Chương 337: Một đám phế vật (2)

Chương 337: Một đám phế vật (2)

Nhưng bọn họ tình nguyện tin tưởng có một chút trận pháp kỳ lạ, có thể hoàn mỹ ẩn núp, để cho bọn họ nhìn không thấu, bằng không, nếu như đây là trận pháp Tứ giai, như vậy...

Bất quá bọn hắn nghĩ thầm hẳn là bọn họ quá lo lắng, Tam giai đến Tứ giai, ở đâu dễ đột phá như vậy, Tần Vấn Thiên mới bao lớn? Căn bản không có khả năng, không có mười năm tích lũy trầm lắng, tuyệt đối không thể.

- Thiên Tôn truyền thừa, thật đúng là lợi hại.

Bạch Lộc Du thản nhiên nói, mắt mọi người sáng lên, không sai, Tần Vấn Thiên tuyệt đối là tu luyện trận pháp lợi hại trong Thiên Tôn cổ thư, để cho bọn họ đều không thể nhìn thấu.

- Cổ Hưu, nhanh đi.

Trung niên mặt đen quét về phía Cổ Hưu, lạnh lùng nói:

- Nếu như ngươi tru diệt người này, bọn ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Sắc mặt của Cổ Hưu khó coi, nhưng như trước gật đầu, từng Khôi Lỗi xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn đi theo ở sau Khôi Lỗi, đi về phía Tần Vấn Thiên.

- Giết.

Cổ Hưu phun ra một chữ, mấy con Khôi Lỗi trùng kích ra, nhưng hắn thì đứng ở đó bất động, mặc dù trên người sát ý ác liệt, lại cực kỳ cẩn thận.

Đột nhiên, trên mặt đất có Thần Văn sáng lên, ở dưới trận pháp mê huyễn, toát ra khí thế khủng bố.

Chỉ thấy một Đại Bằng khủng bố lăng không tái hiện, trấn giết về phía Khôi Lỗi, nháy mắt chiến đến cùng nhau, ánh mắt Cổ Hưu nhìn chằm chằm Thần Văn phía trước, lực cảm ứng tràn ra, trong mắt có một đạo tinh mang.

- Thần Văn này dễ phá, Cổ Hưu ngươi còn không lên.

Trung niên mặt đen lạnh lùng nói, Cổ Hưu gật đầu, muốn phá Thần Văn phía trước đích xác không khó, cước bộ của hắn đi ra, nhưng có chút thong thả, cực kỳ cảnh giác.

Nhưng khi hắn đi ra bước thứ ba, còn chưa tiếp cận Thần Văn, dưới chân của hắn, lại có Thần Văn chi quang sáng lên, trong trận pháp này, không biết ẩn tàng bao nhiêu Thần Văn.

- Ô...ô...n...g!

Thanh âm gào thét nở rộ, sắc mặt của Cổ Hưu trắng bệch, hắn đi ở phía trên Thần Văn, dĩ nhiên không có phát hiện Thần Văn ở dưới chân.

- Phốc xuy...

Một thanh trường mâu khủng bố xuyên thấu lên, cắm ngược ở trên người Cổ Hưu, trực tiếp xuyên qua thân thể, đóng đinh Cổ Hưu ở đó, ánh mắt của hắn như trước mở to, nhìn Tần Vấn Thiên, tựa như giật giật, trong con ngươi có ý hối hận, hôm nay đến đây, hắn hà tất lắm miệng.

Chỉ thấy bàn tay của Tần Vấn Thiên huy động, tức khắc có một cỗ hỏa diễm lao ra, che ở trên người Cổ Hưu, thiêu hủy thi thể của hắn, đồng thời, Tần Vấn Thiên thu Khôi Lỗi vô chủ vào, bây giờ những Khôi Lỗi này, là của hắn rồi.

Chư vị Thần Văn Đại Sư đứng ở đó, thần sắc xanh mét, Thiên Tôn trận pháp này quá mức lợi hại, Thần Văn Tam giai kia lại che giấu hoàn mỹ như vậy, Cổ Hưu thân là Thần Văn Đại Sư Tam giai đỉnh cấp, cũng trực tiếp đạp lên tử vong.

- Tứ giai đại sư?

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm mọi người trước mắt không dám đơn giản mạo hiểm, cười lạnh nói:

- Tuổi cao, ở trên Thần Văn có chút tạo nghệ, khẩu khí lại lớn như vậy, kì thực chỉ là một đám phế vật, thật đáng buồn!

Tần Vấn Thiên mắng không chút khách khí, vũ nhục đám đại nhân vật ở trước mắt một lần, tựa hồ có ý kích thích lửa giận của những người này.

Đám người kia là ai? Trong ngày thường bọn họ vô luận đi tới đâu, đều là quý khách.

Hôm nay, bị một người còn trẻ chỉ vào mũi nhục nhã, không thể bảo là không khó chịu.

Thế nhưng bọn họ lại không có trả lời, cũng không có ai bạo nộ ra tay, vừa rồi áp bức Cổ Hưu tiến lên, là để cho Cổ Hưu đi thử dò Tần Vấn Thiên hư thực.

Cổ Hưu chết, bọn họ một chút sẽ không cảm thấy đáng tiếc, chí ít, để cho bọn họ biết, ảo trận này bây giờ bao trùm tới địa phương nào, một ảo trận cực kỳ kỳ diệu, phía dưới, giấu rất nhiều Thần Văn trí mạng, mặc dù chỉ là Tam giai, nhưng bị ẩn núp ở nơi đó cảm giác không đến, tự nhiên chưa nói tới phá giải, vô luận tạo nghệ Thần Văn của bọn họ mạnh bao nhiêu, đạp lên, giống nhau là vô cùng nguy hiểm, rất có khả năng là trí mạng.

Những người này cái nào không phải lão gia hỏa sống năm mươi hay trăm tuổi, cục diện như vậy, tự nhiên sẽ cực kỳ cẩn thận.

Người khác chết không sao cả, nhưng mệnh của bọn hắn vô cùng trân quý, quyết không thể làm chuyện không có nắm chắc, mặc dù Tần Vấn Thiên muốn chọc giận bọn họ, cũng không được.

- Thiếu niên này lệ khí thật nặng.

Tống lão khẽ vuốt râu bạc trắng, lạnh lùng nói:

- Bất quá, mặc dù ngươi có Thiên Tôn cổ thư, có thể bố trí trận pháp kỳ diệu, lẽ nào liền cho rằng có tư cách ở trước mặt chúng ta cuồng vọng?

- Vừa rồi, bọn ta đã cho ngươi cơ hội, lại không nghĩ rằng ngươi còn u mê không tỉnh, Thần Văn Sư Tứ giai tự mình ra tay bày trận khắc Thần Văn giảo sát ngươi, ngươi làm sao chịu đựng được?

Tống lão nói xong nhìn những người khác, mọi người đều mặt hàm tiếu ý.

Gừng càng già càng cay, bọn họ hà tất đi phá giải trận pháp cùng với Thần Văn của Tần Vấn Thiên, trực tiếp khắc Thần Văn công kích, tru diệt Tần Vấn Thiên, dễ dàng, không cần mạo hiểm.

- Da mặt thật dày.

Bạch Lộc Di thấy một đám Thần Văn Đại Sư Tứ giai không dám lên phá trận còn nói đường hoàng như vậy, làm người ta chế nhạo.

Càng im lặng chính là, bọn họ không dám phá trận, lại nghĩ ở ngoại vi khắc Thần Văn vây quét Tần Vấn Thiên, cách làm như thế, đơn giản là sỉ nhục, nhưng những lão gia hỏa này một chút cũng không có giác ngộ như vậy.

Đối với Bạch Lộc Di nói, những người kia trực tiếp lựa chọn không để ý.

- Lương lão, người này giết hộ vệ của ngươi, khắc Thần Văn tru diệt người này, liền do Lương lão tới đi.

Trung niên mặt đen nhìn về phía lão giả mũi cao, Lương lão nhíu mày, sau đó trung niên mặt đen lại nói:

- Ta để Khôi Lỗi hộ pháp cho ngươi.

Trung niên mặt đen này, luyện chế không ít Khôi Lỗi Tam giai đỉnh cấp, một lòng muốn luyện chế Khôi Lỗi Tứ giai, Thiên Tôn cổ thư, chính là cơ hội của hắn.

- Ta sẽ khắc trận thủ hộ cho ngươi.

Tống lão cũng nhìn Lương lão nói, Lương lão trầm ngâm khoảnh khắc, lúc này mới khẽ gật đầu.

Thời khắc này Tần Vấn Thiên cũng thấy rõ, hôm nay người tới nơi này không ít, nhưng Tứ giai đại sư, ngoại trừ Phong Cốc, có lẽ chính là ba người trước mắt, mặt khác, một vị cường giả Thiên Cương cảnh phía sau thủy chung không nói lời nào, có vài phần tiên phong đạo cốt, không biết có phải Thần Văn Đại Sư Tứ giai hay không.

Hắn và Phong Cốc là người mạnh nhất trong này, nói vậy đám người Tống lão, đối với hắn cũng có chút kiêng kỵ, một mực không để cho hắn làm gì.

Những người khác, hẳn là đệ tử, hộ vệ của bọn họ, không biết còn có Thần Văn Sư Tứ giai khác ở trong đó hay không.



Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện