Chương 602: Đan Vương Điện phong sơn
Chương 602: Đan Vương Điện phong sơn
Đôi mắt Lạc Hà càng là ngốc trệ, ngơ ngác nhìn nhân vật mạnh mẽ không ai bì nổi kia. Hắn gọi Tần Vấn Thiên, là thiếu chủ nhân của hắn.
Mà nàng vốn có cơ hội, để cho Tần Vấn Thiên trở thành vãn bối của nàng, trở thành người yêu của đệ tử của nàng.
Nhưng mà nàng không chỉ chôn vùi cơ hội như vậy, hơn nữa, còn để cho Tần Vấn Thiên, triệt để đứng ở mặt đối lập với nàng. Cảm giác như vậy, không người nào có thể hiểu được.
Một cỗ sợ hãi chi ý, bao phủ toàn bộ Đan Vương Điện.
Tần Vấn Thiên hôm nay thê thảm như vậy, không thể nghi ngờ là do Đan Vương Điện bắt đầu hết thảy. Như vậy lúc này nhân vật không ai bì nổi này xuất hiện, sẽ đối phó với Đan Vương Điện như thế nào?
Phảng phất giống như cảm nhận được hoảng sợ của bọn họ, cường giả thần bí kia ngẩng đầu nhìn về phía hư không, giống như trong mắt hắn, căn bản không có sự tồn tại của Đan Vương Điện.
Hắn khinh thường, đối với Đan Vương Điện, hắn cũng không thèm ra tay.
- Ta sẽ không giết các ngươi.
Thần bí cường giả kia mở miệng lần nữa, dường như ngay lập tức làm cho tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
- Nhưng mà, sự việc hôm nay, nếu như truyền ra ngoài dù chỉ là một chút, ta dám cam đoan, Đan Vương Điện từ nay về sau, hội phi yên diệt, triệt để xóa tên trong các thế lực ở Đại Hạ Hoàng Triều, một cách sạch sẽ!
Cường giả thần bí kia lại lên tiếng lần nữa, làm cho trái tim tất cả mọi người, vì thế mà run lên. Bọn họ đương nhiên sẽ không hoài nghi thực lực của đối phương.
- Còn mạng của các ngươi, là con đường mà hắn phải đi qua, ta sẽ không thay hắn đi hết, một quãng thời gian tiếp theo, các ngươi có lẽ sẽ phải trải qua trong dày vò. Bởi vì các ngươi, sẽ phải chờ đợi Vương Gỉa báo thù!
Thân thể người nọ tiếp tục bay lên không trung, xuất hiện ở bên trong Thiên Tượng. Ánh mắt của hắn, nhìn về phía Yêu Kiếm đang cắm ở trung tâm Đan Vương Điện.
- Yêu Kiếm, ta lưu lại ở nơi này, đợi hắn một lần nữa xuất hiện ở nơi đây, thời điểm hắn rút Yêu Kiếm lên, đó chính là, ngày hắn buông lời phán xét với Đan Vương Điện. Mà khải hoàn ca thuộc về hắn, cũng sẽ tấu vang!
Thanh âm này hạ xuống, Tinh Tượng phía trên không trung, dường như trong nháy mắt tiêu tán. Lần thứ hai ngẩng đầu nhìn về phía hư không, thân ảnh kia, cũng đã biến mất. Duy chỉ có thân ảnh không ai bì nổi kia, ở trong lòng bọn họ không thể xóa nhòa, cùng với thanh âm cuối cùng hắn lưu lại kia, thật lâu vẫn quanh quẩn ở bên trong Đan Vương Điện, quanh quẩn ở trong lòng mỗi người.
- Khi hắn một lần nữa xuất hiện ở nơi đây, thời điểm hắn rút Yêu Kiếm lên, đó chính là, ngày hắn buông lời phán xét với Đan Vương Điện. Mà khải hoàn ca thuộc về hắn, cũng sẽ tấu vang!
Đan Vương Điện, một trong những thế lực cấp độ bá chủ của Đại Hạ Vương Triều, Vương Gỉa của Vọng Châu Thành, thế lực có Thiên Tượng Cường giả trấn giữ.
Tại Đại Hạ Hoàng Triều, nơi này là thuộc về Thánh Địa luyện đan, bị vô số người triều bái. Người của Đan Vương Điện, tất cả đều cao cao tại thượng, đứng ở phía trên chín mươi chín bậc thang, là tồn tại quan sát chúng sinh.
Bọn họ, ở trong Vọng Châu Thành, thời điểm ra ngoài hành tẩu, luôn là ngẩng cao đầu. Cho tới bây giờ đều là người khác theo trên mặt đất, ngước mắt nhìn thân ảnh của bọn họ.
Nhưng mà trước mắt, thời khắc này, tất cả những người còn sống của Đan Vương Điện, đều ngẩng đầu, nhìn về phía không trung xa xa kia, nhìn Thiên Tượng đã tiêu tán kia, càng là nhìn thân ảnh bễ nghễ thiên hạ đã rời đi.
Ánh mặt trời vương vãi xuống, nhưng bọn hắn vẫn như trước cứ như vậy ngửa đầu, tựa hồ đang ngây người. Trái tim, vẫn đang nhảy lên thình thịch, hết thảy mọi chuyện vừa mới phát sinh ở Đan Vương Điện, tựa hồ rất ngắn. Nhưng đối với bọn họ mà nói, lại phảng phất như là trải qua một đời, dài đằng đẵng đủ để lưu lại một ấn ký thật sâu đậm trong nhân sinh của bọn họ.
Mặc dù là Đan Vương Điện điện chủ tồn tại, Đan Vương, thời khắc này cũng đều là tâm loạn như ma, ánh mắt không lại có thần thái sáng láng như vậy. Nhớ kỹ lúc đó hắn bước xuống từ trên đài cao, là bực nào uy nghiêm, không ai bì nổi, rất có khí khái của thiên hạ đệ nhất nhân. Mà lúc này, chân mày hắn nhíu chặt, y phục trên người đều vỡ vụn, thấm đẫm từng mảng lớn vết máu.
Đan Vương Điện tồn tại chí cao vô thượng này, hôm nay, mới biết cái gì gọi là Thiên Ngoại Hữu Thiên, Nhân Ngoại Hữu Nhân.
Tần Vấn Thiên, để lại cho mỗi người một trải nghiệm suốt đời khó quên.
Cho tới thời khắc này, những thân ảnh đứng ở phía xa xa ngắm nhìn đại điện cổ xưa này, nhưng trong lòng lại tràn ngập nghi hoặc cùng với chấn động.
Yêu Kiếm như trước vắt ngang ở đó, cắm ngược bên trong Đan Vương Điện, đến mức đại điện cao vút muốn dung nhập vào trời xanh kia, đã sớm bị Yêu Kiếm chiếm thành hai nửa.
Tòa đại điện kia đã từng là quần thể kiến trúc trải dài liên miên kia, đều bị phá hủy đến mức không chịu nổi. Thậm chí, ngay cả hòn đá trên mặt đất, cũng đều toàn bộ bị chấn động đến vỡ vụn. Ở cái nơi gọi là thanh danh hiển hách, thế lực cấp bậc bá chủ Đan Vương Điện, đã sớm không còn một chút cảm giác uy nghiêm, chỉ còn lại vẻ rách nát tàn tạ.
- Vừa mới, xảy ra chuyện gì?
Trong lòng mọi người nhảy lên liên tục, bọn họ nhìn thấy các cường giả của Đan Vương Điện, bao gồm cả Đan Vương ở bên trong, từng người một thần sắc ngốc trệ, ngơ ngác ngưỡng vọng nhìn lên không trung.
Thời gian mà Tinh Tượng bao phủ lên Đan Vương Điện, là người nào, đã từng xuất hiện ở nơi đây?
Là ai, lấy lực lượng của Tinh Tượng, phong bế toàn bộ cả một tòa đại điện khổng lồ?
- Tần Vấn Thiên đâu?
Đúng lúc này, bọn họ run sợ phát hiện, thân ảnh Tần Vấn Thiên biến thành Đại Bằng, dĩ nhiên đã biến mất! Đại Bằng tung cánh ba ngàn mét, thân thể to lớn như vậy, cho dù có chết, thi thể cũng chắc chắn còn ở, chắc chắn không có khả năng hư không tiêu thất.
- Ngay cả cánh cửa là cấm địa trong vách núi kia, hình như cũng đã bị phá hủy. Mà Mạc Khuynh Thành, nàng làm sao rồi?
Trong lòng mọi người, có vô tận nghi hoặc, nhưng không ai, có thể giải thích nghi hoặc này cho bọn họ.
- Tiền bối.
Lúc này, các cường giả của Hoa gia cũng xuất hiện ở bên trong Đan Vương Điện, hơi hơi khom khom người trước mặt Đan Vương.
Người này, chính là Đan Vương, bọn họ tự nhiên phải cung kính.
Vậy mà lúc này, bọn họ chỉ thấy Đan Vương nhàn nhạt quay đầu lại, tùy ý liếc mắt nhìn bọn họ một cái. Thần sắc lộ ra trong con ngươi, hồn nhiên không có nửa điểm thần thái vui vẻ, giống như là một lão nhân đã tuổi xế chiều, gần đất xa trời. Hơn nữa, con mắt hơi đảo qua, còn mang theo hàn ý.
- Xin hỏi tiền bối, đây là, thế nào?
Có người mở miệng hỏi.
- Cút!
Một tiếng quát lớn, thần sắc trên mặt người kia nháy mắt trắng bệch, chỉ thấy bàn tay Đan Vương vung lên. Trong nháy mắt, một cỗ hỏa diễm đáng sợ xuất hiện trên người đối phương. Trong mắt Đan Vương bộc phát ra hàn quang lạnh lùng, để cho hắn cảm thấy một trận hít thở không thông.
- Tiền bối.
Tất cả những người của Hoa gia thần sắc đều khẽ biến, không biết làm sao bọn họ lại làm cho Đan Vương tiền bối tức giận?
- Từ hôm nay trở đi, Đan Vương Điện cần tập thể bế quan chỉnh đốn, đoạn tuyệt toàn bộ quan hệ với bên ngoài. Bất luận kẻ nào, cũng không được bước chân lên Đan Vương Điện, thời gian, không kỳ hạn.
Thanh âm Đan Vương lạnh lẽo, mở miệng nói.
- Bây giờ, trong thời gian một nén nhang, toàn bộ rời đi!
Tiếng nói này vừa dứt, Đan Vương vung tay lên, tức khắc có một cơn gió lớn thổi qua, áp lực khiến cho người ta hít thở không thông đột nhiên hạ xuống.
Hoa gia, Vương gia cùng với Trích Tinh Phủ, những người đến từ thế lực cấp độ bá chủ đều là thần sắc khó coi, đầy bụng nghi vấn. Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, khiến cho Đan Vương lại hạ mệnh lệnh như vậy xuống.
Đan Vương Điện, tập thể bế quan, đoạn tuyệt quan hệ với ngoại giới, thời gian, không kỳ hạn.