Chương 1776: Truyền thụ cảnh giới quyền ý (2)

Húc Thiên thong thả ngẩng đầu lên, nhìn người trẻ tuổi kia vũ động thân hình, con ngươi co lại một chút, trong lúc nhất thời hắn nhìn đến si mê rồi.

Loại quyền ý này hắn ở chỗ sư phụ hắn trước đó cũng nhìn qua không dưới trăm lần.

Nhưng mà chưa bao giờ nhìn một lần rõ ràng thấu triệt như lần này.

Hắn phảng phất bị cái quyền ý này cảm nhiễm rồi, hắn quên mất thân thể của mình đang bị đau đớn, toàn thân tâm đi cảm thụ lấy loại cảm giác kia, một một quyền kia đều khắc thật sâu ở trong đầu hắn mà không ngừng huy vũ lặp đi lặp lại.

Thánh Dương quyền dù chỉ là chín quyền, nhưng mà mỗi một quyền lại có các loại uy lực thiên biến vạn hóa.

Chín quyền này bao hàm chỗ tinh hoa từ phức tạp hóa đơn giản, lại do quyền ý cuồn cuộn oanh ra, đạt tới uy thế hủy thiên diệt địa, phần thiên chưng hải đáng sợ.

Một bộ quyền pháp đánh xong, người trẻ tuổi kia từ trên trời cao biến mất.

Không có quá nhiều người nhìn theo phương hướng mà thanh niên kia biến mất, tất cả mọi người đều bắt được cơ hội này mà lĩnh ngộ quyền ý.

Bởi vì mỗi một loại quyền ý đều có chỗ tương thông, có thể lĩnh ngộ hay không còn phải xem ngộ tính của mỗi người.

Một lúc lâu sau, tất cả mọi người đều bình tĩnh trở lại rồi.

- Hắn... Rốt cuộc là người nào lại biết Thánh Dương quyền, hơn nữa loại quyền ý kia rất đáng sợ a, đáng tiếc ta không thể lĩnh ngộ!

- Chắc có lẽ là trưởng lão của Nhật tông đi? Nhưng mà nhìn thực lực của hắn cùng chúng ta cũng không sai biệt lắm mà thôi a!

- Vừa mới rồi ta liền thiếu một điểm liền bắt được loại cảm giác này, nếu như hắn lại đánh ra một lần nữa, ta tuyệt đối có thể tiêu hóa mà xuất ra quyền ý của chính mình a! Thật là đáng tiếc rồi!

- Mấy ngày trước ta thật giống như thấy qua hắn, hắn... Hắn hình như là người của Thiên Long môn, cùng hai đại mỹ nữ của Liệt Viêm thương minh giống như có chút ít quan hệ.

- Cái gì, hắn là người của Thiên Long môn làm sao lại biết được Thánh Dương quyền của Nhật tông? Chẳng lẽ Thiên Long môn cùng Nhật tông có quan hệ gì? Còn là người của Thiên Long môn biết được bí mật bất truyền của Nhật tông?

- Nhỏ giọng một chút, thật để nhân gia nghe thấy, đầu ngươi cũng không bảo trụ được rồi!

Ba Trung Hưng nhíu lông mày một chút mà hừ lạnh nói "Giả thần lộng quỷ", tiếp theo hắn nhìn về phía phương hướng của Húc Thiên nói:

- Húc Thiên còn đánh hay không, chỉ cần ngươi chịu thua, thừa nhận Thánh Dương quyền thua kém hơn Khai Thiên Bàn Phủ của chúng ta, ta sẽ tha ngươi một mạng!

Húc Thiên không có đáp lời, hắn đã nhắm mắt lại, phảng phất đang lĩnh ngộ cái gì, khí thế kia lại đang dần dần tăng trở lại.

Ba Trung Hưng phảng phất phát hiện được cái gì, hắn lướt qua vẻ âm lãnh, hướng về phía Húc Thiên giết tới mà quát lên:

- Ngươi đã không chịu thua, vậy thì chớ trách ta lòng dạ độc ác rồi!

Chỉ là khi hắn xuất thủ, Mộ Yên Hồng lại lần nữa ngăn ở phái trước hắn nói:

- Ba Trung Hưng chẳng lẽ ngươi thật muốn khỏi lên tử chiến của hai tông hay sao?

- Hắc, ta với hắn là chiến đấu giữa nam nhân, đừng nói ra quá xa rồi, nếu như ngươi lại không tránh ra, ta không ngần ngại để ngươi nếm thử lợi hại của ta một chút!

Ba Trung Hưng cười lạnh nói.

- Vậy ngươi có thể thử một lần!

Mộ Yên Hồng ứng nói.

- Ta đây liền thành toàn cho ngươi!

Ba Trung Hưng đáp một tiếng, thần phủ không chút khách khí hướng về phía Mộ Yên Hồng bổ tới.

Đang ở lúc Mộ Yên Hồng muốn ứng chiến thì một đoàn hỏa mang đặc nồng ở sau lưng nàng xông tới, đồng thời một đạo thanh âm vang lên:

- Ngươi lui xuống đi, ta nhất định sẽ đánh bại hắn!

Xông lên chính là Húc Thiên vừa mới nhắm mắt lĩnh ngộ.

Phương diện tinh khí thần hiện tại của hắn cư nhiên có một loại biến hóa mới, khí thế cũng lần nữa tràn đầy lên, liệt hỏa hừng hực nghênh đón phủ mang của Ba Trung Hưng.

Oanh long oanh long!

Hai đại thanh niên tài năng xuất chúng lại một lần nữa đánh với nhau, trận trận tiếng oanh tạc một mực vang lên không ngừng.

Thổ mang hoàng sắc, hỏa diễm hồng sắc không ngừng bắn ra bốn phía, từng phiến không gian càng không ngừng sụp đổ xuống giống như là ngày tận thế, để cho người ta cảm thấy kinh ngạc không dứt.

Một lần này Húc Thiên cư nhiên cùng Ba Trung Hưng đánh đến không phân cao thấp, hơn nữa còn ẩn ẩn lấy được ưu thế không nhỏ.

Chỉ thấy cảnh giới quyền ý của hắn dần dần hướng về phái tầng thứ càng sâu hơn mà đi, uy lực của mỗi một quyền cũng là càng phát ra cường đại, từng vòn diễm dương cũng càng thêm khổng lồ nóng bỏng.

- Làm sao lại như vậy, chẳng lẽ liền dựa vào quyền ý vừa mới rồi của gia hỏa kia để cho hắn được khai phá rồi sao?

Ba Trung Hưng càng đánh càng là lo lắng.

Hắn không nghĩ tới trong một thời gian ngắn ngủi hắn cư nhiên bị Húc Thiên áp đánh, sự thật này để cho hắn khó có thể tiếp nhận.

- Ba Trung Hưng, bây giờ ta liền cho ngươi biết uy lực chân chính của Thánh Dương quyền, không phải là Khai Thiên Bàn Phủ của các ngươi có thể so sánh được!

Húc Thiên giống hư là con của diễm dương, sau khi hét lên một tiếng, quyền ý đã đi lên đến cảnh giới trung tầng, quyền mang thao thao bất tuyệt giống như vẫn thạch liên tục rơi xuống.

Ba Trung Hưng toàn lực phản kích, sáu mươi bảy đạo bản phủ không ngừng oanh xuất.

Đáng tiếc cuối cùng hắn vẫn bị quyền mang thao thiên bất tuyệt này bao phủ rồi!

Hết thảy biến hóa đến quá nhanh rồi!

Mọi người còn chưa có phản ứng lại, Ba Trung Hưng đã bị đánh đến hấp hố, toàn thân nám đen khó coi không thôi, ngã xuống ở trong vũng máu, chỉ còn lại có nửa hơi thở nữa rồi.

Mà Húc Thiên thủ thắng cũng chỉ là kiên trì được một lát, cũng nặng nề từ trên trời rơi xuống.

Húc Thiên là thắng nhưng cũng là thắng thảm, chủ yếu là lúc trước hắn thụ thương quá nặng.

Hắn có thể tối hậu phản kích đánh bại Ba Trung Hưng hoàn toàn là dựa vào một cỗ ý chí không khuất phục chống đỡ, bằng không hắn đã sớm ngã xuống.

Cũng là ở lúc mọi người đều cho giữa hai đại thế lực sắp phát sinh quy mô đại chiến thì trên bầu trời bất thình lình phong vân đột biến lên.

Ô vân bắt đầu ở trong phương thiên địa này dũng động, cuồng phong bạo vũ đột nhiên đánh đến, một hồi sau lại là một trận lôi minh điện thiểm, thiên uy đáng sợ để cho người ta cảm thấy khó có thể chống lại.

Oanh long oanh long!

Từng trận lôi hải ở trên bầu trời chợt hiện, trong hư không kia phảng phất thong thả mở ra một đạo liệt phùng thật nhỏ.

Xuyên qua khe hẹp kia nhìn đến, chỉ thấy bên trong giống như có một cái không gian khác, cổ thụ, linh hoa, dị thảo, hung thú... Hết thảy sinh vật thiểm hiện mà qua, còn có một cái đàm có nước ao màu bích lam tán phát ra vụ khí uân nhân thuần khiết.

Mọi người đều nhịn không được mà hưng phấn hét to lên.

- Mau... Mau nhìn, là hư không liệt phùng mở ra rồi, thật sự là quá tốt!

- Trăm năm xuất hiện một lần a, U Hồn thần đàm đang ở bên trong, mọi người mau xông tới đi!

- Không nên gấp, liệt phùng này còn phải mở ra một lúc mới có thể ổn định lại, bây giờ uy lực của thiên lôi này đang mạnh nhất, một khi đến gần chỉ có một cái tử lộ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện