Chương 1172: Cửa ải cuối cùng
Vù, phía sau Loạn Tinh nữ hoàng hiện ra bốn viên Tinh Thần, tỏa ra khí tức Viễn cổ Hồng Hoang.
- Không sai, không sai, Nhật Nguyệt Cảnh cùng Sơn Hà Cảnh đều tu luyện tới mức độ hoàn mỹ, tuy chưa tu ra viên Tinh Thần thứ năm, nhưng lực lượng đã đạt đến Cửu Tinh!
Thanh âm của Vô Địch Chí Thánh vang lên, không che đậy ca ngợi.
Lăng Hàn ngơ ngác, thiên phú của vị nữ hoàng này lại yêu nghiệt như thế?
Không phải nói, ngay cả thiên tài Ngũ Tinh cũng chỉ là tồn tại ở trong truyền thuyết sao, nhưng lực lượng của vị nữ hoàng này không ngờ đạt đến Cửu Tinh, vậy lực chiến đấu của nàng chí ít cũng Cửu Tinh, thậm chí còn hơn.
Có điều, muốn vượt qua đại cảnh giới tác chiến, vậy cần lực lượng mười tinh, mà không phải lực chiến đấu mười tinh, bởi vậy nàng còn không thể ngang hàng Hằng Hà cảnh, chí ít hiện tại không được.
Có hi vọng, bởi vì nàng hoàn toàn có thể tu ra một ngôi sao, tu luyện Tinh Thần cảnh tới mức độ hoàn mỹ.
- Có điều rất kỳ quái, tuy bản tôn cảm ứng được ngươi nắm giữ tòa Sơn Hà cùng Nhật Nguyệt thứ năm, nhưng lực lượng của ngươi lại không có cường đại như bản tôn tưởng tượng!
Thanh âm của Vô Địch Chí Thánh lại vang lên.
- Bản tôn thiết lập tòa tháp này thử thách, chỉ cần lực lượng đạt đến tám tinh liền có thể ung dung thông qua, nhưng ngươi rõ ràng có lực lượng chín tinh, nhưng qua cửa thứ tám cũng có chút miễn cưỡng, không biết vì sao a.
Vô Địch Chí Thánh có vẻ rất hiếu kỳ, ngay cả cường giả như hắn cũng như vậy, có thể thấy được trên người Loạn Tinh nữ hoàng tất nhiên cất giấu bí mật kinh người.
Ngẫm lại cũng đúng, Loạn Tinh nữ hoàng ở trăm vạn năm trước đột nhiên quật khởi, thành lập Loạn Tinh Hoàng Triều, chiếm một phần ba cương vực của Hợp Ninh Tinh, trở thành một trong tam đại bá chủ. Nhưng trước đó, vị nữ hoàng này thật giống như đột nhiên xuất hiện, đột nhiên quật khởi, không có ai biết lai lịch của nàng.
Sau lưng cấp tốc quật khởi như thế, khẳng định ẩn giấu một bí mật lớn.
Loạn Tinh nữ hoàng không đáp, cho dù đối mặt cường giả như Vô Địch Chí Thánh, nàng cũng không có thu lại khí phách, nàng chỉ vận chuyển Tinh Thần lực, tay trắng ấn nhẹ, từng đạo từng đạo thần văn đan dệt, nhưng đếm một chút, chỉ có hơn bốn ngàn.
Hơn bốn ngàn thần văn chỉ có thể nói rất mạnh, nhưng cách cực hạn của Tinh Thần cảnh là 9,999 đạo thần văn vẫn có chênh lệch cực lớn, đây quả thật là xa xa không có đạt đến lực lượng chín tinh.
Vô Địch Chí Thánh nhìn lầm, kỳ thực Loạn Tinh nữ hoàng không có đạt đến lực lượng chín tinh sao? Nhưng này sao có khả năng, tuy người ta rất có khả năng là "Tiện Thánh", nhưng ngay cả chút nhãn lực ấy cũng không có, vậy tìm khối đậu hũ đâm chết đi.
Hiển nhiên Loạn Tinh nữ hoàng đang vận chuyển đại chiêu, cả người nàng có hỗn độn khí sôi trào, áo choàng phía sau không gió mà bay, tóc đen múa lên, anh tư hiên ngang, lại tràn ngập phong tình quyến rũ.
Trên đời này, e cũng chỉ có nàng mới có thể kết hợp hai loại khí chất bất đồng kia hoàn mỹ đến như vậy.
Trong con ngươi của Nữ hoàng, có hình ảnh diệt thế hiện lên, đáng tiếc, bị hỗn độn khí che lấp, Lăng Hàn không nhìn thấy, nhưng Vô Địch Chí Thánh hiển nhiên có thể, hắn hơi run run nói:
- Ồ, sao bản tôn đột nhiên có chút ấn tượng nhỉ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không nhớ ra được từng thấy ở nơi nào.
Lăng Hàn kinh ngạc, cường giả đều sẽ không có tật xấu trí nhớ kém, bởi vì thần hồn mạnh mẽ, trí nhớ tự nhiên kinh người, nhưng Vô Địch Chí Thánh lại còn nói trong khoảng thời gian ngắn không nhớ ra được, vậy phải là sự tình lâu cỡ nào?
Lẽ nào là ký ức thời thơ ấu của hắn, bằng không một khi tu luyện thành công, ký ức tuyệt đối không thể xuất hiện mơ hồ.
Ầm!
Loạn Tinh nữ hoàng ra tay, tay ngọc đánh ra, phảng phất như chư thiên tan vỡ, cho dù ở trong không gian bịt kín, nhưng trên đỉnh thật giống như xuất hiện một cái hố đen, muốn nuốt chửng tất cả.
Quá mạnh mẽ, cái này chính là lực lượng trên tám tinh sao?
Oành, “đánh ta” bị oanh sập, nhưng không có bị đánh bay.
- Ha ha, lực lực rất mạnh! Không tệ!
Vô Địch Chí Thánh khen, sau đó nhìn Lăng Hàn nói.
- Tiểu tử, còn ngươi.
Lăng Hàn phiền muộn, một cái là đánh người, một cái khác là bị người đánh, đây là cảm thụ hoàn toàn khác nhau a.
Hắn thở dài, đi tới trước mặt “ta đánh ngươi”.
Đến đây đi, hiện tại ca vẫn không có tu cảnh giới đến hoàn mỹ, ta nhịn.
Tượng đá lập tức ra tay, oành oành oành mà quất Lăng Hàn.
Lần này, lực công kích của tượng đá càng mạnh hơn, Lăng Hàn tự nhiên chỉ có che chở khuôn mặt anh tuấn, bị đối phương cuồng đánh.
Hắn có chút xấu hổ thành giận, dù sao không giống tầng thứ tám, bây giờ còn có một vị nữ hoàng đại nhân ở bên cạnh nhìn.
Có điều, Loạn Tinh nữ hoàng không có lộ ra vẻ coi thường.
Có thể chịu đòn như vậy, là người nào cũng có thể làm được sao?
Nhưng... cái này cũng không thể tiêu sát ý của nàng.
Cát chảy trôi hết, “ta đánh ngươi” ngừng tay, không nhúc nhích, phảng phất chỉ là một tượng đá phổ thông.
- Khen thưởng đâu, mau chóng để chúng ta rời đi!
Loạn Tinh nữ hoàng thúc giục, nàng tự nhiên không phải ham muốn khen thưởng, mà muốn rời nơi này, sau đó có thể giết Lăng Hàn.
Lăng Hàn vội cười nói:
- Không vội không vội, không bằng mọi người cùng nhau uống chút trà nói chuyện phiếm đi?
- Ha ha ha ha!
Vô Địch Chí Thánh cười to.
- Rất tốt rất tốt, một cái nắm giữ sức tấn công mạnh nhất, một cái nắm giữ lực phòng ngự mạnh nhất, đúng là đối tượng bản tôn hy vọng.
- Đối tượng hi vọng?
Lăng Hàn lẩm bẩm, sau đó cất cao giọng nói.
- Này này này, không cần nói lời khiến người ta hiểu lầm này.
- Khà khà khà, khà khà khà!
Vô Địch Chí Thánh cười to.
- Này, ngươi rốt cuộc có ý gì?
Lăng Hàn hỏi.
Vô Địch Chí Thánh cười một trận mới nói:
- Tiếp đó, chính là bản tôn khen thưởng cho các ngươi!
Hắn dừng một chút, tựa hồ đang chờ Lăng Hàn và Loạn Tinh nữ hoàng truy hỏi, nhưng để hắn phiền muộn chính là, hai người này đều không có để ý đến hắn.
Đệt!
Vô Địch Chí Thánh tự chuốc nhục nhã, chỉ phải nói:
- Bản tôn muốn thu hài tử của các ngươi làm đồ đệ, bồi dưỡng hắn trở thành người mạnh nhất thiên hạ!
Phốc!
Lăng Hàn nhất thời phun ra ngoài, não ngươi tàn sao.
Vô Địch Chí Thánh trở nên hưng phấn nói:
- Công kích mạnh nhất cùng phòng ngự mạnh nhất kết hợp, sinh ra đời sau nhất định có thể gồm cả hai ưu điểm lớn, làm đệ tử của bản tôn là không thể thích hợp hơn.
- Này này này, ngươi đừng có tự biên tự diễn như vậy, đây căn bản là chuyện không thể nào!
Lăng Hàn lắc đầu.
---------------