Chương 1263: Chỉ Cầu Hai Các Ngươi Có Thể

Đây để cho Đỗ Thiết nghe thấy đều cho là Ô Phục đang cố ý nói khoác.

Nhưng khi nhìn cái thần tình nghiêm túc kia, nội tâm triệt để bị kinh ngạc rồi.

Đệ nhất Hoàng tọa, Đan Minh đan hội đầu danh đã là tiếng vang đặc biệt

rồi, nhưng mà nghe chiến tích bưu hãn của Lăng Tiếu ở Phong Vân thành mà Ô Phục nói, để cho hắn chặc lưỡi không thôi.

- Lão Đỗ, ngươi chớ không tin, những chuyện này ta tuy là không có tận

mắt chứng kiến, nhưng mà cũng có càng nhiều người chứng thực rồi, ngươi

nhìn hai tên Đế giai của Quỷ U tông kia ngay cả một chiêu của thiếu gia

cũng không đỡ được, ngươi liền hẳn đã biết ta nói chính là sự thật!

Ô Phục vỗ lấy bả vai của Đỗ Thiết trịnh trọng nói.

Đỗ Thiết hồi tưởng lại lúc trước Lăng Tiếu ném đi đầu lâu của Vinh Hứa

cùng Thạch Tân Quảng, trong lòng cũng không có nửa điểm hoài nghi nữa

rồi.

Trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Xem ra thiếu gia là một người vô cùng có dã tâm, nói không chừng ngày sau có thể giúp ta báo cừu tuyết hận a!

Đỗ gia vốn là cũng thuộc về danh môn vượng tộc, nhưng mà lại bởi vì

chuyện tình của Đỗ Thiết cùng Tống Minh Hoa mà bị Quỷ U tông diệt môn

rồi, việc này không có bao nhiêu người biết, nhưng mà Đỗ Thiết lại là

thời khắc nhớ rõ trong lòng.

Nếu như lúc trước hắn vì nữ nhân mà mai danh ẩn tích, như vậy hắn bây

giờ đi theo Lăng Tiếu rời núi cũng có một tầng mục đích khác.

Ở trong động phủ, ba cái thân thể trần trụi dán sát vào một chỗ, cảnh xuân toàn bộ lộ ra ngoài.

Vùi dập ba ngày, Lăng Tiếu so với lúc đại chiến với Viên Chiến Thiên còn muốn cực khổ hơn vài phần.

Dược tính của Hợp Hoan hoa quá mức mãnh liệt rồi,mới bắt đầu là nhị nữ

vùi dập như không muốn sống, để cho Lăng Tiếu nếm thử mùi vị sảnh khoái

bị ngược đãi.

Đến sau đó nhị nữ không biết vì sao, cả người đều phát tán ra một loại

lực hấp dẫn yêu mỵ, để cho Lăng Tiếu dần dần bị lạc phương hướng.

Ý chí lực của hắn mặc dù đặc biệt kinh người, nhưng mà gặp phải dụ hoặc

như vậy, quan hệ thân thiết của hai người cùng chính mình, hắn lại như

thế nào mà phòng bị.

Cho nên hắn từ bị động biến thành chủ động, điên cuồng mà xâm chiếm lấy

nhị nữ, để cho nhị nữ cơ hồ không có thwofi gian dừng lại.

Cuối cùng ba người giống như là bùn nhão ra, nằm lại với nhau.

Lăng Tiếu trái phải vuốt ve hai cái thân thể, thiếu chút nữa cảm thấy mình là đang nằm mơ.

Tuy nói bên cạnh hắn một mực đều có mỹ nữ tuyệt sắc hầu hạ, nhưng mà

cũng chưa từng điên cuồng giống như một lần này, cực khổ như vậy, sảng

khoái như vậy.

Loại tư vị kia căn bản không phải là những nữ nhân kia có thể cho hắn.

Từng người kia một mực không dừng được động tác có độ khó cao, đơn giản là muốn mạng người.

Nếu không phải là "Lực chiến đấu" của hắn cưỡng hãn một chút, mà nhị nữ

cùng hắn có chút chênh lệch, chỉ sợ thật muốn bị ép đến tinh tận nhân

vong rồi!

Lăng Tiếu cúi đầu nhìn hai cái thân thể hoàn mỹ này, trong lòng ít nhiều có chút áy náy.

Hắn đối với Ngọc Liệt Diễm coi như là rất sớm đã có tình tố rồi, đoạt lấy nàng cũng không có chuyện gì.

- Nhưng mà một người khác là Vũ Mị Nương cùng hắn chỉ coi như là có

duyên gặp mặt một hai lần, ngay cả bằng hữu cũng nói chưa tới, lại cùng

hắn phát sinh chuyện tình như vậy, đợi đến khi tỉnh lại lại thật là

không biết giải thích như thế nào.

Lúc này Ngọc Liệt Diễm ở bên phải Lăng Tiếu nhẹ nhàng run rẩy một chút.

Lăng Tiếu nhìn nàng còn đóng chặt song mâu, lông mi khẽ nhíu mà run rẩy, hồng triều trên khuôn mặt kia còn chưa có từ trong tư nhuận thối lui,

lộ ra vẻ vô cùng kiều diễm.

Lăng Tiếu hôn nhẹ lên trán nàng một chút thản nhiên nói:

- Sư tỷ, ta biết ngươi đã tỉnh rồi, chớ giả bộ ngủ!

Ngọc Liệt Diễm đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt vũ mỵ phóng ra liên thải chi sắc, hai cánh tay của nàng chặt chẽ ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu, nhẹ

nhàng mở môi hồng nói:

- Ta đây không phải là đang nằm mơ sao? Ngươi... Ngươi thật là sư đệ của ta?

Lúc đó nàng ly khai Tử Thiên tông, Lăng Tiếu còn bị vây ở trong bí cảnh, mà nàng một lòng muốn cường đại lên, hi vọng một ngày có thể đem bí

cảnh mở ra, đem Lăng Tiếu cứu ra.

Đây một mực là tâm nguyện của nàng, cho dù là Lăng Tiếu chết ở bên trong rồi cũng phải nhìn thấy thi thể của hắn!

Cho nên nàng liền đổi vào làm môn hạ của Mị tông trong Tây Bác tam đại

thất phẩm tông môn, hi vọng có thể thu được toàn lực bồi dưỡng của Mị

tông, xem có thể hay không để cho chính mình nhanh chóng đều thăng lên.

Nàng đến MỊ tông cũng xác thực chiếm được tán thành, bởi vì nàng cùng Vũ Mị Nương đồng dạng là trời sinh mị cốt, tu luyện mị công tuyệt đối là

làm ít công to.

Đáng tiếc chỉ là tư nguyên ở Tây Bắc có hạn, muốn nhanh chóng đề thăng,

không có thật nhiều tư nguyên tốt cung cấp đó là rất gian nan.

Cuối cùng sư phụ nàng ở Mị tông không muốn bỏ dỡ thiên phú của nàng cùng Vũ Mị Nương, quyết định đem hai người đưa đến Trung vực bồi dưỡng, hi

vọng nhị nữ một ngày kia có thể cường đại lên, hồi báo mị tông.

Khi ấy sư phụ của nàng cùng một vị chấp sự của Đào TÌnh cốc có chút giao tình, cho nên mang theo tín vật ngàn dặm xa xôi đi đến, đem chúng nữ

đưa vào làm đệ tử của Đào Tình cốc.

Chỉ là sư phục các nàng cũng không nghĩ đến, cái cấp sự kia ở trong Đào

Tình cốc căn bản không có địa vị gì, nàng cùng sư tỷ được an bài làm

ngoại môn đệ tử thấp kém nhất, căn bản không thể nhập vào bên trong pháp nhãn của chút ít trưởng lão, không chiếm được bồi dưỡng tốt.

Lòng vòng như thế, chúng nữ thân làm ngoại môn đệ tử, tư nguyên có được

cũng so với ở Tây Bắc tu luyện thì tốt hơn nhiều, huống hồ thiên địa

linh khí ở Trung vực cũng so với Tây Bắc nồng đậm hơn nhiều lắm.

Cho nên dựa vào thiên phú của nhị nữ cũng từ tu vi Linh Sư giai đạt tới cao cấp Vương giai như hôm nay.

Chỉ là nhị nữ vẫn sống ở trong Đào Tình cốc, hàng năm thời gian đi ra

ngoài là ít lại càng ít, căn bản không biết Lăng Tiếu so sánh với nhị nữ đã đến Trung vực sớm hơn một bước, hơn nữa đã là dương danh oanh động

Trung vực.

Nếu như nhị nữ sớm thu được tin tức ở ngoại giới mà nói, chỉ sợ đã sớm tính toán rời chỗ này đi tìm Lăng Tiếu rồi.

Bây giờ Ngọc Liệt Diễm nhìn nam nhân mà ngày đêm tưởng niệm này, cũng cho đây là đang nằm mơ.

Lăng Tiếu dùng sức ôm ngược lấy nàng, dể cho bộ ngực no đủ kia dán ở trên lồng ngực của hắn nói:

- Ngươi cảm thụ một chút độ ấm của thân thể này, làm sao sẽ giả được, ta thật là sư đệ Lăng Tiếu anh tuấn khả ái nhất của ngươi.

Bỗng nhiên Ngọc Liệt Diễm mở ra cái miệng nhỏ nhắn hướng về phía lồng ngực của Lăng Tiếu cắn tới.

Lăng Tiếu nào dám vận kình, tùy ý nàng cắn, trong miệng phát ra tiếng kêu đau:

- Ahhh, sư tỷ ngươi thuộc họ nhà chó sao?

Ngọc Liệt Diễm nhả Lăng Tiếu ra, liếm liếm kim sắc huyết dịch trên môi, mỹ mâu nổi lên chút thủy vụ:

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện