Chương 610: Thực lực nghiền ép
Tàn Dạ giết ra, đao khí ngang dọc, uy thế kinh người.
Dương Anh Vân cười khanh khách, mông lớn uốn một cái, thân hình dời đi, tay nhỏ thò ra tóm tới trường đao, muốn tay không đoạt dao sắc.
Tàn Dạ hừ một tiếng, xoay trường đao một cái, lưỡi dao hướng xuống dưới, đâm về phía Dương Anh Vân.
- Thực sự là nam tử thô lỗ không rõ phong tình, nữ nhân là dùng để yêu, ở trên giường ngươi muốn dằn vặt thế nào cũng được, chỉ sợ ngươi không đủ lực, nhưng mà ở thời điểm động thủ, vẫn phải ôn nhu một chút!
Thân hình của Dương Anh Vân vọt qua, không ngần ngại cảnh xuân bại lộ chút nào.
Này làm cho Chư Toàn Nhi, Tần Liên Nguyệt và Hà Lan Vận mắc cỡ đỏ mặt, càng nổi giận đùng đùng, tại sao có thể có nữ nhân không biết xấu hổ như vậy?
Quả thực là xấu hổ!
Có điều, Dương Anh Vân rất mạnh.
Nàng đúng là Sinh Hoa Cảnh đỉnh cao, sức chiến đấu đạt đến mười hai tinh, không coi là thiên tài quá mạnh mẽ, nhưng đã rất mạnh, dù sao sức chiến đấu của Tàn Dạ cũng chỉ có bảy tinh, đây là hoàn toàn nghiền ép.
Nhưng thực lực của Dương Vân Anh cũng chỉ mạnh hơn Hồ Khánh Phương hai tinh, lại dám giết tới như thế, hiển nhiên còn có chỗ dựa khác.
- Ồ!
Hồ Khánh Phương không khỏi kỳ quái, tại sao Tàn Dạ biến yếu như vậy? Phải biết trước đó hắn đánh với Tàn Dạ, nhưng mà nhiều lần chịu thiệt, mới sẽ từ bỏ rút lui.
Nếu như Tàn Dạ chỉ có loại sức chiến đấu này, hắn sao cần chật vật mà chạy?
- Ta đến trợ giúp ngươi!
Tần Liên Nguyệt vung kiếm giết ra, liên thủ với Tàn Dạ, hợp lực đại chiến với Dương Vân Anh.
Chỉ là, tuy thiên tư của Tần Liên Nguyệt siêu phàm, nhưng cảnh giới còn thấp, chỉ là Sinh Hoa tầng bốn, sức chiến đấu mười tinh, hai người liên thủ cũng không lấp đầy được chênh lệch với Dương Vân Anh, vẫn rơi vào hạ phong.
Đám người Cừu Tử Phi nhất thời có ý nghĩ đào tẩu, nếu như Tần Liên Nguyệt và Tàn Dạ không địch lại, lưu lại chiến đấu tự nhiên chỉ có một con đường chết.
Lăng Hàn mở ra Diệt Long Tinh Thần Tiễn, vô hình tiễn bắn tới Dương Vân Anh.
Tiễn khí vô hình, tuy uy lực thua kém rất nhiều, nhưng thắng ở bí mật, dùng để hại người là không thể tốt hơn.
- A!
Dương Anh Vân quả nhiên trúng chiêu, đầu gối trúng một mũi tên, thân hình lảo đảo, suýt chút nữa ngã chổng vó.
Tàn Dạ và Tần Liên Nguyệt nhân cơ hội phản kích, áp chế Dương Anh Vân, trong khoảng thời gian ngắn đại chiếm thượng phong.
Dương Anh Vân muốn phản kích, nhưng đầu gối trúng tên, làm cho nàng chỉ có thể không ngừng gào thét.
- Lại tới nữa rồi!
Hồ Khánh Phương thầm nói, hắn chính là bại như vậy.
Đến tột cùng đối phương dùng thủ đoạn gì?
Dương Anh Thi ở trong lồng ngực của Hồ Khánh Phương thò đầu ra, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái, nàng cảm ứng được một tia nguyên lực gợn sóng, nhưng lóe lên liền biến mất, ngay cả nàng cũng không cách nào xác định.
- Muội muội, có cần tỷ tỷ giúp ngươi một tay hay không?
Nàng cười khanh khách nói.
- Được!
Dương Anh Vân bay vọt trở lại trên xe ngựa, Tần Liên Nguyệt và Tàn Dạ còn muốn truy kích, đã thấy Dương Anh Thi vỗ ra một chưởng, từng mạch văn mở rộng, hóa thành hào quang óng ánh.
Tàn Dạ và Tần Liên Nguyệt đều kinh hãi đến biến sắc, vội vã bắn người lui nhanh.
- Linh… Linh Anh Cảnh!
Hai người run giọng nói, thân thể đều run run.
Chuyện này làm sao chơi, Linh Anh Cảnh đối phó Sinh Hoa Cảnh chính là nghiền ép tuyệt đối, đừng nói bọn họ một cái là Sinh Hoa cấp thấp, một cái là Sinh Hoa cấp trung, coi như toàn bộ là Sinh Hoa đỉnh cao cũng vô dụng.
Chẳng trách Hồ Khánh Phương dám giết trở về, hóa ra là có một cường giả Linh Anh Cảnh!
Xong, lần này làm sao bây giờ?
- Ha ha ha ha!
Hồ Khánh Phương cười to.
- Không nghĩ tới đi, nửa năm trước Anh Thi Phân đà chủ tiến vào Linh Anh Cảnh, trấn áp mấy người các ngươi tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Tất cả mọi người hoảng hốt, có một vị cường giả Linh Anh Cảnh trấn tràng, bọn họ đừng nói trở mình, ngay cả thoát thân cũng khó khăn!
- Khanh khách…
Dương Anh Thi đi xuống xe ngựa, mông chập chờn, đảo qua trên người vài tên nam tử nói.
- Ta thích nhất loại tiểu tử tinh tráng này, không chỉ nhiệt tình, hơn nữa dương khí đủ, đại bổ nha!
- Tỷ tỷ, ngươi không thể một người độc hưởng!
Dương Anh Vân vội vàng nói.
Đùng!
Hồ Khánh Phương đánh cái mông lớn của nàng một cái, cười dâm đãng nói:
- Bản thiếu còn cho ngươi ăn không no sao?
- Thiếu Tông chủ chỉ có một bảo bối, nhưng chúng ta là hai tỷ muội đấy! Lại nói, không phải Thiếu Tông chủ còn muốn 'chăm sóc' Tần cô nương sao?
Dương Anh Vân không chút xấu hổ, ngược lại uốn éo mông lớn, bắt đầu chơi mị thuật.
- Muội muội, ngươi hút nguyên dương của những nam nhân này, sẽ có 50% tỉ lệ thành công xung kích Linh Anh Cảnh!
Dương Anh Thi quay đầu lại nói.
Dương Anh Vân đại hỉ nói:
- Vậy đa tạ tỷ tỷ!
Dương Anh Thi gật đầu, lại cười duyên khanh khách nói:
- Mấy vị soái ca, có muốn cùng tỷ muội chúng ta trải qua đêm xuân hay không? Chúng ta chắc chắn để mấy vị hưởng hết nhân gian diễm phúc!
Bọn người Cừu Tử Phi biến sắc, đối phương muốn hái dương bổ âm a! Lấy thủ đoạn của Phong Nguyệt Tông, lọt vào trong tay bọn họ, bất luận nam nữ, nhất định sẽ bị lấy sạch nguyên khí mà chết!
- Ồ, còn có một tiểu nha đầu, hì hì, Thiếu Tông chủ, có muốn giữ lại cho ngài hay không?
Dương Anh Thi nhìn về phía Hổ Nữu, quay đầu lại hỏi Hồ Khánh Phương.
- Giết!
Hồ Khánh Phương phất phất tay, hiện tại hắn chỉ muốn điên loan đảo phượng với Tần Liên Nguyệt. Tuy thiên hạ mỹ nữ vô số, nhưng sợ nhất chính là so sánh, so sánh với Tần Liên Nguyệt, bất kể là Hà Lan Vận, hay tỷ muội Dương Anh Thi đều ảm đạm phai mờ, kém quá xa.
Hổ Nữu giận tím mặt, lại muốn giết người đáng yêu như nàng?
Nàng từ trong lồng ngực của Lăng Hàn nhảy ra, chỉ vào Dương Anh Thi nói:
- Lão thái bà, Nữu muốn giết ngươi!
Nàng suy nghĩ một chút, quay đầu lại hỏi.
- Nữu có thể làm thịt nàng không?
- Có thể.
Lăng Hàn gật gù, sát tính của Hổ Nữu nặng, đời này xem ra là sửa không xong, như vậy chỉ có thể hảo hảo dẫn dắt, để nàng chỉ giết người đáng chết.
- Khanh khách khanh khách!
Dương Anh Thi cười như nhánh hoa run rẩy, còn có sự tình gì buồn cười hơn chuyện này sao, một tiểu nha đầu bảy tám tuổi lại còn nói muốn làm thịt mình, làm cho nàng cảm giác như đang nghe một chuyện cười vậy.
- Nữu trước tiên nóng người.
Hổ Nữu giơ tay phách chân, dáng dấp rất chăm chú.
Mọi người muốn cười lại không cười nổi, bọn họ đang đối mặt tuyệt cảnh nha.
- Ta đến kiềm chế bọn họ, các ngươi đi trước đi!
Tần Liên Nguyệt quyết định thật nhanh, trận tai hoạ này là nàng liên lụy mọi người, bởi vậy lúc này nàng cũng muốn một người gánh lấy.
- Đi đi!
Năm người Cừu Tử Phi vội vàng nói, tuy bọn họ cũng không nỡ tuyệt sắc giai nhân như Tần Liên Nguyệt, nhưng so với mình bị lấy sạch Nguyên Dương mà chết, này vẫn là để cho mỹ nhân đi chết a.
- Đi được sao?
Dương Anh Thi cười lạnh nói, Linh Anh Cảnh ra tay, há là một Sinh Hoa Cảnh cấp trung có thể chặn được?
Tần Liên Nguyệt giơ kiếm gác lên cổ của mình nói:
- Nếu ngươi dám tiến lên một bước, ta liền tự sát!
- Anh Thi đà chủ!
Hồ Khánh Phương vội vàng kêu lên, mục tiêu của hắn là Tần Liên Nguyệt, nếu như mỹ nhân chết, chẳng phải hắn làm không công một hồi sao.
Dương Anh Thi hừ một tiếng, dừng lại bất động, nhưng miệng cười lạnh nói:
- Thực sự là một đám nam nhi tốt, lại muốn một nữ tử liều mình cứu giúp, quá có tiền đồ!
Năm người Cừu Tử Phi đều im lặng không lên tiếng, nhưng trong lòng thầm nói chờ ngày sau tu vi đại thành, sẽ trở lại báo đại thù này.
- Nữu làm nóng người xong rồi, xú lão thái bà, xem quyền!
Hổ Nữu rạo rực, giơ quả đấm nhỏ lên.
- Xem tuyệt chiêu của Nữu, Nữu Chi Thăng Long Quyền, một quyền giết chết!
Vèo, nàng phi thân mà ra.
---------------