Chương 2302: Người nói bậy, chết
- Nhưng còn có ba người kia vì sao không có động tĩnh gì cả?
- Đã một ngàn năm, chắc cũng sắp tới tận cùng rồi.
- Bọn họ khẳng định không biết lượng sức, muốn dẫn động Âm Hồn Ngọc vượt qua tiêu chuẩn của mình, kết quả không có khả năng thành công.
- Đúng thế, cho rằng thiên tài hơn người có thể dẫn động Âm Hồn Ngọc vượt cấp sao? Đúng là ngây thơ, người chọn ngọc, ngọc cũng cũng chọn người.
Những người tiểu nhân không ngừng châm chọc, ba người Lăng Hàn thật sự dùng thời gian vượt qua ngàn năm cho nên người khác không nói gì hơn. Chỉ sợ ba người này đã đổi mục tiêu, bằng không sẽ phí công.
Một ngàn năm trăm năm, hai ngàn năm!
- Tại sao ba người bọn họ không thành công
- Đúng vậy, dường như thiên tài là có thể dẫn động Âm Hồn Ngọc sao?
- Hắc hắc, chẳng lẽ các ngươi không biết sao, có rất nhiều thiên tài kinh tài tuyệt diễm lúc ban đầu nhưng ta thấy ba người này không được.
- Hiện tại chúng ta không bằng bọn chúng, chờ chung ta đạt tới Thiên Hồn, thậm chí rảo bước tiến lên Tiên Phủ thì ba người này vẫn là Dương Hồn, chúng ta có thể một tay trấn áp bọn chúng.
Những người kia càng ngày càng không kiêng nể gì cả, chỉ có đồ ngu mới có thể suốt mấy ngàn năm không có thu hoạch, người bình thường khẳng định trong ngàn năm đã đạt được Âm Hồn Ngọc.
- Hai nữ nhân kia rất không tệ, chờ ta trở thành Thiên Hồn... Hắc hắc hắc!
- Ha ha ha!
- Hì hì hi!
Bọn chúng đã làm thấp ba người Lăng Hàn, thậm chí ánh mắt đã sinh ra ý niệm sai lệch với Nữ Hoàng, Hổ Nữu, dùng ánh mắt tà ác đánh giá bọn họ.
Ba! Ba! Ba! Ba!
Bóng người bay tán loạn như rơm rạ, chỉ thấy Nhu Yêu Nữ xuất hiện, ánh mắt mang theo sát khí đáng sợ. Vừa rồi là nàng ra tay đánh bay đám người miệng lưỡi dâm tiện.
- Ngươi...
Những người bị đánh bay bò dậy, dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Nhu Yêu Nữ, có xu thế liên thủ tấn công
Nhu Yêu Nữ cười nói tự nhiên:
- Các vị, đi vào trong đầm nước tắm rửa được chứ?
Lời này vũ mị tận xương, làm đám người này tim đập chân run.
Sắc mặt đám người này chống cự nhưng sau đó lại biến thành vẻ mặt mờ mịt, sau đó cùng tiến vào đầm nước.
Ngọc đầm này là nơi nào?
Hàn khí thấu xương, đó là quy tắc thủy hệ chí cao, tương đương với một vị Tiên Vương, ngay cả Thăng Nguyên Cảnh cũng không dám chạm vào đầm nước. Trong Phân Hồn Cảnh, Dương Hồn chỉ có thể đi tới phạm vi ba mươi trượng, đế giả cũng chỉ tới gần mười trượng.
Những người khác đứng cách năm mươi trượng là không tồi rồi.
Đám người này không có kẻ nào là vương giả, tự nhiên là đám thế hệ bình thường, sau khi đi về phía trước không bao lâu, toàn thân bọn chúng sinh ra băng sương, nước mũi chảy xuống nhưng vừa chảy ra đã biến thành băng.
Sắc mặt mỗi người trắng như tờ giấy, đây là cái lạnh giết người.
Không bao lâu đã có người dừng bước, cũng dừng lại vĩnh viễn, hắn hóa thành một bức băng điêu, nếu như không có ai đi qua, sẽ đứng đó ngàn vạn năm dùng cảnh cáo người đến sau.
Nếu không có đủ thực lực, ngàn vạn không nên vọng tưởng tiếp cận ngọc đầm.
Có kẻ thứ nhất sẽ có kẻ thứ hai, thứ ba, càng ngày càng nhiều người hóa thành băng điêu.
- Yêu, yêu nữ!
Những người khác vô cùng hoảng hốt.
Nếu như những người này bị Nhu Yêu Nữ ném vào thủy đàm mà chết cóng, như vậy bọn họ chỉ cảm khái chiến lực Nhu Yêu Nữ quá mạnh, dù sao nàng cũng là hoàng giả, hơn nữa còn là thiên kiêu trong hoàng giả, có được năng lực như vậy cũng không kỳ lạ.
Nàng chỉ cười nói tự nhiên, những người này biết rõ phía trước là tử địa vẫn vui vẻ đi tới, đây là năng lực đáng sợ cỡ nào?
Nếu như nàng muốn chính mình giết người yêu, con cái, phụ mẫu, bằng hữu thì mình cũng chấp hành sao? Sau khi thanh tỉnh sẽ thống khổ cỡ nào?
Yêu nữ thật đáng sợ, thật khủng khiếp!
Nhu Yêu Nữ nhìn qua đám người, nàng không nói gì nhưng ý tứ đã biểu đạt rõ ràng.
Ai dám nói bậy về người Lăng gia chúng ta, chết!
Bá đạo?
Chính là bá đạo, dù thế nào, không phục cứ đánh là được.
Nàng vừa lập uy, tất cả mọi người đã trung thực hơn rất nhiều, đừng nói vương giả, cho dù là hoàng giả cũng không phải đối thủ của Nhu Yêu Nữ—— hiện tại nàng đã tiến vào Âm Hồn, chiến lực có thể quét ngang Địa Hồn, cũng có thể miễn cưỡng đấu với mấy Thiên Hồn.
Ba ngàn năm, bốn ngàn năm, năm ngàn năm!
XÍU...UU!, XÍU...UU!
Hai đạo hào quang cùng một thời gian bay ra khỏi đầm nước, đó là hai khối Âm Hồn Thạch, phân biệt bay về phía Nữ Hoàng và Hổ Nữu.
Ông, ông.
Lúc Âm Hồn Ngọc chạm vào trán của hai nàng, tốc độ của chúng hơi chậm lại, sau đó trực tiếp tiến vào trong đầu với tốc độ kinh người.
Thân thể Nữ Hoàng và Hổ Nữu run rẩy, thân thể mềm mại bắt đầu sáng lên như thân thể quang minh, ký hiệu đại đạo bộc phát, hào quang chói mắt, hơn nữa các nàng có dung nhan tuyệt thế, người chung quanh bị hấp dẫn không nhỏ.
Mọi người rất thích nhìn các nàng, càng hiếu kỳ các nàng dẫn động Âm Hồn Ngọc thế nào.
Dựa theo chiều sâu của Âm Hồn Ngọc khác nhau, chúng bị phân thành mười đẳng cấp, nói như vậy, Âm Hồn Ngọc ngoài ngũ tinh là phạm vi của vương giả.
- Các nàng đều là đế giả đỉnh cấp, cho dù mấy lần trước không thành công, hiện tại lui một bước vẫn có thể thu được Âm Hồn Ngọc trân quý.
- Ta đoán là cửu tinh.
- Ân, thập tinh là không thể nào, cửu tinh đến bát tinh.
- Bát tinh, dù sao đã qua năm ngàn năm, khẳng định các nàng lui nhiều lần, không có khả năng đạt được cửu tinh.
Tất cả mọi người hiếu kỳ, cũng không xem trọng hai nàng.
Bọn họ cũng không biết, hai nữ cùng giống Lăng Hàn, đều là người truy cầu hoàn mỹ, đương nhiên phải tìm được Âm Hồn Ngọc trong phạm vi cực hạn của các nàng.
Đúng vậy, các nàng dùng năm ngàn năm dẫn động cùng một khối Âm Hồn Ngọc, trời không phụ lòng người, các nàng thành công.
Hai nữ cũng không nhúc nhích, lúc này rót phân hồn vào Âm Hồn Ngọc, luyện hóa thành phân hồn thứ hai của các nàng.
Quá trình này rất nhanh, các nàng chỉ cần ba ngày là hoàn thành, các nàng lại ngưng tụ phân thân thứ hai, thiên kiếp giáng xuống đánh vào đỉnh đầu của các nàng.
Thiên kiếp như có mắt, tuyệt đối không có chuyện đánh không trúng, thiên kiếp của hai nữ vô cùng kinh người, lôi đình quét qua núi đá, lôi đình quy tắc vô cùng đáng sợ có thể làm đế giả hương gân động cốt, thậm chí có thể tiêu diệt đế giả.
Cho nên mọi người hoảng sợ bỏ chạy ra xa, cách hai nữ càng xa càng tốt.
Cũng may hai nữ cũng không muốn quấy nhiễu Lăng Hàn, đều rời khỏi sơn cốc mới độ kiếp, nếu không sẽ có rất nhiều người không thể tránh được.
Nửa ngày sau thiên kiếp biến mất, hai nữ đều thành công tấn cấp Âm Hồn.