Chương 2820: Ta tên Lý Tứ (2)
Đây là tự nhiên, coi như là Đế Tinh tầng ba thì đã làm sao, hắn là Tiên Vương tầng năm, dưới áp chế của hai cảnh giới, thực lực chênh lệch lớn tột đỉnh.
Tiên Vương chín tầng, một bước một thiên địa, đây là nói lung tung sao?
Còn nữa, hắn tốt xấu gì cũng là Đế giả, so với Đế Tinh cũng chỉ chênh lệch một cấp độ tiến hóa mà thôi.
Yên Thu Vân kinh ngạc, không nghĩ tới Lăng Hàn lại mạnh như vậy.
Trước đó, Lăng Hàn cho nàng ấn tượng đầu tiên thực quá kém, một bộ dáng dấp bại hoại, hoàn toàn không để ý được, nhưng hiện tại hắn thậm chí là một vị Đế Tinh, tự nhiên nằm ngoài dự liệu của nàng.
- Thu Vân tiên tử, không cần để ý tới loại tiểu nhân vật này, xin mời!
Các thanh niên Tiên Vương chen chúc ở bên người nàng dồn dập khuyên nhủ.
Yên Thu Vân gật gù, đây chính là Vũ Viện đệ nhất thiên hạ, đừng nói Đế Tinh, ngay cả yêu nghiệt tiến hóa lũy thừa đạt đến mười một, mười hai cũng có, cần đặc biệt để ý sao?
Chỉ có Trần Tử Vũ mới phát hiện bị lừa, muốn đi tìm Lăng Hàn, lại bị Yên Thu Vân tóm chăm chú, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đi xa.
- Huynh đệ, đụng vào cái đinh a?
Thời điểm Lăng Hàn trở lại vị trí, chỉ thấy có vài người trẻ tuổi đi tới, nữ có nam có, không ai không mang theo vẻ trào phúng.
- Ha ha, kia là Thu Vân tiên tử, không phải ngươi có thể trèo cao?
- Phải, đừng tưởng mình là Đế Tinh liền có thể mắt cao hơn đầu! Chỉ là khóa này, số lượng Đế Tinh liền lấy ngàn tính, ngươi cũng không tính là cái gì.
Đây là một mỹ nữ, mang theo khẩu khí chua xót nói.
Trước nàng đã từng chủ động đến gần Lăng Hàn, lại bị Lăng Hàn nhàn nhạt từ chối, bởi vậy trong lòng tự nhiên khó chịu, hiện tại có cơ hội, không nhân cơ hội trào phúng một hồi sao được?
- Ha ha ha ha!
Những người này đều nở nụ cười.
Bọn họ không bằng Lăng Hàn, không thể lấy tu vi tầng ba đánh đuổi cường giả tầng bốn, hiện tại thấy Lăng Hàn ăn quả đắng, cái này lại thành nguồn vui vẻ của bọn họ.
Lăng Hàn lắc đầu, cái này là người nào a? Coi như là Đế giả cũng không đến nỗi nông cạn như thế chứ?
Hắn lại không biết, những người này đều là người địa phương của Viêm Sương Vị Diện, vốn xem thường người ngoại lai, nam chính là đố kị, nữ chính là oán khí, thêm đến cùng một chỗ, biểu hiện của bọn họ liền vô cùng xấu xí.
Lăng Hàn phẩy phẩy tay:
- Đi xa một chút, đừng phát ra mùi tanh hôi ảnh hưởng ta dùng cơm.
Cái thứ này!
Mấy nam nữ trẻ tuổi kia đều tức giận, nhưng bọn họ không phải Tiên Vương tầng ba chính là tầng hai, đánh làm sao có khả năng là đối thủ của Lăng Hàn, tự nhiên không dám tức giận.
- Ha ha, tiệc rượu này kỳ thực chính là ra mắt đại hội, ta chờ xem ngươi cô đơn một mình ời rời đi.
Có người trào phúng như vậy.
- Phải, nếu còn có người để ý hắn, ta ăn cái bàn này.
- Ta ăn cái ghế!
Bọn họ cố ý nói như vậy, tăng mạnh cường độ trào phúng.
Đúng lúc này, cửa lần thứ hai bắt đầu gây rối.
- Loạn Tinh, Loạn Tinh nữ thần đến rồi!
Câu nói này ra miệng, nhất thời, toàn bộ người trên quảng trường đều tựa như điên rồi, dâng tới cửa, tranh giành cực kỳ kịch liệt.
- Loạn Tinh nữ thần!
Mấy nam nữ trẻ tuổi kia cũng hai mắt phát sáng, mị lực của nữ hoàng là nam nữ thông sát.
Trong lòng Lăng Hàn cũng hơi động, hắn quá lâu không có thấy thê tử rồi.
Nơi này đều là Tiên Vương, nhưng mỗi Tiên Vương hiện tại đều tựa như điên rồi, tranh nhau chen lấn về một phương hướng.
Trước Yên Thu Vân được “chúng tinh củng nguyệt”, nhưng hiện tại bên người vắng ngắt, ngoại trừ Trần Tử Vũ, cũng chỉ có hai Tiên Vương áo lam, áo xanh, nhưng trên mặt bọn họ cũng có vẻ do dự, có phải là cũng nên nghênh đón hay không.
Sắc mặt của Yên Thu Vân có chút khó coi, nàng từ trước đến giờ tự phụ tuyệt lệ, thiên hạ không người nào có thể so sánh, hơn nữa ở vị diện của nàng, vẻ đẹp của nàng cũng xác thực đứng đầu một thời đại.
Nhưng đến nơi này, nàng chỉ có thể xếp thứ tư, hơn nữa là Bách Hoa Phổ khóa này, phóng tới chính bảng, nàng thậm chí ngay cả một trăm vị trí đầu cũng không thể đi vào.
Nhưng Nữ Hoàng thì sao?
Người ta không chỉ là hoa khôi của Bách Hoa Phổ khóa này, dù phóng tới chính bảng cũng là số một số hai, so sánh như thế, há có thể không làm nàng đố kị?
Chỉ thấy đoàn người lại phun trào về phía trong, bởi vì Nữ Hoàng đã đi vào, hào quang của nàng dù bị mọi người vây quanh cũng không cách nào che lấp, mỗi người đều lộ ra vẻ ý loạn tình mê, vì mị lực của nữ hoàng mà say sưa.
Phải biết, những người này đều là Tiên Vương a!
- Nếu như ta có thể đứng ở cạnh nữ thần là tốt rồi.
- Ta chỉ cần ở khoảng cách gần liếc nhìn nàng một cái liền được.
- Nếu như nữ thần có thể nói với ta một câu, ta lập tức chết cũng đáng giá.
Bên cạnh Lăng Hàn, mấy nam nữ trẻ tuổi kia đều nói.
Mị lực của thê tử thật to lớn.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, nhanh chân mà đi, đi về phía Nữ Hoàng.
Chỉ có Nữ Hoàng, không nhìn thấy Hổ Nữu cùng Nhu yêu nữ.
- Này, chen cái gì chứ?
Phía trước có người chặn đường, bị Lăng Hàn dễ dàng đánh văng ra, nhưng người ta có thể không vui, thật vất vả mới đẩy tới nơi này, ngươi đây là làm gì, không biết cái gì gọi là đến trước đến sau sao?
Lăng Hàn không để ý tới, tiếp tục đi, khí tức kinh khủng rung động, không ai có thể chống đỡ được hắn, không ai không dồn dập tránh đường.
Bởi vậy, hắn lập tức bị lộ ra.
Yên Thu Vân nhìn ở trong mắt, không khỏi càng thêm đố kị.
Mặc dù nàng đối với Lăng Hàn một điểm cảm giác cũng không có, nhưng người mới vừa rồi còn đang “theo đuổi” mình, hiện tại vượt mọi chông gai đi lấy lòng một nữ nhân khác, hơn nữa còn là đại địch của nàng, làm cho nàng cực kỳ khó chịu.
- Cái gia hỏa thối này vẫn đúng là muốn truy cầu Loạn Tinh?
Trần Tử Vũ cũng kinh ngạc, chỉ cảm thấy da mặt của Lăng Hàn thật dầy, mà trước đó hắn cũng không phải chỉ nói suông, chính là về phía Loạn Tinh mà đến.
- Khà khà, tự rước lấy nhục mà thôi.
Vài tên nam nữ trẻ tuổi nguyên bản trào phúng Lăng Hàn đều cười gằn, người nào không biết Loạn Tinh cực kỳ kiêu ngạo, ngay cả Cốc Hợp Nghĩa, Tiêu Anh Hùng, Miêu Hóa… theo đuổi cũng không để ý chút nào.
Nếu không như vậy, sự tình cũng không có phần của người khác. Nữ nhân của mấy quái vật kia, có ai dám có ý đồ?
Thấy cảnh này người người đều lắc đầu, cười nhạo Lăng Hàn không tự lượng sức, ngươi là Đế Tinh thì đã làm sao, tuy Vũ Viện đệ nhất thiên hạ nhiều nhất chính là Đế giả, nhưng Đế Tinh thật không ít, mỗi một giới đều là lấy ngàn tính.