Chương 4518: Cung điện màu máu
Ba đại Thánh Nhân đi phía trước, bọn họ sợ cái gì?
Mọi người liên tục đi theo, đi ở phía sau.
Có mấy người trẻ tuổi vượt lên trước, bọn họ theo thứ tự là người Đông Lâm Đế tộc, Thất Diệu Đế tộc và Vạn Lôi Đế tộc, tự nhiên có thể theo sát Thánh Nhân nhà mình.
Lăng Hàn đi theo bên cạnh Cửu Sơn Tôn Giả, vị Tôn Giả này có một kiện đại sát khí, chỉ cần không phải lực lượng Đế cấp thì hắn có thể gánh được.
Bởi vì đều xuất thân từ Đế tộc, mấy người trẻ tuổi phía trước tự nhiên đi cùng nhau, mà với tư cách nữ tử duy nhất, Trì Mộng Hàm được các nam nhân vây quanh tuy tướng mạo của nàng không lộ ra, nhưng tinh võng đã sớm lưu truyền nàng cực kỳ xinh đẹp, có thể được xưng là mỹ nữ thứ ba trong tinh không, còn cần hoài nghi sao?
Đế nữ và xinh đẹp, thân phận như vậy làm cho các nam tử của Đế tộc chạy theo như vịt.
Trì Mộng Hàm chỉ lãnh đạm đáp lại, nàng đối đãi mỗi người như gần như xa.
Lăng Hàn thu hồi ánh mắt, việc này không quan hệ gì với hắn, quản chi là Đế tử Đế nữ.
- Như thế nào, ưa thích người ta?
Cửu Sơn Tôn Giả dùng thần thức truyền âm.
Ánh mắt của ngươi là cái gì thế?
Lăng Hàn cười nói:
- Người anh minh thần võ như ta, cho tới bây giờ chỉ có người khác thầm thương trộm nhớ.
Lúc này đến phiên Cửu Sơn Tôn Giả khinh bỉ, hắn cảm thấy da mặt đệ tử này quá dày.
- Ồ, sương mù nơi này thật dày!
Lăng Hàn nói ra, thần thức của hắn không thể dò xét quá xa.
Cửu Sơn Tôn Giả gật đầu:
- Đúng thế.
Đừng nói Lăng Hàn, thần thức của hắn cũng không kéo dài quá xa.
Lăng Hàn thử câu thông địa mạch, hắn kinh ngạc phát hiện địa mạch bị trấn áp.
Khốn kiếp, ngay cả địa mạch cũng có thể trấn áp?
Lăng Hàn không chút nghi ngờ, đây nhất định là thủ đoạn Tổ Vương, bởi vì thánh sư chỉ có thể cải biến địa mạch chứ không thể trấn áp địa mạch.
Nơi này là hành cung hay là mộ táng của Đại Đế?
Nếu là thứ hai, ha ha, bọn họ tự tiện xông vào mộ táng của Đại Đế, bọn họ còn có thể sống rời đi sao?
Lăng Hàn nghĩ tới Đa Gia Phật, đây chỉ là một vị Chuẩn Đế mà thôi, hắn đã có thể hốt gọn Thánh Nhân trên đời, nếu đổi thành Đại Đế chính thức thì sao?
Khá tốt, lần này còn có Thánh Nhân mang theo ba kiện Đế binh, có lẽ chống đở được.
Bước đi, phía trước xuất hiện một tòa cung điện hoàn toàn xứng đôi với thế giới này, vách tường màu đỏ và tỏa ra khí tức thê lương.
- Đi, vào xem.
Ba gã Thánh Nhân tiến vào, có Đế binh nơi tay, bọn họ cũng không cần sợ.
Sau khi tiến vào cung điện, chỉ thấy mười hai căn cột đá chống đỡ đại điện, trên cây cột khắc đầy phù văn, Lăng Hàn chỉ nhìn đã có cảm giác muốn té xỉu.
Đường vân nơi này tràn ngập hấp dẫn, hết lần này tới lần khác lại vô cùng phức tạp, không cách nào phân tích, quan sát cần hao tâm tốn sức, từ đó Lăng Hàn mới cảm giác khó chịu giống như sắp té xỉu.
Lăng Hàn vội vàng khôi phục tâm thần, hắn không dám nhìn nữa, nhưng nhìn chung quanh lại có rất nhiều người ngã xuống đất, chỉ có cường giả như Cửu Sơn Tôn Giả, Cát Cổ Thánh Nhân mới có thể nhìn đường vân mà không bị gì.
- Tiền bối, tiền bối!
Lăng Hàn kêu lên.
Sau khi trầm trồ khen vài tiếng, Cửu Sơn Tôn Giả mới hoàn hồn lại, hắn hít khí lạnh, nói:
- Những đường vân này đại biểu đạo tắc chí cao vô thượng, là chí bảo trong chí bảo, đáng tiếc ngươi không tu đạo tắc, xem chỉ có hại.
- Ngươi đi ra ngoài trước, bản tôn phải ở nơi này tìm hiểu, nói không chừng có thể nâng cao một bước.
Lăng Hàn gật đầu:
- Tốt.
Hắn quay người đi ra ngoài, có không ít người trẻ tuổi đi ra ngoài với hắn, ví dụ như... Trì Mộng Hàm.
Những người này đều là thiên tài trong thiên tài, bọn họ không có trầm mê vào đạo tắc, cũng không bị rút sạch tinh thần ngã xuống đất ngất.
- Mới vừa rồi còn nhiều người như vậy, hiện tại chỉ còn bốn mươi người chúng ta.
- Cùng xuất phát thôi!
Vài tên truyền nhân Đế tộc nói ra, cũng không biết trong bọn họ có mấy người là Đế tử.
- Tốt.
Mọi người tiếp tục đi tới, bọn họ nghe được tiếng sóng biển.
Ồ, nơi này có biển cả.
Tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bởi vì tinh thể này không lớn, hiện tại bọn họ đang thâm nhập lòng đất, tại sao bên trong lại có biển cả?
Bọn họ tiếp tục tiến lên phía trước, chỉ thấy phía trước quả nhiên xuất hiện một phiến biển cả, có sóng biển xô bờ.
- Muốn vượt biển không?
Có người hỏi.
- Trước không vượt biển, không biết trên biển có nguy hiểm gì, chờ ba vị Thánh Nhân đi ra rồi nói sau.
- Đúng, chúng ta nên di dạo gần đây.
Mọi người đạt thành nhận thức chung, sau khi đi tìm chung quanh có dấu vết nào hay không, ít nhất cũng có thể suy đoán ra nơi này do Tổ Vương nào lưu lại.
- Ồ!
Có người kinh hô:
- Có biến!
Mọi người liên tục nhìn sang, chỉ thấy cách đó không xa có ba bóng quỷ đang bay, sau lưng chúng có một tảng đá.
- Đó là đạo thạch.
Có người nói ra.
Rất nhiều người mất đi hứng thú, đạo thạch ah, tuy là tiền thông dụng trong tinh không nhưng chúng không trân quý chút nào.
Trì Mộng Hàm nhìn chằm chằm một lúc, nói:
- Đây không phải đạo thạch bình thường, mà là tự tay Đại Đế luyện chế.
Nàng chính là Đế nữ, nàng nói ra lời này có phân lượng rất nặng.
- Có cái gì khác nhau sao?
Có người hỏi.
Một gã truyền nhân Vạn Lôi Đế tộc tiếp nhận chủ đề, nói:
- Đại Đế luyện chế đạo thạch tự nhiên ẩn chứa một tia đạo tắc do Đại Đế nắm giữ, đối với Thánh Nhân mà nói đây là chí bảo hiếm có!
Hiển nhiên hắn cố ý biểu hiện trước mặt Trì Mộng Hàm, lúc này mới cướp trả lời, nói xong còn cố ý nhìn Trì Mộng Hàm.
Tất cả mọi người hưng phấn, bảo vật ngay cả Thánh Nhân cũng động tâm, bọn họ có thể đổi được bao nhiêu tài nguyên?
- Hàng yêu trừ ma, đây là nghĩa của của bần tăng, tiểu tăng sẽ ra tay thay mọi người!
Thích Vĩnh Minh lao ra đầu tiên.
Hắn sắp bước vào Chân Ngã cảnh, là lúc đang cần bảo vật giúp hắn tiến nhanh hơn, gia tăng chiến lực mạnh hơn.
- Phật tử, ta giúp đỡ ngươi!
Lại có người cướp ra tay.
Bảo vật như thế ngay cả Đế tộc cũng động tâm, dù sao khi Tổ Vương gia tộc mình hóa đạo, loại đạo thạch này dùng một khối sẽ ít đi một khối.
Lúc này có mười mấy người tranh đoạt, bọn họ xông lên phía trước.
Ba bóng quỷ kia bồng bềnh trên không trung, nhưng thời điểm mọi người tiếp cận trước mặt, chúng lập tức triển khai công kích, một tiếng rít đâm thẳng vào thức hải mỗi người, giống như muốn phá tan thức hải.
- Si mi võng lượng, còn không lui tán!
Thích Vĩnh Minh hét lớn một tiếng, hắn là Phật tử, có thể dễ dàng trấn áp âm hồn.
Bành!
Một đầu âm hồn ra tay, cánh tay của nó chỉ dài hơn hai thước, lúc công kích lại kéo dài vô tận, nặng nề đánh vào ngực Thích Vĩnh Minh, cũng đánh hắn bay ra ngoài.
Thật mạnh, đây là âm hồn cấp bậc Chân Ngã cảnh.