
Tần Vấn Thiên lấy địa đồ ra, nhìn nơi đánh dấu, lập tức giao cho Mạc Khuynh Thành nói:
- Cũng sắp tới rồi, ngươi hỗ trợ khống chế Bạch Hạc phi hành.
- Ân.
Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu, Bạch Hạc tiếp tục đi về phía trước, ở đây địa vực mênh mông, bọn hắn phi hành cả buổi, như trước không có tìm được tòa thành đánh dấu kia.
- Chẳng lẽ phương hướng sai.
Mạc Khuynh Thành cau mày, địa phương bao la như vậy, nếu như phương hướng lệch cũng là có khả năng.
- Có người.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phương xa, chỉ thấy chỗ đó có vài con Yêu thú ngự không mà đi.
Những người kia cũng nhìn thấy Bạch Hạc, Yêu thú bay tới, những người kia dần dần tới gần bên này, chứng kiến hai người đều hai mắt tỏa sáng, thiếu niên tuấn mỹ, thiếu nữ kinh diễm, để cho bọn hắn nhịn không được nhìn nhiều mấy lần.
- Các hạ là đi Yêu Thành Sơn sao?
Đối phương nhìn hai người hỏi.
- Yêu Thành Sơn.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn địa đồ, phía trên đánh dấu, đúng là ở trong Yêu Thành Sơn.
- Phải, còn xa lắm không?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
- Cũng sắp đến rồi.
Trong đó có một thanh niên không ngừng nhìn về phía Mạc Khuynh Thành, dung nhan như Mạc Khuynh Thành, ngược lại để đồng bạn bên cạnh hắn hoàn toàn động tâm.
- Chạy đi quan trọng hơn.
Chỉ thấy nữ tử ở bên cạnh cau mày, có chút mất hứng, chỉ thấy nàng mặc lam y, cao quý trang nhã, vốn cũng cực kỳ xinh đẹp, nhưng so sánh với Mạc Khuynh Thành, dĩ nhiên là ảm đạm vô quang, chứng kiến ánh mắt mấy người bên cạnh nhìn về phía Mạc Khuynh Thành, nàng tự nhiên là không vui.
- Tốt.
Vài tên thanh niên tựa hồ rất nghe nàng, Yêu thú cùng Bạch Hạc bay đi, nhưng ánh mắt thanh niên kia như trước có chút lưu luyến.
Tần Vấn Thiên cười khổ nhìn Mạc Khuynh Thành, cái gọi là hồng nhan họa thủy, nữ tử quá đẹp, tự nhiên dễ dàng bị người chú ý, cũng không biết mang Mạc Khuynh Thành đến là đúng hay sai.
- Ngươi mất hứng?
Mạc Khuynh Thành chú ý tới thần sắc của Tần Vấn Thiên, thấp giọng hỏi.
- Không thích bọn hắn nhìn chằm chằm ngươi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nhún vai:
- Bất quá con mắt sinh trưởng ở trên thân người khác, ta chỉ sợ phải thích ứng.
- Ngươi ghen.
Ánh mắt Mạc Khuynh Thành lấp lóe, Tần Vấn Thiên cũng không nói, xem như cam chịu, để cho Mạc Khuynh Thành cảm giác ngọt ngào.
- Có mang theo quần áo không.
Chỉ thấy Mạc Khuynh Thành nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ân.
Tần Vấn Thiên nhẹ gật đầu.
- Cho ta xem một chút y phục của ngươi.
Mạc Khuynh Thành nở nụ cười, Tần Vấn Thiên có chút khó hiểu, nhưng hắn như trước lấy ra mấy bộ y phục, sau đó ở dưới hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn soi mói, Mạc Khuynh Thành choàng y phục của hắn ở trên người, che đậy thân hình, thậm chí buộc tóc lên, ngược lại lộ ra có chút chẳng ra gì cả, mang theo vài phần khí khái nam nhi.
- Như vậy thế nào?
Mạc Khuynh Thành giang tay ra nói.
Tần Vấn Thiên đánh giá Mạc Khuynh Thành, tuy có vài phần khí khái nam nhi, nhưng da thịt óng ánh cùng dung nhan hoàn mỹ kia là dấu không được, bất quá như vậy sẽ không để người chú ý như trước.
Mạc Khuynh Thành hóa trang thành như vậy, cũng làm cho trong nội tâm Tần Vấn Thiên cảm động, vươn tay, lại nắm tay của Mạc Khuynh Thành
Mạc Khuynh Thành cùng Tần Vấn Thiên rốt cục thấy được Yêu Thành Sơn trên bản đồ đánh dấu, thời điểm Bạch Hạc đáp xuống trên không thành trì, chỉ thấy Mạc Khuynh Thành há to miệng, lộ ra thần sắc rung động.
Cả tòa thành chung quanh tất cả đều vây quanh sơn mạch cao ngất, bọn hắn là xuyên thẳng qua núi cao tiến đến, quan sát phía dưới, nhìn thành trì dùng cự thạch cổ xưa chồng chất lên hào hùng khí thế, giống như quỷ phủ thiên công.
Đương nhiên, từ trên không quan sát thành trì này nhìn như không lớn, cái kia chỉ là bởi vì bên ngoài sơn mạch quá mức bao la, tòa thành trì này tuyệt đối không nhỏ hơn Hoàng thành Sở quốc, bên trong sống rất nhiều người, rất khó tưởng tượng, ở chỗ sâu trong sơn mạch, vậy mà sẽ có một thành trì như vậy.
- Chúng ta đi xuống đi.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, Bạch Hạc đáp xuống Yêu Thành Sơn, tòa thành trì này trừ nhân loại ra, lại vẫn có rất nhiều Yêu thú hoạt động, những Yêu thú này không phải Võ tu nhân loại khống chế, mà là độc lai độc vãng, nhân loại cùng Yêu thú vậy mà chung sống hoà bình, không thể không nói đây là một thành trì kỳ quái, khó trách mệnh danh là Yêu Thành Sơn.
Tần Vấn Thiên lại lấy ra địa đồ, nơi đánh dấu trung ương thành trì, có một cung điện mênh mông, không biết là địa phương nào.
- Bí mật của Thương Vương không ở Đế Tinh học viện, chỉ ở Đế Tinh học viện ẩn dấu một địa đồ, nếu thật có công pháp nghịch thiên nhiều Nguyên Phủ, chờ đợi chúng ta lại sẽ là cái gì?
Trong nội tâm Tần Vấn Thiên nói nhỏ, cùng Mạc Khuynh Thành bước chậm ở trong Yêu Thành Sơn.
Giờ phút này, đại địa chấn động, chỉ thấy một Yêu thú cuồng bạo chạy như điên trên đường lớn, đám người nhao nhao tránh ra.
Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành xoay người, lập tức chứng kiến một Yêu thú xung kích đến, lực lượng cường đại chà đạp đất mặt, trên lưng nó còn có một thanh niên, nhìn phía trước nổi giận gầm lên một tiếng:
- Cút ngay.
Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành thối lui, Nhãn Ưng Sư xung kích đến, con ngươi của thanh niên kia cực kỳ lợi hại, quét Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành, nhìn thấy gương mặt của Mạc Khuynh Thành thanh tú tuyệt luân, lại mặc trường bào nam tử, không khỏi hé miệng phun hỏa diễm, hỏa diễm mãnh liệt xung kích về phía Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành, thân hình hai người nhanh chóng thối lui, chau mày.
Thanh niên tươi cười, quét nhìn Mạc Khuynh Thành nói:
- Nếu là nữ mà nói, chỉ sợ tư sắc sẽ không kém người Tiên Trì cung, có hương vị.
Nói xong, hắn liền cười lớn mà đi.
Người chung quanh nghe được thanh niên nói đều đánh giá Mạc Khuynh Thành, hoàn toàn chính xác, tuy nói nam trang, nhưng gương mặt thanh tú xinh đẹp xác thực không thể che hết.
Tần Vấn Thiên cau mày, chỉ thấy Mạc Khuynh Thành lôi kéo tay của hắn nói:
- Chúng ta đi thôi.
Mạc Khuynh Thành biết rõ đi ra bên ngoài, vẫn là ít xuất hiện làm việc, ở đây cường giả như mây, không phải loại địa phương nhỏ bé như Sở quốc, nhất định phải cẩn thận mới tốt.
- Ủy khuất ngươi rồi.
Tần Vấn Thiên thở dài nói, đều tự trách mình không có thực lực, nếu không sao có thể để cho Mạc Khuynh Thành bị ủy khuất như vậy.
- Vậy ngươi nhanh trở nên cường đại a.
Mạc Khuynh Thành không để ý cười cười, hai người tiếp tục chạy đi, thời điểm bọn hắn đi tới địa điểm địa đồ đánh dấu, phía trước có một mảnh cung điện mênh mông, bên ngoài cùng là đại môn hình vòm, phía trên có khắc ba chữ Tiên Trì cung.
Đúng là thanh niên cưỡi Yêu thú lúc trước nói, Đế Thương đánh dấu vị trí, chính là chỗ này.
- Ồ.
Một tiếng kinh hô truyền ra, chỉ thấy mấy người nhìn về phía Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành, đúng là thanh niên nam nữ mà bọn hắn lúc đến gặp được.
- Xem ra thật sự là hữu duyên, các ngươi cũng muốn đi Tiên Trì?
Thanh niên nhìn thấy Mạc Khuynh Thành ngụy trang, trong nội tâm sáng như tuyết, nhìn Tần Vấn Thiên cười nói.
- Tiên Trì cung là địa phương nào?
Tần Vấn Thiên tò mò hỏi, hắn muốn biết rõ ràng, địa đồ của Đế Thương đánh dấu, đến cùng có dụng ý gì.
- Tiên Trì cung chính là biểu tượng của Yêu Thành Sơn, ba ngàn năm trước Thanh Mị Yêu Tiên sáng chế, thời gian dần trôi qua lại để cho Yêu Thành Sơn này phát triển trở thành một thành trì, trước kia Yêu Thành Sơn bất quá là khu vực Yêu thú hoành hành mà thôi, hôm nay ngươi cũng thấy đấy, cực kỳ náo nhiệt, hơn nữa Tiên Trì cung cũng không có thiếu Tiên Tử xinh đẹp, đều cực kỳ xinh đẹp.
Thanh niên kia cười nói:
- Đương nhiên, nếu so với nàng, chỉ sợ Tiên Tử ở Tiên Trì cung cũng không bằng.
Nói xong hắn lại nhìn thoáng qua Mạc Khuynh Thành, bất quá lại rất mịt mờ.
- Ba ngàn năm trước.
Tần Vấn Thiên thì thào nói, nói như vậy, hẳn là người cùng thời đại với Thương Vương rồi, đối phương xưng là Thanh Mị Yêu Tiên, chẳng lẽ Thanh Mị là Yêu?
Không phải Tiên Trì cung chỉ lấy nữ tử sao, vì sao nhiều người tới nơi này như vậy?
Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.
- Đúng, Thanh Mị tiên tử chỉ lấy nữ tử, hơn nữa đều phải là nữ tử xinh đẹp, về phần vì sao không thu nam tử, thì phải nói đến tin đồn của nàng cùng Thương Vương năm đó, lúc trước Thương Vương bài danh thứ nhất trong ba mươi sáu Thiên Cương, nhân vật thiên kiêu như thế nào, vô số nữ tử hâm mộ, có một đoạn nhân yêu luyến xinh đẹp, cùng Yêu Châu thành Thanh Mị sinh ra tình cảm, bất quá chẳng biết tại sao, về sau Thương Vương lại từ bỏ Thanh Mị tiên tử, khiến cho Thanh Mị tiên tử vì yêu sinh hận, thậm chí nghe đồn đuổi giết qua Thương Vương, thẳng đến tin tức Thương Vương mất tích tử vong truyền ra, Thanh Mị tiên tử liền bắt đầu ẩn cư ở Yêu Thành Sơn.
Thanh niên tựa hồ rất hào hứng, chậm rãi nói, phảng phất như tận lực muốn biểu hiện một phen:
- Kẻ hèn này Yêu Châu thành Y Tướng, không biết hai vị xưng hô như thế nào.
- Tần Vấn Thiên, này là bạn gái của ta.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, cũng không có quá mức nhiệt tình, tâm tư của đối phương như thế nào hắn hiểu.
Thanh Mị tiên tử thật sự từng có liên quan với Thương Vương, như vậy cái này ý nghĩa hắn không có tìm nhầm địa phương, địa đồ Thương Vương đánh dấu, có lẽ chính là trong này không sai.