Chương 1103: Lao tù
Ở đây giao chiến với nhân hình sát khí thật không có một chút ý nghĩa, đánh với Yêu thú còn có thể thu hoạch linh nhục, đây chính là vật đại bổ, nhưng sát khí có cái gì chứ? Cái rắm!
Vậy đánh là gì?
Lăng Hàn một đường bão táp, gặp phải nhân hình sát khí hắn có thể tránh thì tránh, không thể tránh liền một kiếm chém vụn đối phương, lúc sát khí trọng tố liền nhân cơ hội đi qua.
Nhưng càng thâm nhập, sát khí lại càng cường liệt, càng về sau, nhân hình sát khí cao mười trượng cũng có, ngay cả Lăng Hàn cũng không có lực lượng đánh một trận, chỉ có thể lẫn thật xa.
Nhân hình sát khí như vậy, cường độ thần hồn có thể sánh bằng Nhật Nguyệt Cảnh, Lăng Hàn thật không đủ xem.
Phía trước, xuất hiện một ngọn núi.
Ừ?
Lăng Hàn lập tức lắc đầu, cũng không phải núi, mà là một tế đàn! Bất quá bởi vì cao lớn, mới có thể vừa nhìn tưởng lầm là núi.
Tế đàn này thực rất cao, chừng nghìn trượng, toàn thân là một trùy hình ba mặt, do từng tảng đá còn lớn hơn phòng ốc xây thành, toàn thân màu đỏ, ở dưới màn đêm nhìn tới, giống như một con cự thú phủ phục.
Vì sao hắn sẽ cho rằng đây là tế đàn?
Bởi vì hắn nghe thấy được mùi máu tươi mãnh liệt, cũng không phải giết mấy nghìn mấy vạn sinh linh, mà là chí ít trăm vạn trở lên. Thậm chí, tảng đá cấu thành tế đàn cũng không phải hồng sắc, mà là bị tiên huyết nhuộm thành màu đỏ.
Ở bên cạnh tế đàn, còn thi thể chồng chất như núi, mặc dù không có cao như tế đàn, nhưng rộng chừng trăm dặm, trăm vạn chỉ là đoán chừng, ít nhất phải lên thập bội.
Trụ Thiên Hoàng Triều, đến tột cùng muốn làm gì?
Ầm! Ầm! Ầm!
Chí ít mười mấy con nhân hình sát khí to lớn vây quanh lại đây, Lăng Hàn vội vã trốn vào trong Hắc Tháp, sau đó theo kình phong mà động, vừa vặn là, lại tung bay về phía tế đàn.
Hắn nhìn thấy, xa xa đang có một đội xe ngựa lái tới.
Đội xe ngựa này... là xe chở tù nhân nhân!
Mỗi một xe đều lớn kinh người, có thậm chí cao tới mấy trượng, giam giữ các loại Yêu thú mạnh mẽ. Yêu thú này ở trong xe rít gào, có còn phát ra thần thức rít gào, nguyền rủa.
Không chỉ là Yêu thú mạnh mẽ, còn có dã thú phổ thông, thậm chí còn có nhân loại, đều bị coi như gia súc, vận chuyển về phía tế đàn đi.
Đây là muốn huyết tế sao?
Xe ngựa một đường lại đây, tự nhiên cũng gặp phải nhân hình sát khí công kích, mà khi nhân hình sát khí vọt tới, chỉ thấy trên xe ngựa có từng đạo từng đạo thần văn phát sáng, đan dệt thành hào quang óng ánh, oành oành oành, đẩy toàn bộ nhưng nhân hình sát khí kia trở lại.
Đây là tác phẩm của Tinh Thần cảnh.
Lăng Hàn thầm nói, có chút nhân hình sát khí hầu như đạt đến Nhật Nguyệt Cảnh đỉnh cao, nhưng ăn một đòn liền tan nát, cấp độ thần văn kia phải đạt đến Tinh Thần cảnh.
Hắn nhìn thật cẩn thận, trên xe ngựa dán một lá bùa, đúng là lá bùa kia phát sáng, hình thành thần văn.
Xe ngựa một đường đi tới, nhân hình sát khí căn bản không thể ngăn trở.
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, phát lên một ý nghĩ lớn mật, đột nhiên từ trong Hắc Tháp xuất hiện, vù, trên người hắn lập tức đan dệt ma khí, che đậy hoàn toàn thân hình của hắn.
Hiện tại bất luận người nào nhìn thấy cũng đừng hòng nhận ra hắn, mà ngày sau gặp lại cũng không thể liên hệ tới.
Xèo xèo xèo, mấy cái lên xuống, Lăng Hàn liền đuổi theo xe chở tù nhân nhân, trực tiếp nhào tới.
- Muốn chết!
Trên xe ngựa, một tên phu xe lạnh lùng nói, ngay cả ý tứ ra tay cũng không có.
Phía trên xe có dán pháp chỉ của Tinh Thần cảnh, không phải một tên Sơn Hà Cảnh có khả năng tiếp cận?
Tuy tên Sơn Hà Cảnh này quả thật có chút quỷ dị, cả người bao phủ trong hắc khí, toả ra một loại tà ác không tên, nhưng ở trước mặt pháp chỉ của Tinh Thần cảnh, vậy là cái rắm gì, sẽ bị lực lượng của pháp chỉ chấn thành mảnh vỡ.
Hả?
Phu xe sững sờ, hắn rõ ràng nhìn thấy người kia đánh tới, sao đột nhiên không còn bóng dáng!
Chẳng lẽ bị chấn thành cặn bả, ngay cả một khối huyết nhục cũng không còn?
Hắn có chút buồn bực, nơi này sát khí trùng thiên, bị chấn thành thịt vụn, cùng sát khí xen lẫn, xác thực khó có thể phân rõ được.
- Đại Thiết Đầu, có tình huống thế nào sao?
Phía sau có một chiếc xe ngựa đi lên, có người lớn tiếng hỏi.
- Vừa nãy ta nhìn thấy một bóng đen lao tới xe của ngươi.
- Không có chuyện gì, một võ giả Sơn Hà Cảnh, khả năng là cá lọt lưới, đã bị pháp chỉ của bệ hạ chấn thành cặn bã!
Phu xe được gọi là Đại Thiết Đầu hồi đáp.
- Ha ha, tặc tử kia là muốn hủy xe chở tù nhân, thả những tù phạm này ra gây hỗn loạn sao? Thực sự là quá ngây thơ, có pháp chỉ của bệ hạ, bất luận người nào đến cũng vô dụng!
Phu xe phía sau cười to nói.
- Đúng vậy.
Đại Thiết Đầu gật đầu, một lần nữa cho xe đi tới, không để trong lòng chuyện vừa nãy nữa.
Lăng Hàn lẳng lặng ngồi ngay ngắn, trong nháy mắt hắn nhào tới xe ngựa liền tiến vào Hắc Tháp, vừa vặn rơi xuống trong xe ngựa, Hắc Tháp "vạn pháp bất xâm", đương nhiên sẽ không bị thần quang của pháp chỉ cản trở.
Trong chiếc xe ngựa này có mười mấy tù phạm, tất cả đều là Yêu thú Sơn Hà Cảnh, có mãnh hổ bốn mắt, có ngưu đầu thân rắn, có cự dương màu vàng, nhưng đều bị bí thuật áp súc thân thể, to nhỏ gần như dã thú bình thường.
Tu vi của bọn chúng đều bị hạn chế, tuy trong cơ thể nắm giữ lực lượng to lớn, nhưng không cách nào vận chuyển ra, không ai không toát ra phẫn nộ cùng tuyệt vọng.
Đến cảnh giới này, trí tuệ của Yêu thú đã không khác nhân loại, bọn nó tự nhiên cũng biết nơi này là một tế đàn, mà bọn chúng là tế phẩm.
Điều này làm cho bọn chúng phẫn nộ, để bọn chúng rít gào, nhưng một lúc sau liền ngừng lại.
Tuyệt vọng.
Xe ngựa chậm rãi lái vào trong tế đàn.
Ở dưới đáy có một con đường, đủ để những xe ngựa này ung dung thông qua, rộng rãi đến có chút kinh người.
Hoàn cảnh chung quanh trở nên âm u, trong đường nối có cây đuốc, nhưng không đủ ánh sáng, làm cho hoàn cảnh trở nên ngột ngạt mà lại âm u.
Đường nối rất nhanh thì đến cuối, phía trước rộng rãi sáng sủa.
Bên trong tế đàn này trống rỗng, ba mặt ngăn ra từng gian lao tù, một đường khúc chiết, từ dưới đáy kéo dài tới đỉnh chóp, từng tầng từng tầng lít nha lít nhít. Đại đa số nhà tù giam giữ người hoặc Yêu thú, có chút nhà tù thì trống không.
Dưới đáy tế đàn bị đào rỗng, độ sâu không biết bao nhiêu, bởi vì bị máu tươi lấp kín.
Coi như ở trong Hắc Tháp, Lăng Hàn phảng phất cũng có thể nghe được mùi máu tanh nồng nặc, dù cho dưới đáy tế đàn không có đào sâu lắm, nhưng chỉ nhìn diện tích, liền biết máu tươi nhiều vô số kể.
---------------