Chương 3109: Quát lui thiên uy (1)
Tỉnh Trung Nguyệt gật gật đầu, hai chân nàng trần trụi, da thịt tuyết trắng, tản ra thánh khiết chi khí, ngay cả Ác Ma tộc trời sinh hận Thiên Sứ tộc, cũng không thể không thừa nhận, đây là một mỹ nữ để bọn hắn động tâm.
- Ngươi là người phương nào?
Tỉnh Trung Nguyệt nhìn về phía Nhu Yêu Nữ, lạnh lùng quát.
Nhu Yêu Nữ hì hì cười một tiếng nói:
- Tiểu nha đầu dáng dấp thật đẹp, không bằng làm nha đầu pha trà cho phu quân ta đi!
Lời này vừa nói ra, mọi người xôn xao.
Làm càn, quá làm càn, lại dám để một chuẩn Thiên Tôn đi làm nha đầu cho người? Mặc kệ là pha trà hay động phòng, vậy đều là thiên đại ô nhục.
Toàn bộ thiên hạ, Thiên Tôn mạnh nhất, ai có thể nhục Thiên Tôn?
Tất cả mọi người phẫn nộ, hận không thể đem Lăng Hàn toái thi vạn đoạn.
Lăng Hàn thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều ngắm lên người mình, không khỏi thầm kêu vô tội, cũng không phải hắn nói, tại sao chỉa đầu mâu vào mình?
Tỉnh Trung Nguyệt cũng lạnh lùng:
- Lúc đầu niệm tình ngươi có thể tu đến Thập Bát Liên không dễ, chỉ muốn hơi trừng phạt ngươi, nhưng ngươi nhất định phải tự tìm đường chết!
Nàng xuất thủ, chộp về phía Nhu Yêu Nữ.
Nhu Yêu Nữ đương nhiên không thể nào là đối thủ của một chuẩn Thiên Tôn, bởi vậy nàng vội vàng kêu lên:
- Loạn Tinh tỷ tỷ, cứu mạng a!
Bành!
Nữ Hoàng xuất thủ, cực kỳ tùy ý vung ngọc chưởng, liền thấy Tỉnh Trung Nguyệt bay ra ngoài, một đường đụng gãy vô số núi đá, đi vào trong Vạn Kiếm sơn.
Nàng xuất thủ cộng thêm Nhu Yêu Nữ, hơn nữa Tỉnh Trung Nguyệt là chuẩn Thiên Tôn, trực tiếp làm cho Vạn Kiếm sơn gần sụp đổ.
Cái này!
Tất cả mọi người đều nghẹn ngào, người này lại có thể là một vị Thiên Tôn.
Đều nói Thiên Tôn không thể nhục, Hoài Kiếm không thể bị người giội nước bẩn, vậy vị này được sao?
Các ngươi động một chút lại muốn bắt người bên cạnh nàng trị tội, lại đặt uy nghiêm của vị Thiên Tôn này ở chỗ nào?
- Ha ha, bản vị diện lúc nào nhiều một vị đạo hữu cường đại như vậy?
Trong tiếng cười dài, chỉ thấy từ Vạn Kiếm sơn bắn xuống mấy đạo thân ảnh.
Đám người thấy, vội vàng quỳ gối.
- Bái kiến Hằng Hoang Thiên Tôn!
- Bái kiến Xích Viêm Thiên Tôn!
- Bái kiến Hoàng Tuyền Thiên Tôn!
- Bái kiến Hoài Kiếm Thiên Tôn!
Bốn vị Thiên Tôn đều hiện, trận thế này quá cường đại, tùy tiện cái nào cũng có được quét ngang thiên hạ.
Tứ đại Thiên Tôn đều chắp tay ở sau lưng, ánh mắt thì chăm chú nhìn Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng lười nhác ngụy trang, chân dung hiện ra.
- Cái gì, cái này là nữ tử Nhân tộc!
- Tiên Vực vị diện không phải đã sớm cùng chúng ta ngưng chiến sao, làm sao lại đột nhiên chạy tới một Thiên Tôn?
- Đây là mới lên cấp sao, nghe nói Tiên Vực vị diện đã không có Thiên Tôn tọa trấn.
Tất cả mọi người kinh hô, vô cùng kinh ngạc.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Hoài Kiếm hỏi, rảo bước tiến lên Thiên Tôn, khí thế của hắn càng thêm trầm ổn.
Lăng Hàn cười ha ha, đồng dạng bỏ ngụy trang, đi tới trước nói:
- Hoài Kiếm, còn nhận ra ta không?
- Ngươi?
Hoài Kiếm nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, đột nhiên ánh mắt sáng lên.
- Là ngươi!
Bên cạnh, Hằng Hoang Thiên Tôn cũng nhận ra Lăng Hàn, không khỏi nổi giận, lúc trước nếu không phải Lăng Hàn, thả Vô Nhạc Thiên Tôn ra, nói không chừng hiện tại hắn đã rảo bước tiến lên Nhị Bộ, trở thành thần thoại mạnh nhất.
Bởi vì lần phá hư kia, để hắn thất bại trong gang tấc, một kỷ nguyên qua không có chút tiến bộ nào.
Lăng Hàn gật gật đầu:
- Đã lâu không gặp.
Hiện tại cách cục của hắn tăng lên vô số lần, đã sớm không để Hoài Kiếm ở trong lòng.
- Tốt! Tốt! Tốt!
Hoài Kiếm cười lạnh.
- Lúc trước ngươi ỷ vào Thiên Tôn Bảo Khí hành hung, lần này, ngược lại muốn xem xem ngươi làm sao chạy thoát!
Mặc dù bên Lăng Hàn cũng có một vị Thiên Tôn, nhưng bọn hắn lại là ròng rã bốn người, mấu chốt nhất là cái gì, nơi này chính là thế giới của bọn hắn, Nữ Hoàng sẽ bị lực lượng vị diện áp chế, càng không cách nào rút ra lực lượng độc nhất vô nhị ở nơi này.
Chỉ cần kéo thời gian dài, lực lượng trong cơ thể Nữ Hoàng hao tổn không còn, vậy dễ dàng liền có thể trấn áp.
Đáng tiếc, hắn là không thể nào nghĩ đến, Nữ Hoàng cũng ngưng tụ thành lực lượng hạch tâm, căn bản không cần lo lắng lực lượng hao tổn hết, mà lực lượng của nàng càng đạt đến Nhị Bộ, một người liền có thể quét ngang vị diện này.
Lăng Hàn càng thêm kinh khủng, thực lực Tam Bộ!
- Hừ!
Hằng Hoang Thiên Tôn trực tiếp xuất thủ, hắn là Thiên Tôn uy tín lâu năm, cũng là người mạnh nhất vị diện này, cơ hồ có một không hai, làm việc há cần cố kỵ.
Lăng Hàn rất tùy ý vung tay lên, ba, đại thủ của Hằng Hoang Thiên Tôn liền bị đẩy ra:
- Thật vất vả gặp lại, nên ôn chuyện với nhau, gấp cái gì chứ?
Một màn này, tất cả mọi người lần nữa trợn mắt hốc mồm.
Tình huống như thế nào, đây chính là một vị Thiên Tôn xuất thủ, nhưng thật giống như bị đuổi muỗi đẩy ra, vô cùng dễ dàng, cái này để người ta làm sao tin tưởng?
- Chuẩn Thiên Tôn!
Hoài Kiếm, Hoàng Tuyền, Xích Viêm Thiên Tôn đều chau mày, bọn hắn điểm ấy nhãn lực vẫn phải có, nhưng chính là cái này khiến bọn hắn nhíu mày, chuẩn Thiên Tôn vì cái gì có thể ngưu bức như vậy?
Cái này lại không phải bọn hắn đi đến Tiên Vực vị diện, bị lực lượng thiên địa nơi đó áp chế, chỉ có thể phát huy ra chiến lực của chuẩn Thiên Tôn liền không ly kỳ.
- Tiểu bối cổ quái.
Hằng Hoang Thiên Tôn mắt lộ ra hung quang, bọn hắn đều bị Chu Hằng cảnh cáo, cả đời không thể tiến vào Tiên Vực vị diện, cho nên một mực không có thể đi tìm Lăng Hàn phiền phức.
Nhưng bây giờ Lăng Hàn đưa tới cửa, hắn thế mà không làm gì được?
Bộ ngực hắn hơi phồng, độc giác phát ra ánh sáng, tích súc đại chiêu.
Đối với Thiên Tôn mà nói, cái này nhanh đến mức kinh người, rất nhanh hắn liền tích súc hoàn tất, lập tức giết về phía Lăng Hàn.
Lúc trước Lăng Hàn có thể cùng Hoài Kiếm so sánh, hiện tại Hoài Kiếm bước vào Thiên Tôn, Lăng Hàn trở thành chuẩn Thiên Tôn tự nhiên cũng rất bình thường, không thể xem thường.
Oanh, hắn bay nhào đến, mang theo thần uy.
Vừa toàn lực ứng phó, ngay cả Thiên Địa cũng run rẩy.
Nữ Hoàng tiến lên trước một bước, ngăn ở trước người Lăng Hàn, sau đó nhìn Hằng Hoang Thiên Tôn tát tới.
Bành!
Hằng Hoang Thiên Tôn bị quất bay không có chút hồi hộp nào, nặng nề đụng lên Vạn Kiếm sơn, đỉnh núi lập tức vỡ nát, mà thân hình của Hằng Hoang Thiên Tôn vẫn còn không có dừng lại, tiếp tục bay về phía bầu trời, rất nhanh liền hóa thành một chấm đen nhỏ, rốt cuộc không thấy được.