Chương 1940: Phân rõ giới hạn
Chỉ có hai người các nàng, những người khác không có vinh hạnh đặc biệt như vậy. Bất quá mọi người cũng hiểu rõ, là nam nhân chắc chắn sẽ có một ít truy cầu, hơn nữa Nữ hoàng và Nhu yêu nữ quả thực có mị lực kinh người.
Những người khác cũng liên tục cáo từ, chỉ cảm thấy nơi này chính là một thùng thuốc nổ, tùy thời sẽ nổ tung. Đợi ở nơi này quả thực quá không an toàn.
- Tiểu hàn tử, có phong thái của Cẩu gia, nhạn qua phải bị nhổ lông, giao thủ với mỹ nữ dù sao cũng phải chiếm chút tiện nghi. Tiểu đệ như ngươi Cẩu gia nhận.
Đại Hắc Cẩu dùng bốn chân chạy tới, lại khiến cho người Phó gia sợ hãi, liên tục lùi về phía sau.
Đầu Đại Hắc Cẩu này quả thực là tai tinh, ai gặp vào người đó sẽ không may.
Không thấy sao? Lăng Hàn chỉ bị nó vẫy tay một cái là lập tức kết thù với thế lực Tiên vương hay sao?
Phó Cao Vân này thảm rồi.
Còn không phải sao?
Hắn là một trong bốn người thừa kế của Phó gia, có xu thế đứng đầu là vì có hai vị đan sư ủng hộ. Mà phần ủng hộ này tới từ Lăng Hàn. Nhưng bây giờ Lăng Hàn đắc tội với người thừa kế của thế lực Tiên vương, Phó Cao Vân còn dám không phủi sạch quan hệ với Lăng Hàn hay sao?
Không phủi sạch quan hệ? Tốt, như vậy đại lão trong gia tộc sẽ thu hồi địa vị người thừa kế của hắn. Nếu không, không phải là thị uy với thế lực Tiên vương hay sao?
Tất cả đều là bởi vì Đại Hắc Cẩu này phất phất chân, nói vài lời, hoàn toàn chôn vùi Phó Cao Vân. Ngươi thử nói xem, đầu Đại Hắc Cẩu này có phải là tai tinh hay không?
Ngay cả đám người Trình Chung cũng vậy, vẻ mặt lập lòe, bọn hắn đang suy nghĩ xem có nên phân rõ giới hạn với Phó Cao Vân nếu như Phó Cao Vân không phủi sạch quan hệ với Lăng Hàn hay không.
Lăng Hàn im lặng, Đại Hắc Cẩu trước sau chỉ là cái miệng đê tiện. Nhưng mà lần này đối tượng nó mở miệng lại quá cường đại, lập tức khiến cho hắn bị cô lập. Ánh mắt mỗi một người nhìn về phía hắn đều hận không thể giữ khoảng cách xa vạn dặm với hắn.
- Lăng huynh đệ...
Phó Cao Vân mở miệng.
Lăng Hàn khoát khoát tay, ý bảo hắn không cần nói tiếp.
- Ta sẽ không làm liên lụy tới Cao huynh, cáo từ.
Hắn không nói hai lời, mang theo Nữ hoàng và Thiên Phượng thần nữ rời chiến hạm, phiêu nhiên đáp xuống.
Hắn cũng coi như là bằng hữu một hồi với Phó Cao Vân, hắn không thể làm liên lụy tới bằng hữu. Mỗi người một việc, đều phải tự chịu trách nhiệm. Ai bảo hắn bị đầu Đại Hắc Cẩu này chơi xỏ chứ?
Phó Cao Vân thở dài trong lòng, hắn phải lấy đại cục làm trọng. Hiện tại chỉ có thể nói một tiếng có lỗi với Lăng Hàn. Đợi sau khi mưa gió qua đi rồi lại nói tiếp. Thế nhưng chính hắn cũng biết, đắc tội với người thừa kế của thế lực Tiên vương, nào có dễ dàng thoát thân như vậy?
Đừng nói là thế lực Tiên vương, ngay cả hắn nếu như bị người ta làm nhục như vậy, gia tộc sẽ khống chế người nọ. Chờ hắn đủ cường đại, lại tự tay báo thù này lại.
Hắn chỉ có thể âm thầm hi vọng, sau khi Lăng Hàn tiến vào Tiềm long bí cảnh có thể lợi dụng cơ hội này chạy thoát.
Khá tốt, may mà hắn đã sớm giao Huyết Long giáp cho Lăng Hàn.
- Tiểu hàn tử... Đợi Cẩu gia a.
Đại Hắc Cẩu ở phía sau gọi, một đường đuổi theo.
- Tiểu Hắc, ngươi có phải là tai tinh chuyển thế hay không? Sao mỗi lần ở gần ngươi đều không có chuyện gì tốt vậy?
Lăng Hàn thở dài.
- Ai nói?
Đại Hắc Cẩu ra vẻ giận dữ, bất mãn nói.
- Ngươi không nên vu oan cho bổn tọa, nếu không bổn tọa sẽ cắn nát mông ngươi. Lại nói, mông của nữ oa kia cũng không tệ, vừa trắng vừa mềm, xúc cảm có lẽ vô cùng tốt nha.
- Ngươi thực sự là chó sao?
Lăng Hàn im lặng.
- Tiểu tử, ngươi có thể mắng cẩu gia nhưng không được làm nhục cẩu gia.
Đại Hắc Cẩu vỗ ngực.
- Không thể giả được, thuần chủng tới mức không thể thuần chủng hơn.
Nữ hoàng thì lạnh lùng nhìn Đại Hắc Cẩu, bởi vì đầu Đại Hắc Cẩu ngu xuẩn này mà làm cho Lăng Hàn không thể theo đuổi Cửu chuyển mị thể kia, làm cho nàng vô cùng khó chịu. khá tốt, may mà Tiềm Long bí cảnh sắp mở ra, ở nơi đó có thể gặp được Nhu yêu nữ một lần nữa.
Bằng không thì bá vương ngạnh thương cung, dùng tính cách không quan tâm tới người trong thiên hạ của Nữ hoàng, suy nghĩ như vậy cũng không có một chút áp lực nào.
Ba người Lăng Hàn tìm nơi ở lại trong hoang nguyên, dù sao cũng có hắc tháp.
Mấy ngày sau lại có chiến hạm tới, Lăng Hàn lập tức nhìn thấy chiến hạm có tiêu chí của Thái Âm giáo.
Bắc Huyền Minh nhất định cũng tới, hắn ta mới là Nhị Trảm, có lẽ còn có Thánh tử khác nữa.
Lăng Hàn vuốt vuốt cằm, dù sao đã đắc tội với Tử Hà Băng Vân, hơn nữa lại phân rõ giới hạn với Phó Cao Vân. Vậy sau khi hắn tiến vào Tiềm Long bí cảnh cũng nên thống khoái đại náo một trận a.
Cái gì mà Thánh tử Thánh nữ, người thừa kế. Một khi ta thấy khó chịu sẽ tiêu diệt tất cả.
Đám người này cho rằng hắn là tiểu nhân vật có thể tùy ý bắt nạt sao?
Oanh.
Trong tiếng nổ cực lớn, sương mù trên hoang nguyên chấn động, tạo thành lộ cái lối đi.
Tiềm Long bí cảnh rốt cuộc cũng mở ra.
Tiềm Long bí cảnh rốt cuộc cũng mở ra.
Ba ngàn vạn năm một lần, mỗi khi tới thời điểm này trong bí cảnh sẽ có một ngọn núi lửa phun trào, bắn ra một lượng lớn Huyết Long thạch, đồng thời ngăn chặn khí tức cuồng bạo trong bí cảnh, khiến cho người ta có thể tiến vào.
Bởi vậy động tĩnh vô cùng lớn, cách xa vạn dặm cũng có thể cảm ứng được, huống chi là đám người Lăng Hàn ở ngay gần đó.
Trên chiến hạm, từng đạo thân ảnh bay xuống, rơi về phía bí cảnh. Trên thân đại bộ phận người đều mặc khải giáp màu đỏ thẫm, rất ít người ăn mặc như bình thường.
Những chiếc khải giáp màu đỏ này chính là Huyết Long giáp, nếu như không mặc thì không có cách nào còn sống trong Tiềm Long bí cảnh. Những người ăn mặc bình thường kia nhất định đã mặc Huyết Long giáp vào bên trong thân thể.
Không mặc? Muốn chết sao?
- Ồ? Huyết Long giáp của ta đâu?
Có người đột nhiên kinh hô, quả thực cực kỳ bi thảm.
- Ở chỗ Cẩu gia. Cẩu gia mượn trước, về sau trả lại.
Đại Hắc Cẩu bắn ra, lần này cuối cùng nó cũng thay đổi trang phục trước kia, không còn mặc nội y nữa, mà mặc vào một kiện khải giáp.
Bởi vì khải giáp này thiết kế theo thân thể nhân loại cho nên Đại Hắc Cẩu mặc vào đương nhiên chẳng ra một cái gì cả. Cũng chỉ có thể đứng thẳng người lên. Chỉ là, tuy rằng nó chỉ dùng hai chân sau nhưng tốc độ chạy trốn vẫn nhanh tới kinh người.