Chương 1328: Tạ Đông Lai
Thử nghĩ một chút, hai người thực lực tương đương, đánh cho lưỡng bại câu thương, đều nằm chờ chết, nhưng một phương đến cái dục hỏa trùng sinh, lập tức khôi phục lại trạng thái tốt nhất, vậy người khác chẳng phải là chỉ có thể khóc?
Chẳng trách Tiên Hoàng là Tiên Thú đỉnh cấp nhất, chỉ nhìn năng lực này liền đủ để vô số cường giả sợ hãi, trước khi ra tay phải ước lượng một chút, có phải là có thể đối kháng đối thủ "ca luân chiến" không.
Đáng tiếc, hiện tại chỉ có một phần trăm xác suất, cần phải biết rằng, đây là bí pháp cao cấp nhất, chủ yếu nhất của Tiên Hoàng tộc, có thể làm cho Lăng Hàn ở Nhật Nguyệt Cảnh nắm giữ một bộ phận, đây là sự tình kinh người cỡ nào?
Lăng Hàn cũng không rời Hắc Tháp, mà cắn một viên Cuồng Dã Huyết Linh Đan, ở dưới Luân Hồi Thụ luyện hóa.
Sau ba ngày, tu vi của hắn đạt đến tiểu cực vị đỉnh cao, lại dùng một hai tháng vững chắc cảnh giới, liền có thể xung kích trung cực vị.
Đương nhiên, một hai tháng này là ở dưới Luân Hồi Thụ tìm hiểu, bằng không không có hai mươi, ba mươi năm tích lũy, làm sao có thể chạm tới bình phong cảnh giới?
Lăng Hàn tạm thời không có đi đột phá, vì bán đấu giá sắp bắt đầu rồi.
Hắn cũng rất lâu không có đi ra ngoài, dự định đi ra ngoài một chút, một bên khác, lão nhân sâm cùng con thỏ cũng không chịu được cô quạnh ở trong Hắc Tháp, nhất định phải đi ra ngoài hóng mát một chút, giải sầu, quan trọng nhất chính là, một cái muốn đi ăn trộm linh dược, một cái khác... aii đám nữ nhân trong Lang Nha Thành phải cẩn thận một chút rồi.
Cũng còn tốt, đây là Vân Đính Tinh, yêu thú, Ngũ Hành Chi Linh đều cùng loài người ở chung hòa thuận, bằng không bọn họ ra cửa phỏng chừng cũng đừng nghĩ trở về.
Lăng Hàn đi tới một tửu lâu, hắn muốn biết gần đây có đại sự gì phát sinh hay không, mà ở trong tửu lâu tìm hiểu tin tức tự nhiên là nhanh nhất, rất nhiều người đều thích bát quái, khoe khoang tư liệu mình biết được.
Hắn bình tĩnh lắng nghe, rất nhanh, hắn liền được rất nhiều tư liệu.
Có mấy người là đang nổ, nói mình chém bao nhiêu bao nhiêu cường giả của Minh Giới, nhưng chỉ cần nhìn hắn chỉ là Sơn Hà Cảnh, liền biết thuyết pháp như vậy vô căn cứ đến cỡ nào.
Có mấy người thì đang nói buổi đấu giá lần này, mà khối Giới Linh Thạch kia cũng bị nói thành lớn như đầu trâu, thực sự là lời đồn bay lên.
Còn có chút người thì nói đến thiên kiêu hội của hai giới.
- Các ngươi có nghe nói không, sắp đến thiên kiêu hội của hai giới rồi.
- Đó là đương nhiên, có thể tham gia thiên kiêu hội của hai giới, đều là tuấn kiệt, thiên tài siêu cấp mấy vạn năm mới có thể ra một cái.
- Đâu chỉ mấy vạn năm, chí ít mấy trăm ngàn năm!
- Đúng rồi, lần này là vào Sơn Hà Lâm, hay Nhật Nguyệt Cốc?
- Ta nhớ lần trước là Nhật Nguyệt Cốc, lần này hẳn là Sơn Hà Lâm.
- Kỳ thực Sơn Hà Lâm mới công bình nhất, chân chính có thể thấy được chênh lệch của các thiên tài.
- Không chắc! Có mấy người ở Sơn Hà Cảnh tu đến hoàn mỹ, nhưng ở Nhật Nguyệt Cảnh không hẳn cũng có thể như vậy.
Mọi người càng nói càng kích động, suýt chút nữa đánh nhau.
Lăng Hàn mờ mịt, có điều bàn bên cạnh hắn vừa vặn là một già một trẻ phối chế, tên hậu bối cũng không hiểu như Lăng Hàn, nên lão giả liền ở một bên giải thích.
- Sơn Hà Lâm cùng Nhật Nguyệt Cốc đều là bí địa trong chiến trường hai giới, cực kỳ quái lạ, mặc kệ cảnh giới của ngươi là gì, dù cho là Thánh Nhân cũng được, tiến vào Sơn Hà Lâm, tu vi sẽ bị suy yếu đến Sơn Hà Cảnh, mà vào Nhật Nguyệt Cốc, tu vi sẽ bị hạn chế ở Nhật Nguyệt Cảnh.
Lúc này Lăng Hàn mới chợt hiểu, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lần này nếu khai chiến ở Sơn Hà Lâm, vậy hắn tu luyện Sơn Hà Cảnh tới cực cảnh đỉnh cao, mỗi cảnh giới trước cũng đồng dạng đạt đến hoàn mỹ, đánh nhau cùng cấp, hắn sẽ không thua bất cứ người nào.
Ngược lại, nếu như khai chiến ở Nhật Nguyệt Cốc, hắn vẫn không có đạt đến Nhật Nguyệt cực cảnh, đối đầu người tu ra cực cảnh đương nhiên phải bị thiệt thòi, thậm chí không phải đối thủ.
Đương nhiên, còn có ba năm, hắn còn có thể tiếp tục tăng cao tu vi, nhưng muốn đạt đến cực cảnh đỉnh cao, rất khó, rất khó.
- Sẽ có địa phương cổ quái như thế, hẳn là hai thế giới xung đột tạo thành. Mặc ngươi là Thánh Nhân thì đã làm sao, ở vùng thế giới này tu luyện, liền sẽ bị vùng thế giới này hạn chế.
Lăng Hàn thầm nói.
- Này này này, các ngươi có nghe nói một việc lớn không? Một nam tử đột nhiên hét lớn, trong miệng hắn đang hỏi người khác có nghe nói không, nhưng nhìn vẻ mặt của hắn dương dương tự đắc, như là đang nói, các ngươi cũng không biết đi, ta có tin tức độc nhất đây này!
- Tin tức gì?
Rất nhiều người đều hỏi.
Nam tử này mặc trang phục màu đen, tóc dài tết lên, lồng ngực nửa trần, có một loại khí tức dũng mãnh. Thấy ánh mắt của mọi người đều nhìn chăm chú vào mình, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy hư vinh, bưng bát rượu lên uống từng ngụm lớn.
- Ngay ở ngày hôm trước, một con cháu của Tạ đại tướng quân tới Tử Nguyệt Quân đoàn, muốn mang đi một người, kết quả bị đuổi ra khỏi cửa, mặt cũng suýt chút nữa bị đánh sưng lên.
- Cái gì!
Không ít người đều bật cười:
- Người này là điên rồi sao, lại dám chạy đến Tử Nguyệt Quân đoàn đòi người, không biết Tử Nguyệt Thần Nữ bao che khuyết điểm nhất sao?
Trong lòng Lăng Hàn giật mình, con cháu của Tạ đại tướng quân? Này tất nhiên là Tạ Đông Lai, hắn biết Thiên Phượng Thần Nữ chạy tới chiến trường hai giới, hơn nữa còn ở trong Tử Nguyệt Quân?
Chờ chút, coi như là Tạ đại tướng quân cũng không thể đưa tay đến chiến trường hai giới. Tuy trong thiên hạ không có bí mật vĩnh viễn, nhưng không thể nhanh như vậy liền để Tạ Đông Lai tìm được Thiên Phượng Thần Nữ.
Trừ khi... Có người mật báo!
Lăng Hàn lập tức nghĩ đến Chu Lệ Vân, nàng là bạn thân của Thiên Phượng Thần Nữ, hẳn biết một ít chuyện của Thiên Phượng Thần Nữ, kể cả chuyện tại sao nàng lại tới chiến trường hai giới.
Hừ!
Lăng Hàn không nhịn được động sát ý, ngươi cái này không phải đẩy người vào hố lửa sao?
Người ở mấy bàn bên cạnh đều không nhịn được rùng mình, sát ý của Lăng Hàn thật đáng sợ, càng nắm giữ một tia Thiên uy, để bọn họ đều hoảng sợ từ đáy lòng, không ai không dồn dập đứng dậy tính tiền, không dám đợi tiếp nữa.
Có điều, những người khác không có bị ảnh hưởng, vẫn còn đang bàn luận trên trời dưới biển.
- Vị con cháu của Tạ gia kia là ai?
Có người không nhịn được hỏi.
- Khà khà!
Nam tử kia cười nói.
- Tạ Đông Lai!
- Cái gì, là Tạ Đông Lai, kia là nhân vật rất được trọng thị ở Tạ gia a!