Chương 2241: Điềm báo đột phá (1)
Lục địa không gian này ngược lại là không nhỏ, dõi mắt nhìn lại còn không thể nhìn thấy biên giới, chỉ là đáng tiếc chỗ này đều là loạn thạch, sinh vật sinh trưởng rất ít.
Đây cũng là không có biện pháp, ở trong hoàn cảnh ác liệt này có thể có sinh vật đã là vô cùng không tệ rồi, còn hi vọng xa vời cái gì đây?
Huống chi Chu Tước thần thú là Hỏa thần chi thể, chúng nó ở chỗ này chính là như cá gặp nước, chỉ cần cắn nuốt hỏa diễm ở chỗ này cũng đã đủ cho chúng nó một mực sinh tồn rồi, không cần quá nhiều những tư nguyên khác.
Lăng Tiếu từ trên lưng Chu Tước thần thú nhảy xuống, lập tức đến phía dưới khỏa Ngô Đồng thụ này.
Hắn nhìn Ngô Đồng thụ này thần sắc ở nên ngây ngốc!
Hắn rõ ràng phát hiện ở phía dưới Ngô Đồng thụ lại là Thủy Nguyên thạch làm thổ nhưỡng, từng cái rễ đâm sâu vào trong Thủy Nguyên thạch, từng đạo thụ căn giống như là long tu phượng vũ đan chéo tung hoành, đã sớm cùng với một khối Thủy Nguyên thạch cự đại thật sâu liền thành một thể, từng trận Thủy Nguyên lực Hỏa thuộc tính ngưng tụ ở chỗ này khiến cho lực lượng của phiến lục địa không gian này cực kỳ nồng đậm dị thường, bất kỳ Chí tôn Thủy Thần Hỏa thuộc tính nào đến chỗ này đều phải keei to "Thiên Đường" rồi.
Lăng Tiếu hoàn toàn không nghĩ đến trồng Ngô Đồng thụ này lại là lợi dụng Thủy Nguyên thạch, còn có loạn thạch ở phụ cận này cư nhiên có đại bộ phận là Hỏa vẫn thạch, thạch khối khác có phẩm giai đều không thấp, tùy tiện đào một chút đi ra ngoài cũng để cho Luyện khí sư vì đó mà mừng rỡ.
Trừ cái này ra, ở trên Ngô Đồng thụ mang theo từng khỏa hỏa quả lóng lánh thấu ra hỏa mang, lộ ra dụ người chí cực.
Đây chính là Ngô Đồng quả đều có thần hiệu niết bàn, bất kỳ Chí tôn nào thấy đều muốn vì đó mà điên cuồng không thôi.
Lăng Tiếu thiếu chút nữa không nhịn được đi tới đem những Ngô Đồng quả này đều thu vào.
Nhưng mà hắn lại không dám làm như vậy, khỏa Ngô Đồng thụ này tuyệt đối đã sản sinh ra thụ linh, cho dù hắn muốn hái Ngô Đồng quả cũng không có cái khả năng này.
Quả nhiên đúng lúc này Ngô Đồng thụ kia sản sinh biến hóa, từng cái cành cây giống như là long xà hướng về phía Lăng Tiếu bao vây lại.
Thần sắc Lăng Tiếu biến đổi, lập tức bứt ra cuồng lui.
Chỉ là tốc độ sinh trưởng của cành cây Ngô Đồng này lại là cực nhanh, trong nháy mắt liền muốn đem Lăng Tiếu quấn quanh.
Mà lúc này Bất Tử thụ ở trong thức hải của Lăng Tiếu rốt cuộc là chủ động hiện thân, Lục Ông lấy thân thể thụ linh xuất hiện, một cây lục trượng hướng về những cành cây của Ngô Đồng thụ kia huy vũ qua.
Ba ba!
Lục Ông cư nhiên đem cành cây của Ngô Đồng thụ này ngăn cản lại, hơn nữa còn rút đến cành cây kia nhanh chóng co rút lại.
Bất quá đây không có nghĩa là Ngô Đồng thụ liền quên đi như vậy, trong khoảnh khắc lại càng nhiều cành cây xông tới, mỗi một cái đều giống như long xà thế đến hung hăng, chúng nó hóa thành một con Chu Tước hướng về phía Lục Ông bao phủ xuống, đồng thời mang theo trận trận hỏa thế đáng sợ thiêu đốt qua.
Lăng Tiếu đại hãi, hắn phát hiện lực lượng một kích này của Ngô Đồng thụ hết sức đáng sợ, hơn nữa tốc độ nhanh đến kinh người, coi như là hắn cũng ngăn không được, trong lòng không khỏi thay Lục Ông mà lo lắng rồi.
Bởi vì Lục Ông trải qua nhiều năm khôi phục, cũng hấp thu rất nhiều bổn nguyên chi vật Mộc thuộc tính do hắn cung cấp, nhưng mà hắn lại biết đẳng giai của Lục Ông xa xa không cách nào so sánh với Ngô Đồng thụ, mà Ngô Đồng thụ này còn là Hỏa vật, Lục Ông lại không thể là ngăn được một kích này đâu.
Quả nhiên Lục Ông quái khiếu lên một tiếng, song chưởng mở ra, vô số thanh đằng chợt hiện, cùng hỏa cành kia đối oanh dây dưa lại với nhau, mà phản kích của Lục Ông lại là xuất hiện tình huống nghiêng về một bên, căn bản không ngăn cản được công kích của Ngô Đồng thụ!
- Ôi chao, Ngô Đồng ngươi thật là hảo thủ đoạn, khi phụ lão ca già yếu như ta đấy!
Lục Ông hết sức tức cười mà quái khiếu một tiếng, thân hình co lại, lại từ giữa khe hở của hỏa cành kia xông qua, thụ trượng trong tay bay thẳng đến thân cây Ngô Đồng thụ mà đâm đến.
Lục Ông nhìn đến là rất già nua, nhưng mà động tác của nó lại là linh hoạt mau lẹ, xuất thủ cũng là cực kỳ tấn mãnh!
Thân cây của Ngô Đồng thụ kia lại giống như không phòng bị chút nào bị Lục Ông hung hăng đâm vào.
Chỉ là khi lục sắc năng lượng kia tiêu tán thì Ngô Đồng thụ kia lại là không có một chút tổn hại.
- Mà thôi mà thôi, thật là đánh không được Ngô Đồng ngươi rồi!
Lục Ông lại đặt mông ngồi ở dưới đất hết sức buồn bã nói.
Lăng Tiếu thời khắc chuẩn bị xuất thủ cứu Lục Ông trở về, hắn cũng không muốn Lục Ông bị Ngô Đồng thụ này giết chết a!
Tuy nói Lục Ông bây giờ đối với hắn có tác dụng không lớn, nhưng mà lưu lại nó đối với hắn cũng có chỗ dựa tuyệt đối bảo vệ tính mạng.
Liền ở lúc này ở trong thân Ngô Đồng thụ kia đi ra một đạo nhân ảnh.
- Ha ha, ngươi lão bất tử này không nghĩ đến lại sa sút đến tình trạng này, thực lực thật là kém đến hết mức a!
Một đạo thanh âm cười sang sảng thô quánh từ trong miệng của bóng người kia nói ra.
Nhân ảnh này rõ ràng là thụ linh của Ngô Đồng thụ, là một cái lão giả không sai biệt lắm với Lục Ông, nhưng mà da thịt quanh người lão đều là hiện lên vẻ thông hồng, giữa trán thấu ra hỏa quang sắc bén bá đạo.
Lăng Tiếu thoáng cái ngây ngẩn cả ngươi, nghe ngữ khí của chúng nó thật giống như đã sớm nhận biết nhau.
Lúc này tiểu Chu Tước thần thú hạ xuống ở trước Ngô Đồng thụ linh vui vẻ kêu lên:
- Ra mặt Ngô gia gia!
Hạ Huyên Huyên cũng ở một bên ngoan ngãn nói:
- Ra mắt Ngô gia gia!
Ngô Đồng thụ linh nhìn nhị nữ gật đầu cười nói:
- Tốt tốt, các ngươi trở về là tốt rồi, đỡ phải một mình lão gia hỏa này ở chỗ này buồn bực.
Ngừng một chút lão lại nói:
- Các ngươi đến một bên chơi đi, ta cũng lão bất tử này nói chuyện một chút, nghĩ lại cũng không biết đã bao nhiêu tuế nguyệt chưa gặp mặt!
- Tuế nguyệt không tha một ai, bản thân ta thụt lùi, ngươi lại là sống đến càng thêm thoải mái rồi!
Lục Ông nhìn Ngô Đồng cảm khái nói.
- Đúng vậy a, nhớ lúc đó ngươi nhưng là càng mạnh hơn so với ta, bây giờ thì tốt rồi, phong thủy luân chuyển!
Trên khuôn mặt của Ngô Đồng đều là vẻ hết sức đắc ý nói.
Lăng Tiếu cũng không thích nghe đến tình nghị giữa những thần thụ này, hắn chỉ là nghĩ tới một thân chí bảo của Ngô Đồng thụ, thầm nghĩ:
- Nhất định phải để Lục Ông kiếm một chút chỗ tốt mới được a!
Lăng Tiếu đến bên cạnh Hạ Huyên Huyên, nói với nàng một tiếng hắn muốn tiến vào trạng thái bế quan, để nàng tạm thời không nên quấy nhiễu hắn.
Hạ Huyên Huyên tự nhiên là rất nghe lời mà đồng ý, cũng chúc Lăng Tiếu phá quan thành công!
Lăng Tiếu ở trên khối lục địa này tìm được một chỗ rộng rãi, sau khi thiết kế một ít cấm chế phòng quấy nhiễu liền chuẩn bị tham ngộ chỗ mấu chốt của mấy loại thuộc tính khác, hơn nữa tính toán nhất cử đột phá cảnh giới Chí tôn.