Chương 1133: Bạch Nhãn Lang Tề Đồng 2
Mặc dù Lăng Tiếu đối với sư đồ Ô Phục lúc mới bắt đầu cũng không vừa mắt, nhưng mà biểu hiện sau đó của Ô Phục lại là để cho hắn có ít nhiều cảm động rồi.
Một sư phụ vì cứu đồ đệ có thể cam nguyện giao ra hết thảy, sư phụ như vậy là đáng giá hắn tôn kính.
Mà hắn để cho Tề Đồng trảm hai cánh tay của Ô Phục cũng chỉ là muốn thí nghiệm một chút tâm tư của Tề Đồng đối với Ô Phục lại là như thế nào, có phải cũng nguyện ý vì sư phụ hắn giao ra hết thảy hay không.
Đáng tiếc Tề Đồng cuối cùng vẫn quý trọng mạng của mình nhiều hơn một ít.
Bất quá Lăng Tiếu còn là bỏ qua cho bọn họ, cũng không muốn cánh tay của bọn họ.
Ai ngờ mới vừa rời đi không bao lâu, Lăng Tiếu liền phát hiện khí tức của Ô Phục nhanh chóng giảm xuống, cho nên mớ nhanh chóng xuất hiện.
Cốc Tần cũng giống như hắn, đều là phát hiện được điểm lạ lùng của Ô Phục, cũng do đó mà xuất hiện.
Mà sau đó, Cốc gia cũng có không ít Thiên Tôn lục tục xuất hiện.
Bất quá đều bị Cốc Tần phất phất tay để cho bọn họ đều rời đi.
- Chỉ sợ là không được rồi, đan dược của ta có thể bảo hộ cho tâm tạng của hắn ở trong thời gian ngắn không khô kiệt, nhưng mà lại không thể để cho tim của hắn có thể phục hồi được, cái dao kia đâm quá chuẩn rồi, Tề Đồng này thực sự là lòng dạ đủ độc ác!
Cốc Tần lắc lắc đầu nói.
Lăng Tiếu cũng xem xét miệng vết thương của Ô Phục một chút nhẹ thở dài nói:
- Nếu óc thất giai đê cấp Tốc Kết Hoa có lẽ còn cứu được một mạng!
Tốc Kết Hoa, năm ngàn năm mới kết hoa, sau khi kết hoa, chỉ là sau một khắc chung liền sẽ khô héo, nó được xưng là "Nhất khắc nhất kết hoa:!
Nó có công hiệu liệu thương nhanh chóng, bất kể thương thế ít nhiều, miệng vết thương bao nhiêu, ăn vào Tốc Kết Hoa lập tức có thể khép lại.
Tim của Ô Phục bị đâm thủng, máu huyết đã đại lượng chảy ra, nếu không phải tu vi của hắn cường đại chỉ sợ liền lập tức chết rồi.
Song, tình huống bây giờ cũng không dễ nhìn, lại không thể cầm máu, khép lại vết thương nơi tim của hắn, đời này của hắn liền kết thúc rồi.
- Lăng đại sư kiến thức quả nhiên bất phàm, nhưng ngươi cũng biết Tốc Kết Hoa dù không phải là trân quý nhất trong thất giai linh thảo, nhưng nó lại là một loại khó gặp nhất a!
Cốc Tần than thở nói.
- Quên đi, bản thiếu gia coi như thua thiệt một chút, liền cứu hắn một lần đi, hi vọng hắn không nên ân tương cừu báo mới tốt!
Lăng Tiếu than thở một tiếng, trong tay nhiều ra một đóa tiểu hoa màu lam.
Đóa lam sắc tiểu hao này mang theo từng điểm ban văn, kiều diễm trong suốt, không chỉ xinh đẹp dụ người còn lộ ra sinh cơ nồng đậm, khiến người không nhịn được muốn gặm một cái.
- Tốc Kết Hoa!
Cốc Tần không nhịn được kinh hô lên.
- Không sai, chính là Tốc Kết Hoa!
Lăng Tiếu mỉm cười một tiếng, sau đó cúi người xuống, một tay mở miệng của Ô Phục ra, một tay nhanh chóng vận khởi từng điểm năng lượng đem Tốc Kết Hoa luyện hóa.
Tinh hoa của Tốc Kết Hoa kia bị Lăng Tiếu chuyển vào trong miệng của Ô Phục, mà Lăng Tiếu cũng nhanh chóng đem dao găm đâm ở tim của Ô Phục rút ra.
Ở một khắc dao găm kia rút ra, miệng vết thương của Ô Phục lần nữa tràn đầy máu, bất quá ở sau một giây này liền đọng lại.
Lăng Tiếu cùng Cốc Tần đều biết, công hiệu của Tốc Kết Hoa đã nhanh chóng phát huy rồi.
Lăng Tiếu lại đút cho Ô Phục hai khỏa đan dược, lúc này mới nhẹ nhàng nới lỏng ra thở dài một hơi nói:
- Lần này thiệt thòi lớn!
- Ha hả, Lăng đại sư đại nghĩa a! Nghĩ đến Ô Phục hắn cũng sẽ không để cho Lăng Tiếu bị thiệt thòi!
Cốc Tần tán thán nói.
Lăng Tiếu lắc lắc đầu, cũng không đem lời ở trong lòng nói ra.
Ô Phục đã có người của Cốc gia chiếu cố, mà Tề Đồng đã bị khống chế lại, chờ sau khi Ô Phục tỉnh lại liền để chính hắn xử trí.
Chuyện của bọn họ cũng không ở trong lòng Lăng Tiếu làm ra bao nhiêu gợn sóng.
Giờ phút này hắn chỉ là đang tiếc cho một gốc thất giai đê cấp Tốc Kết Hoa mà Đạo Ân cho hắn, đây nhưng là cực phẩm linh thảo cứu mạng, liền biến mất rồi, sẽ đau lòng đấy!
Cùng lúc đó Cốc gia như thiểm điên đem Cốc Kiều Kiều đồng ý phối cho Diệp Vân Phong, tựa hồ sợ trì hoãn một điểm sẽ có cái biến cố gì.
Diệp Vân Phong tự nhiên là vô cùng mừng rỡ nhận lời đến.
Bởi vì Cốc Gia Thành cùng Diệp Gia thành cách nhau quá xa, cho dù mượn truyền thâu trận chỉ sợ cũng cần thời gian vài tháng mới có thể đi về.
Cho nên hôn lễ hết thảy làm giản đơn, trực tiếp ở bên trong Cốc gia cử hành, đợi chờ ngày sau Diệp Vân Phong cùng Cốc Kiều Kiều trở về Diệp Gia thành lại làm lại một lần nữa.
Lăng Tiếu thân là lão đại của Diệp Vân Phong liền gánh vác ngươi chủ hôn của nhà Diệp Vân Phong.
Lăng Tiếu vô hạn cảm khái:
- Sau này ta cũng muốn cùng nữ nhân của mình cử hành một lần hôn lễ long trọng a!
Diệp Vân Phong trở thành con rể của Cốc gia, Lăng Tiếu cũng không thể không thay Cốc gia đi tham gia đan bỉ đại hội do Đan Minh cử hành được.
Bên trong nội viện Cốc gia, Cốc Tần cùng Lăng Tiếu ngồi trên thượng thủ, Cốc Đàm cùng với một đám trưởng lão đời trước của Cốc gia ngồi ở bên dưới.
Đây là Cốc gia lấy đãi ngộ tối cao để chiêu đãi Lăng Tiếu rồi.
- Lần này Lăng đại sư đáp ứng Cốc gia chúng ta tham dự chuyện đan bỉ đại hội, tin tưởng tất cả mọi người không có dị nghị đi?
Cốc Tần quét mắt nhìn mọi người trong đại sảnh một vòng nhàn nhạt nói.
Người của Cốc gia còn có cái nghị kiến gì, lập tức không ngừng cung húy mà nói các loại tán dương.
- Lăng đại sư thiên túng anh tài, đại biểu Cốc gia chúng ta tham dự đại bỉ, muốn bảo trụ vị trí là cầm trong tay rồi, thậm chí còn có thể thăng lên mấy bậc.